Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1398. Gia nhập Bí Minh, lại trải nghiệm cảm giác nghèo khó! (4)



Chương 1398. Gia nhập Bí Minh, lại trải nghiệm cảm giác nghèo khó! (4)




Thế nhưng, hiện tại động phủ ở chỗ này, vừa rộng lớn, khổng lồ lại thần bí.
Thậm chí còn tỏa ra một tia Tiên Linh chi khí.
Đây chính là Tiên Linh chi khí.
Ngoại trừ Tiên bảo, vật Tiên Linh, hoặc là thi thể đại năng Tiên Cảnh.
Còn vật gì có thể tỏa ra Tiên Linh chi khí?
Bởi vậy, dù động phủ này không phải động phủ từ thời đại Thái Cổ, e rằng vẫn có quan hệ với đại năng Tiên Cảnh.
Nếu không, căn bản không thể có Tiên Linh chi khí.
“Lệnh bài này…”
Lục Trường Sinh hơi đăm chiêu.
Người áo đen cười nói: “Lệnh bài này thực chất là một Phóng Khách Lệnh. Người cầm tấm lệnh bài này có thể đến bái phỏng chủ nhân động phủ này”
“Nhưng chỉ có vậy, chỉ có thể bái phỏng. Chỉ khi chủ nhân đồng ý mới có thể mở động phủ, tiến vào trong động phủ.”
“Hiện tại trong động phủ đã không còn ai, dù chúng ta có Phóng Khách Lệnh vẫn không thể tiến vào trong động phủ, chỉ có thể ở ngoài độn phủ, nhìn thấy động phủ hiện hình thôi.”
Lục Trường Sinh hơi kinh dị.
Chỉ là Phóng Khách Lệnh?
Tưởng chừng Phóng Khách Lệnh không có tác dụng gì, nhưng thực tế tác dụng của nó rất lớn.
Ít nhất có thể khiến động phủ hiển hiện.
Nếu không có Phóng Khách Lệnh, động phủ này không thể hiển hiện.
Vừa nãy Lục Trường Sinh đã cảm ứng thử.
Căn bản không thể cảm ứng được động phủ.
Nói cách khác, nếu không có Phóng Khách Lệnh, hắn không thể khiến động phủ hiện ra.
“Động phủ này quá kì dị, nguyên nhân là vì pháp trận của động phủ này?”
Lục Trường Sinh đoán được sơ sơ lý do tại sao động phủ này lại kì dị như vậy.
Pháp trận!
Chắc chắn là do pháp trận.
“Không tồi, do pháp trận.”
“Pháp trận bao phủ động phủ này rất đặc thù, hiện tại dù động phủ đã hiển hiện nhưng chúng ta không thể tiến vào.”
“Lục đạo hữu, có thể phá vỡ pháp trận không phải dựa vào ngài.”
Người áo đen nhìn Lục Trường Sinh, ánh mắt ngập tràn vẻ chờ mong.
“Lục mỗ đã hiểu.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Nếu muốn phá vỡ đại trận động phủ này, tất nhiên không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên, hắn đến đây để làm việc này.
Hơn nữa, đây là trận pháp cấp bậc Tiên Cảnh.
Đối với Lục Trường Sinh, đây cũng là một thu hoạch lớn lao.
Một khi phân tích trận pháp này, vậy Lục Trường Sinh không chỉ có có thể bố trí trận pháp này, thậm chí tiến độ Hồng Trần Tiên Đạo cũng sẽ tăng lên.
Loại chuyện tốt chỉ có thể gặp mà không thể cầu này, sao Lục Trường Sinh có thể từ bỏ?
“Lâm đạo hữu chờ một chút, Lục mỗ sẽ bắt tay bắt đầu phá trận, nhưng có cần thời gian rất lâu. Mấy tháng thậm chí vài năm là chuyện có thể xảy ra.”
Lục Trường Sinh nói chi tiết.
Tất nhiên năng lực phân tích của hắn rất mạnh, nhưng xét đến cùng đây cũng là trận pháp cấp bậc Tiên Cảnh.
Lục Trường Sinh phải vô cùng cẩn thận.
Nếu muốn phân tích, e rằng không dễ dàng như vậy
Cần tiêu tốn thời gian là điều chắc chắn
“Lục đạo hữu có thể phá trận?”
Ngược lại người áo đen rất mừng rỡ.
“Có thể phá!”
“Ước chừng nắm chắc mấy phần?”
“Bảy, tám phần.”
Lục Trường Sinh nói một con số mơ hồ.
Thật ra, theo ý tứ của Lục Trường Sinh.
Chỉ cần cho hắn thời gian, chắc chắn có thể phá vỡ đại trận.
Không phải bảy, tám phần, mà là mười phần!
Nhưng chắc chắn không thể nói như vậy với người áo đen.
“Vậy thật sự là quá tốt.”
“Lục đạo hữu yên tâm phá trận, Lâm mỗ sẽ thủ tại chỗ này, không cho bất kể kẻ nào quấy rầy Lục đạo hữu.”
Giọng điệu người áo đen kiên định, nói chắc như đinh đóng cột.
Hắn vui mừng quá đỗi.
Nắm chắc bảy tám phần?
Chẳng phải trên cơ bản có thể phá vỡ đại trận sao?
Tuy rằng người áo đen hy vọng mời được một vị trận pháp tông sư.
Thế nhưng, trận pháp tông sư có thể phá vỡ pháp trận cấp bậc Tiên Cảnh hay không, điều đó rất khó nói.
Người áo đen thật sự không ngờ tới, Lục Trường Sinh vậy mà nắm chắc nhiều như vậy.
Lục Trường Sinh bắt đầu phân tích.
Hắn tập trung tinh thần, toàn lực phân tích pháp trận Tiên Cảnh.
Đây xem như là lần đầu Lục Trường Sinh gặp được pháp trận Tiên Cảnh, quả thật không tầm thường.
Ngay mới bắt đầu phân tích đã gặp khó khăn.
Nhưng không sao, hiện tại Lục Trường Sinh có rất nhiều thời gian để phân tích.
Huống hồ hắn đã phân tích được thi thể Quỳ Ngưu, lại phân tích pháp trận Tiên Cảnh thì thấm vào đâu?
Thời gian trôi qua từng chút.
Một tháng, hai tháng, ba tháng, bốn tháng, năm tháng…
Trong nháy mắt đã trôi qua nửa năm…
Thế nhưng, Lục Trường Sinh vẫn không có một tia động tĩnh nào.
Ban đầu, người áo đen vẫn vô cùng kiến nhẫn.
Nhưng đã qua nửa năm mà pháp trận động phủ không có tia biến hóa nào.
Người áo đen đã hơi đứng ngồi không yên.
Nhưng hắn vẫn không quên lời hứa hẹn, không quấy rầy Lục Trường Sinh.
Nhưng hắn đã hơi bất an.
Nghi ngờ Lục Trường Sinh có thể phá trận hay không?
Lại qua nửa năm.
Thời gian một năm đã trôi qua.
Tiến độ phân tích pháp trận của Lục Trường Sinh thật ra đã được hơn nửa.
Nhưng nếu muốn phân tích hoàn toàn vẫn cần thời gian rất lâu.
Một năm, hai năm, ba năm…
Lục Trường Sinh không gờ tới phân tích một pháp trận Tiên Cảnh vậy mà cần tận thời gian ba năm.
Trong lúc đó, người áo đen từng dò hỏi, nhưng Lục Trường Sinh chỉ bảo đối phương kiên nhẫn chờ đợi.
Tới hiện tại, người áo đen đã hoàn toàn kiên định.
Bởi vì Lục Trường Sinh đã có thể xâm nhập vào trong trận pháp.
Hơn nữa còn không bị công kích.
Điều này chứng minh, Lục Trường Sinh quả thật đang phá trận, hơn nữa còn có hiệu quả..
“Ầm ầm.”
Bỗng nhiên, đại trận trong động phủ chấn động, phát ra âm thanh kịch liệt.
Người áo đen lập tức bừng tỉnh.
Hắn vội vàng nhìn về Lục Trường Sinh.
“Vụt.”
Lục Trường Sinh vốn dĩ đang nhắm mắt, khoanh chân ngồi trong hư không, lúc này đột nhiên mở mắt.
Ánh mắt vô cùng sắc bén.
Nhưng khóe miệng lộ vẻ tươi cười.
“Thành!”
Lục Trường Sinh nhìn người áo đen, cười nói.
Tốn ba năm nhưng vẫn thành công.
Hắn đã phân tích hoàn toàn pháp trân Tiên Cảnh trong động phủ Thái Cổ này.
Hiện giờ, Lục Trường Sinh phá trận dễ như trở bàn tay.
Thậm chí không chỉ có đơn giản là phá trận đơn giản, ngay cả pháp trận đều nằm trong sự khống chế của Lục Trường Sinh. Hết chương 1398.



Bạn cần đăng nhập để bình luận