Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 402. Ánh đao hóa trăm, một đao tận diệt! Lục Trường Sinh mới là Thần Cương đứng đầu Cổ Vực! (2)



Chương 402. Ánh đao hóa trăm, một đao tận diệt! Lục Trường Sinh mới là Thần Cương đứng đầu Cổ Vực! (2)




Điều này đủ để áp chế một phần thực lực của Đông Thiên Hóa.
Hơn nữa, ở trong lĩnh vực, đao của Lục Trường Sinh lại được tăng thêm sức mạnh.
Cứ kéo dài tình huống như này, không thể nghi ngờ đao của Lục Trường Sinh sẽ chiếm được rất nhiều ưu thế.
“Không tốt, Thiên Hóa gặp nguy hiểm!”
Sắc mặt Triệu Linh Xu thay đổi.
Hắn biết rõ, một khi lĩnh vực của Lục Trường Sinh hoàn toàn bao phủ Đông Thiên Hóa, dưới tình huống này, Đông Thiên Hóa chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít.
Chỉ là đã muộn.
Lĩnh vực của Lục Trường Sinh có tốc độ nhanh bao nhiêu?
Trong nháy mắt lĩnh vực của hắn cũng đã bao phủ Đông Thiên Hóa.
Cùng lúc đó, ánh đao của Lục Trường Sinh cũng tới trên người Đông Thiên Hóa.
Đông Thiên Hóa đột nhiên giơ kiếm lên.
“Bùm”
Lúc này đây, Lục Trường Sinh có lĩnh vực hỗ trợ.
Hơn nữa, hắn còn có thể áp chế Đông Thiên Hóa đang đứng trong lĩnh vực.
Một đao này hung hăng chém trên thân kiếm của Đông Thiên Hóa.
“Răng rắc.”
Một tiếng vang giòn.
Đông Thiên Hóa nao nao.
Kiếm của hắn gãy mất!
“Kiếm của ta...”
Đông Thiên Hóa là vị kiếm khách thuần túy.
Cho tới bây giờ hắn không nghĩ tới, một ngày nào đó kiếm của bản thân sẽ gãy.
Mà một khi kiếm của kiếm khách gãy, việc này cũng đồng nghĩa với việc kiếm khách đã chết!
Ánh đao của Lục Trường Sinh chém nát Thần Cương trên người của Đông Thiên Hóa trong nháy mắt.
Một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng, năm tầng...
Đông Thiên Hóa cư nhiên cũng có Thần Cương tầng năm!
Đáng tiếc, dưới ánh đao này của Lục Trường Sinh, năm tầng Thần Cương cũng không thể ngăn cản.
Năm tầng Thần Cương bị phá.
“Bùm.”
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Triệu Linh Xu chém ra một đao.
Ánh đao nhanh chuẩn hung ác.
Nó mạnh mẽ đánh vào phía dưới ánh đao của Lục Trường Sinh.
Tuy rằng đối phương không có lực lượng mười vạn đỉnh.
Nhưng mà lực lượng bảy tám vạn vẫn là có.
Mà một đao này của Lục Trường Sinh đã tiêu hao phần lớn lực lượng khi chém nát Thần Cương.
Nó trực tiếp bị một đao của Triệu Linh Xu làm tiêu hao một bộ phận lực lượng.
Chính là vẫn có một tia ánh đao cắt ở trên cánh tay của Đông Thiên Hóa.
“Phụt.”
Máu tươi lập tức tràn ngập.
Một cánh tay rơi trên mặt đất.
Cánh tay phải cầm kiếm của Đông Thiên Hóa bị Lục Trường Sinh làm cho chặt đứt.
“Rút lui!”
Triệu Linh Xu lập tức lôi kéo Đông Thiên Hóa, nhanh chóng lui về sau, thoát khỏi lĩnh vực của Lục Trường Sinh.
Ánh mắt của Lục Trường Sinh hơi nhíu lại.
Đông Thiên Hóa là một đối thủ hiếm có.
Nếu có thể, hắn không muốn giữ lại Đông Thiên Hóa.
Nhưng mà ở thời điểm hắn đánh nhau với Đông Thiên Hóa, những vũ giả đứng đầu khác cũng không có từ bỏ Hoàng Kim Quả.
Bọn họ đều sử dụng các loại thủ đoạn công kích từ xa như ánh kiếm, ánh đao.
Bọn họ đánh không lại lĩnh vực của Lục Trường Sinh nhưng ánh kiếm, ánh đao của họ lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lĩnh vực.
Mà mục tiêu của bọn họ lại là thành viên của tiểu đội Thiên Lân.
Bọn họ rất rõ ràng không có thành viên khác trong tiểu đội Thiên Lân, chỉ dựa vào một mình Lục Trường Sinh, tuy thực lực của hắn mạnh mẽ hơn nữa, cũng chưa chắc có thể độc chiếm tất cả Hoàng Kim Quả?
Nhưng mà không thể không nói, những vị vũ giả cảnh giới Thần Cương đứng đầu có rất nhiều biện pháp ảnh hưởng đến Lục Trường Sinh.
Lĩnh vực không so được với Lục Trường Sinh, vậy thì bọn họ sẽ không sử dụng lĩnh vực.
Thậm chí bọn họ còn không tới gần Lục Trường Sinh.
Bọn họ chỉ chuyên môn đối phó thành viên của tiểu đội Thiên Lân.
“A...”
Bỗng nhiên, Trần Cương kêu thảm thiết.
Hắn bị một cái ánh kiếm xuyên thủng Thần Cương trên người.
Dù sao, có nhiều ánh đao, ánh kiếm như vậy.
Ai biết trong đó cất giấu lực lượng đáng sợ cỡ nào?
Vận khí của Trần Cương tương đối tốt, ánh kiếm cũng không đánh trúng vào vị trí quan trọng của hắn.
Nhưng ánh kiếm khiến cho bụng của hắn bị xuyên thủng, cả người từ trên Hoàng Kim Quả Thụ rơi xuống mặt đất.
“Các ngươi muốn chết!”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lạnh như băng.
Ban đầu, hắn suy nghĩ bảo vệ thành viên trong tiểu đội Thiên Lân, sau đó lấy được Hoàng Kim Quả Thụ là đủ.
Nhưng mà hiện tại xem ra, hắn không thể không đại khai sát giới.
Ở hoàn cảnh có nhiều ánh kiếm, ánh đao như vậy, hắn không có khả năng bảo vệ được tất cả thành viên của tiểu đội Thiên Lân.
Cứ tiếp tục như vậy, ngoại trừ hắn, những thành viên còn lại của tiểu đội Thiên Lân chắc hẳn sẽ chết.
“Rầm.”
Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh mở rộng trong nháy mắt.
Phạm vi bao trùm của lĩnh vực bình thường thật ra không tính rộng.
Hơn nữa, phạm vi bao trùm có rộng lớn hay không, có quan hệ trực tiếp với lĩnh vực.
Phần lớn lĩnh vực thật ra cũng không am hiểu phạm vi bao trùm.
Nhưng mà Lục Trường Sinh vừa lúc có Tinh Không Lĩnh Vực.
Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh ẩn chứa “Tinh Không Lĩnh Vực”.
Tinh Không Lĩnh Vực có đặc điểm gì?
Mênh mông, bao la.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh quyết định đại khai sát giới, Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực của hắn liền điên cuồng mở rộng.
Mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng...
Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực ở trong tay của Lục Trường Sinh nhanh chóng mở rộng, bao phủ toàn bộ mấy trăm vị vũ giả cảnh giới Thần Cương.
Mọi người lập tức cảm thấy giống như thái sơn áp đỉnh, đồng thời tinh thần cũng thừa nhận áp lực vô cùng lớn.
Việc này không chỉ dừng tại đây.
Lực tâm linh của những vị vũ giả cảnh giới Thần Cương đứng đầu này cũng không kém, bọn họ có thể tránh thoát sự áp chế tinh thần của Lục Trường Sinh.
Nhưng mà, ngay sau đó, Lục Trường Sinh sử dụng ra Tâm Kiếm trong nháy mắt.
“Vèo vèo vèo.”
Tâm Kiếm không bóng, không hình chém ra bốn phương tám hướng trong nháy mắt.
Thậm chí hắn đều không cần đối mặt trực tiếp với những vị vũ giả này.
Tâm Kiếm trực tiếp lấy bản thân Lục Trường Sinh làm trung tâm hết sức bùng nổ.
“A...”
“Đây là cái gì?”
“Đau! Đầu của ta vô cùng đau đớn, sắp không chịu được nữa...”
“Là bí pháp tinh thần...”
Theo Tâm Kiếm chém ra, vô số tiếng kêu thê lương, thảm thiết vang lên. Hết chương 402.



Bạn cần đăng nhập để bình luận