Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1783: Trấn áp lão tổ Ngưu Ma! Có thể quét toàn bộ thế giới Hỗn Độn, thu thập vô số tài nguyên tu hành! (2)

Lục Trường Sinh tính qua rồi vui vẻ cười nói: “Tất cả là một trăm ba mươi phần tài nguyên tu hành!”
Trong lòng Thần Nguyên và Thiên Tùng đều cực kỳ mừng rỡ.
Một trăm ba mươi phần tài nguyên tu hành.
Cao hơn dự đoán của bọn hắn rất nhiều.
Một thế giới Hỗn Độn mới sinh cơ bản cũng chỉ có hơn trăm phần tài nguyên tu hành.
Sợ rằng phần lớn đã bị bọn hắn góp nhặt hết.
Còn lại vô số sinh mệnh Hỗn Độn khác cũng chỉ có thể uống chút nước canh.
Bọn hắn chỉ có thể tranh đoạt một chút xíu tài nguyên tu hành.
Thấy nhiều tài nguyên tu hành như vậy, lão tổ Ngưu Ma cũng không khỏi ghen tị.
Chỉ tiếc những thứ này không liên quan gì tới hắn.
“Lão tổ Ngưu Ma, ngươi đi đi.”
Lục Trường Sinh cũng tuân thủ hứa hẹn.
Dù gì lão tổ Ngưu Ma cũng góp nhặt được hơn ba mươi phần tài nguyên tu hành, hắn cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Huống chi bọn hắn đã về tới Hắc Quang giới, dù lão tổ Ngưu Ma để lộ chuyện ra ngoài cũng không có gì phải sợ.
“Đa tạ đạo hữu.”
Lão tổ Ngưu Ma nộp hết tài nguyên tu hành ra, sau đó không dám chậm trễ, nhanh chóng rời khỏi Hắc Quang giới.
Chỉ còn lại ba người Lục Trường Sinh.
Bọn hắn đều nhìn chằm chằm một trăm ba mươi phần tài nguyên tu hành.
Ánh mắt ba người vô cùng nóng bỏng.
Nhưng trước đó bọn hắn đã ước định tỷ lệ phân chia tài nguyên.
“Dựa theo tỷ lệ phân phối, Lục mỗ và Thiên Tùng đạo hữu đều có bốn phần, tức là mỗi người có năm mươi hai phần tài nguyên tu hành. Còn lại hai mươi sáu phần thuộc về Thần Nguyên đạo hữu, hai vị đạo hữu có dị nghị gì không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Đương nhiên là không, cứ dựa theo tỷ lệ đã định.”
Thần Nguyên và Thiên Tùng đều khẽ gật đầu.
Thế là ba người chia nhau một trăm ba mươi phần tài nguyên tu hành, ba người nhìn nhau, không khỏi cười rộ lên.
Lần này tất cả đều vui vẻ, thu hoạch phong phú không gì sánh được!
“Giờ ta cần tiến hành tu luyện để luyện hóa những tài nguyên tu hành này.”
“Nếu các vị còn có chuyện tốt liên quan tới tài nguyên tu hành thì nhớ liên hệ với Lục mỗ.”
Lục Trường Sinh nói với hai người.
Sau lần “kề vai chiến đấu” này, ba người cũng xây dựng được tín nhiệm cơ bản với nhau.
Nhất là Lục Trường Sinh và Thần Nguyên, quan hệ đôi bên càng thêm thân cận, trong Hắc Quang giới, hảo hữu của Lục Trường Sinh cũng chỉ có một mình Thần Nguyên.
“Đương nhiên rồi. Nhưng lần này có lẽ chúng ta cũng sẽ tu hành rất lâu.”
Thần Nguyên nói.
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó ba người tách ra, Lục Trường Sinh quay về động phủ của mình.
“Đổi Hồng Mông khí trước đã.”
Lục Trường Sinh được chia năm mươi hai phần tài nguyên tu hành, trong đó có một tia Hồng Mông khí.
Còn lại năm mươi mốt phần tài nguyên tu hành có thể dùng để giao dịch, tất cả bán được 5100 Hắc Quang tệ.
Sau đó hắn trực tiếp mua lại bốn mươi sáu tia Hồng Mông khí, cộng thêm một phần phí tổn, tốn hết 5060 Hắc Quang tệ.
Cộng với 30 miếng Hắc Quang tệ trước đó, giờ trên thân Lục Trường Sinh cũng chỉ còn 70 miếng Hắc Quang tệ.
Nhưng mua thêm bốn mươi sáu tia Hồng Mông khí và một tia Hồng Mông khí có sẵn, giờ hắn có tới bốn mươi bảy tia Hồng Mông khí.
Đủ để Lục Trường Sinh luyện hóa hơn bốn mươi năm.
Đợi Hồng Mông khí được đưa tới, Lục Trường Sinh không hề do dự, lập tức luyện hóa Hồng Mông khí.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm…
Ròng rã bốn mươi bảy năm, Lục Trường Sinh vẫn luôn bế quan luyện hóa Hồng Mông khí.
Sau khi bốn mươi bảy tia Hồng Mông khí bị luyện hóa, nhục thân của Lục Trường Sinh cũng tăng vọt.
“Tách.”
Lục Trường Sinh luyện hóa xong tia Hồng Mông khí cuối cùng, hắn lập tức mở mắt, đồng thời mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 71% (Sơ thành)
Trên bảng thuộc tính, nhục thân của Lục Trường Sinh đã đạt tới tiến độ 71%.
Có thể nói là tiến bộ thần tốc.
Từ khi Lục Trường Sinh tiếp nhận khảo hạch cuối cùng đến giờ mới qua bao lâu?
Mới chỉ gần 400 năm.
Mà thời gian khảo hạch mẫu thể tháp Hắc Quang dành cho Lục Trường Sinh là một vạn năm.
Lúc này nhục thân của Lục Trường Sinh đã đạt đến 71%, giờ mới qua gần 400 năm mà tiến độ tu hành của Lục Trường Sinh đã nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhưng cũng vì Lục Trường Sinh khá may mắn.
Bất kể lần đầu tiên hay lần thứ hai hắn đều thu hoạch được rất nhiều tài nguyên tu hành.
Đương nhiên may mắn cũng là một loại thực lực.
Chỉ là Lục Trường Sinh không thể may mắn mãi mãi được.
Sau đó Lục Trường Sinh vẫn luôn tranh đoạt tài nguyên tu hành.
Thế nhưng lần này tốc độ chậm hẳn lại.
Trong Đồng Chu lệnh hoặc Hắc Quang giới hắn vẫn luôn gắt gao chú ý tin tức về tài nguyên tu hành.
Dù không phải Hồng Mông khí cũng không sao.
Chỉ cần là tài nguyên tu hành có cấp độ ngang bằng với Hồng Mông khí là được.
Nhưng lần này hắn không may lắm, hoặc là nói Lục Trường Sinh đã trở lại trạng thái bình thường.
100 năm, 200 năm, 300 năm…
Lục Trường Sinh hao phí 300 năm mới thu hoạch được một phần tài nguyên tu hành.
Cộng với số Hắc Quang tệ ban đầu, lần này hắn chỉ đổi được một tia Hồng Mông khí.
Lục Trường Sinh suy nghĩ, cứ tiếp tục như vậy thì không được.
Nếu cứ mất 300 năm mới thu hoạch được một phần tài nguyên tu hành.
Hắn còn thiếu hơn hai mươi tia Hồng Mông khí.
Chẳng phải sẽ cần tới 7000 năm sao?
Thậm chí 7000 năm cũng chưa chắc đã đủ.
Kỳ hạn của Lục Trường Sinh mà một vạn năm.
Hắn nhất định phải nhanh.
Có thể nhanh bao nhiêu thì nhanh bấy nhiêu.
Lúc này không phải lúc cầu ổn định mà chỉ cầu nhanh.
“Tử Tang, có cách gì để nhanh chóng thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu hành không?”
Lục Trường Sinh hỏi thăm Tử Tang.
Dù có nguy hiểm một chút cũng đáng.
Quan niệm tu hành của Lục Trường Sinh xưa nay là cầu ổn định.
Hắn có đỉnh cấp ngộ tính.
Bước từng bước ổn định thì sớm muộn gì cũng có thể bước lên đỉnh cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận