Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 168. Đúc kiếm ba ngày, mười đỉnh sức mạnh! (2)



Chương 168. Đúc kiếm ba ngày, mười đỉnh sức mạnh! (2)




“Chúc mừng động chủ, chúc mừng thần công của động chủ đại thành!”
Đông đảo đệ tử Ly Dương động cung kính hành lễ, nghênh đón Quách Cửu Linh xuất quan.
“Tốt, tốt lắm.”
“Lần này bế quan cuối cùng cũng đạt tới cấp độ Bách Đỉnh, đợi lần sau sắp xếp thứ tự ba mươi sáu động thì Ly Dương động của chúng ta sẽ có cơ hội tiến vào chín trung động rồi!”
Quách Cửu Linh tỏ vẻ mừng rỡ.
Cứ mỗi mười năm lại có một lần xếp hạng ba mươi sáu động, ba thượng động không có thay đổi gì nhiều, nhưng chín trung động thường có rất nhiều biến hóa khó lường.
Chỉ khi nào động chủ lên tới cấp độ Bách Đỉnh mới có tư cách đi tranh đoạt một vị trí trong chín trung động.
Quách Cửu Linh đảo mắt qua đám người bên dưới, thế nhưng lại không thấy đệ tử đứng hàng thứ mười ba là Lý Kế hắn coi trọng nhất đâu.
Lý Kế trời sinh thần lực, thế nên Quách Cửu Linh rất coi trọng hắn.
Trước khi bế quan hắn đã cho Lý Kế rời khỏi Ly Dương động, đi tìm phần thượng của bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn, nghe nói tên là bí pháp Cửu Tự Lôi Âm thì phải.
Kết hợp hai cuốn sách với nhau mới thành bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn đầy đủ.
Bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn này cũng có lai lịch lớn, không phải thứ tầm thường.
Trong các bí pháp của cảnh giới Thần Lực cũng có thể nói là danh tiếng lẫy lừng.
Sau khi Quách Cửu Linh nhận được tin thì lập tức để Lý Kế ra ngoài, tìm được bí pháp Cửu Tự Lôi Âm hẳn không phải chuyện khó khăn gì.
“Lý Kế đâu? Sao hắn không tới?”
Lời Quách Cửu Linh nói khiến đám người phía dưới cứ trộm liếc nhau mãi.
Cuối cùng vẫn là đại đệ tử cắn răng bẩm báo: “Sư phụ, sư đệ Lý Kế ở phủ Nam Dương bị tặc nhân hãm hại, đã mất mạng...”
“Cái gì, Lý Kế chết rồi?”
Mắt Quách Cửu Linh lóe lên, nhìn chòng chọc đại đệ tử vừa lên tiếng, khí thế khủng bố như núi Thái Sơn đổ ập xuống, khiến các đệ tử Ly Dương động không tài nào thở nổi.
“Sư phụ, có một võ giả Rèn Cốt là thủ hạ của Lý sư đệ thoát được, chính miệng hắn nói, Lý sư đệ bị một võ giả Luyện Tạng giết chết, chuyện xảy ra hơn một năm trước rồi...”
“Nực cười, võ giả Luyện Tạng nào lại giết được Lý Kế chứ?”
Quách Cửu Linh hừ lạnh.
Hắn có rất nhiều đệ tử nhưng Lý Kế là kẻ nổi bật nhất trong số đó, cũng là võ giả có khả năng tấn thăng cảnh giới Thần Lực nhất.
Vậy mà giờ đối phương lại chết.
Thậm chí là bị một võ giả Luyện Tạng giết chết.
“Sao các ngươi không báo thù cho Lý Kế?”
Quách Cửu Linh lại hỏi tiếp.
Không một ai trả lời, cả đám đều cúi gằm mặt.
Nhân duyên của Lý Kế ở Ly Dương động cũng chẳng ra sao, Quách Cửu Linh còn chưa xuất quan thì ai dám tự tiện hành động chứ?
“Hừ, thôi, Lý Kế có lấy được bí pháp Cửu Tự Lôi Âm không?”
“Sư phụ, theo thủ hạ của Lý sư đệ nói thì dường như Lý sư đệ đã lấy được bí pháp Cửu Tự Lôi Âm rồi. Thế nhưng sau khi Lý sư đệ chết cũng không rõ tung tích của bí pháp Cửu Tự Lôi Âm nữa...”
Quách Cửu Linh không nói gì nữa, chỉ là ánh mắt càng lúc càng lạnh băng.
“Thôi, bản tọa sẽ tự mình tới phủ Nam Dương một chuyến, vừa thu hồi bí pháp Cửu Tự Lôi Âm mà cũng tiện báo thù cho Lý Kế.”
“lão Tam, lão Ngũ, lão Thất, lão Thập Nhất, các ngươi theo vi sư xuống núi một chuyến.”
Các đệ tử được gọi tên vội bước lên trước: “Vâng thưa sư phụ.”
...
Tổng bộ của Vạn Độc Giáo, ánh nến lập lòe, âm khí dày đặc.
“Rầm rầm”.
Một cánh cửa đá to lớn chậm rãi nâng lên.
Sau đó một nam tử đeo mặt nạ vô diện từ trong cửa đá bước ra.
Trong đại sảnh có rất nhiều võ giả đang ngồi chờ.
Những người này đều là cao tầng của Vạn Độc Giáo, tất cả đều là trưởng lão hộ pháp.
“Tham kiến giáo chủ!”
“Được rồi, đứng lên cả đi.”
Giáo chủ Vạn Độc Giáo vung tay cho mọi người đứng dậy.
“Từ Mậu đâu rồi?”
Giáo chủ hỏi.
“Từ Mậu bái kiến giáo chủ!”
Một lão giả dáng vẻ phú quý cung kính quỳ xuống.
Từ Mậu chính là Từ viên ngoại của Từ gia trang khi trước.
Hắn tới tổng bộ của Vạn Độc Giáo đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên được nhìn thấy giáo chủ.
“Từ Mậu, lúc còn ở Nam Dương ngươi từng nghe nói tới Trang Thập Tam chưa?”
“Chuyện này... Lúc trước chưa từng nghe nói, dường như đó là một vị cao thủ đột nhiên xuất hiện.”
“Có điều, nghe nói Trang Thập Tam có thể hóa khí huyết thành sợi tơ, mà võ giả lúc trước giết chết Tả sứ Triệu Hưng cũng có thể hóa khí huyết thành sợi tơ. Có lẽ hai người này có quan hệ gì đó.”
Từ Mậu cung kính hồi đáp.
Thật ra trong lòng hắn đoán rằng kẻ giết Triệu Hưng rất có thể là đệ tử của Trang Thập Tam, hoặc là con cháu của đối phương, dù sao cũng phải là người có mối quan hệ rất thân thiết.
Nếu không sao có thể sử dụng loại võ công độc môn hóa khí huyết thành sợi tơ kia được?
Còn chuyện Trang Thập Tam chính là người giết chết Triệu Hưng thì Từ Mậu lại chẳng tin.
Trang Thập Tam chính là võ giả có thể đánh chết cả trưởng lão cảnh giới Thần Lực như Triệu Vô Cực đấy, trong khi võ giả giết Triệu Hưng chỉ là võ giả cấp độ Luyện Tạng mà thôi.
Thời gian mới chỉ qua mấy tháng.
Chỉ có mấy tháng mà đã có thể từ cấp độ Luyện Tạng chuyển biến thành đủ sức đánh chết trưởng lão Triệu Vô Cực ư?
Chuyện đó là không thể nào!
“Trưởng lão Triệu Vô Cực bị Nam Dương Trang Thập Tam giết chết, Vạn Độc Giáo ta chưa từng bị kẻ nào khiêu khích tới mức này!”
“Thù này phải báo!”
“Có điều Nam Dương Trang Thập Tam không phải kẻ yếu, nếu có thể đánh giết trưởng lão Triệu Vô Cực thì rất có thể hắn đã đạt tới cấp độ Bách Đỉnh. Sư tử vồ thỏ cũng cần dốc hết sức, huống chi còn là đối phó với một cường giả cấp độ Bách Đỉnh chứ?”
“Lần này bản tọa sẽ tự mình tới Nam Dương một chuyến, thêm bốn vị trưởng lão hộ pháp đi theo ta, như thế hẳn có thể chém giết Trang Thập Tam mà không có gì sơ suất rồi.”
Giáo chủ Vạn Độc Giáo quyết định như vậy. Hết chương 168.



Bạn cần đăng nhập để bình luận