Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1226. Thiên Chiêu Đế qua cầu rút ván! Lục Trường Sinh trong nháy mắt giết Nữ Đế, đối đầu với thần vật trấn quốc! (3)



Chương 1226. Thiên Chiêu Đế qua cầu rút ván! Lục Trường Sinh trong nháy mắt giết Nữ Đế, đối đầu với thần vật trấn quốc! (3)




Nàng biết, bây giờ bị Lục Trường Sinh “cưỡng ép”, vậy cũng đừng có nghĩ làm cái gì mờ ám.
Nếu không, nàng sẽ chết!
Lục Trường Sinh không phải là hạng người dễ mềm lòng gì.
Một khi động thủ, sẽ không chút lưu tình.
Thiên Chiêu Đế cũng không muốn trở thành hoàng đế đoản mệnh nhất thần triều Đại Càn.
Vì vậy, nàng vô cùng phối hợp một đường mang theo Lục Trường Sinh đi tới bảo khố trong hoàng thất.
“Bệ hạ.”
Đúng lúc này, từng ánh mắt rơi trên người Lục Trường Sinh cùng với Thiên Chiêu Đế.
Đó là trưởng lão hoàng thất!
Hoặc là nói, trưởng lão bảo vệ bảo khố hoàng thất.
Những trưởng lão này, mỗi một người đều là đứng đầu Cực Cảnh, có thể cạnh tranh cùng cường giả Thiên Ngoại Thần Nhân.
Có ít nhất bốn vị!
Chẳng qua, tuy có bốn vị cường giả đứng đầu nhưng Thiên Chiêu Đế vẫn như cũ không có bất kỳ cảm giác an toàn.
Thực lực của Lục Trường Sinh, Thiên Chiêu Đế không thể rõ ràng hơn.
Bao nhiêu Cực Cảnh cũng là chịu chết.
Chỉ có sử dụng thần vật trấn quốc, mới có thể đối phó Lục Trường Sinh.
“Bệ hạ là phải tiến vào bảo khố à?”
Trưởng lão hỏi.
Thậm chí, ánh mắt trưởng lão đã quét qua ở trên người Lục Trường Sinh, ánh mắt dường như là hỏi thăm Thiên Chiêu Đế.
Nhưng Thiên Chiêu Đế thản nhiên, giọng điệu bình tĩnh nói: “Đúng vậy, trẫm cần vào bảo khố chọn lựa một chút bảo vật, khen thưởng cho Lục tiên sinh.”
“Làm sao, không cho phép à?”
Bốn vị trưởng lão liếc mắt nhìn lẫn nhau, ngay sau đó lắc đầu nói: “Chúng ta chẳng qua là chịu trách nhiệm trông chừng bảo khố hoàng thất, về phần bệ hạ muốn dùng bảo vật trong bảo khố, chúng ta không có quyền hỏi tới.”
“Bệ hạ, mời!”
Cho nên, trưởng lão mở bảo khố hoàng thất ra.
“Lục tiên sinh, theo trẫm vào đi thôi.”
Thiên Chiêu Đế không có chút vẻ khác thường nào, cùng Lục Trường Sinh cùng nhau tiến vào trong bảo khố hoàng thất.
“Vù vù.”
Vừa tiến vào bảo khố hoàng thất, Lục Trường Sinh đầu tiên là không có đi tìm kiếm thần vật.
Ngược lại là bia mộ Hồng Trần Tiên trong cơ thể kịch liệt chấn động.
“Hửm?”
“Chẳng lẽ trong bảo khố hoàng thất có mảnh nhỏ bia mộ Hồng Trần Tiên?”
Lục Trường Sinh trợn to hai mắt.
Trong đầu hiện lên một suy nghĩ.
Thật ra thì, không phải là không có loại khả năng này.
Thậm chí khả năng còn rất lớn.
Suy cho cùng, hoàng thất tích lũy nhiều năm như vậy, đủ các loại bảo vật.
Tuy bia mộ Hồng Trần Tiên không phải là thần vật, nhưng chung quy có quan hệ đến Hồng Trần Tiên.
Mảnh nhỏ bia mộ Hồng Trần Tiên hiển nhiên cũng thành bảo vật, bị hoàng thất thu thập vào trong bảo khố.
Bây giờ mảnh nhỏ bia mộ trong cơ thể Lục Trường Sinh có phản ứng kịch liệt, hắn theo phản ứng của mảnh nhỏ bia mộ, từng bước đi về chỗ sâu bên trong bảo khố.
Đương nhiên, Lục Trường Sinh không có quên Thiên Chiêu Đế.
Vẫn mang theo Thiên Chiêu Đế.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh thấy được một cái hộp tinh xảo. ở một ngóc ngách nhỏ
Bàn tay Lục Trường Sinh bắt lấy, đem hộp gỗ cầm trong tay, ngay sau đó mở cái hộp ra.
Trong hộp lẳng lặng để ba mảnh nhỏ Hồng Trần Tiên.
“Ba mảnh!”
Lục Trường Sinh không nghĩ tới, lại có ba mảnh nhỏ.
Nếu như trước mắt cộng thêm trên người hắn hai mảnh nhỏ Hồng Trần Tiên.
Vậy thì tổng cộng là năm mảnh nhỏ bia mộ Hồng Trần Tiên rồi.
Đã vượt qua một nửa!
“Được!”
“Không nghĩ tới tìm mòn gót giày cũng không thấy, lại ở trong bảo khố hoàng thất tìm được ba mảnh nhỏ.”
Lục Trường Sinh vui mừng khôn xiết.
Ngược lại là Thiên Chiêu Đế, nhìn mảnh nhỏ trước mắt rất nghi ngờ.
Mục tiêu Lục Trường Sinh không phải là thần vật, mà là những thứ mảnh nhỏ này?
Tuy nhiên, những mảnh nhỏ này rốt cuộc là cái gì?
Thoạt nhìn hình như không có tác dụng gì, vẫn luôn đặt ở trong bảo khố phủ bụi.
Rõ ràng Lục Trường Sinh sẽ không giải thích mảnh nhỏ bia mộ Hồng Trần Tiên.
Bây giờ mảnh nhỏ bia mộ tới tay, kế tiếp chính là thần vật rồi.
Lục Trường Sinh vẫn cần thần vật giống trước.
Hơn nữa còn là lượng lớn thần vật, càng nhiều càng tốt.
“Thần vật ở nơi đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Những thứ trong rương này đều là thần vật...”
Thiên Chiêu Đế chỉ vào vài cái rương lớn.
Lục Trường Sinh trực tiếp mở ra.
Lập tức, một luồng khí tức thần vật cường đại phóng lên cao, tràn ngập ở cả trong bảo khố.
Nhưng cũng may bảo khố hoàng thất là dùng nguyên liệu đặc biệt chế tạo.
Cho dù khí tức có kinh khủng đến đâu, cũng sẽ không lộ ra chút nào.
Vì vậy, bên ngoài không biết gì cả về động tĩnh trong bảo khố.
Chỉ sợ bốn vị trưởng lão hoàng thất phía ngoài vừa rồi cũng giống như vậy.
Trong bảo khố hoàn toàn ngăn cách liên lạc với bên ngoài.
Chẳng qua, đối với Lục Trường Sinh thì đây là chuyện tốt.
Ít nhất hắn không cần lo lắng nếu tạo ra động tĩnh hơi lớn chút ở trong bảo khố thì sẽ bị trưởng lão hoàng thất bên ngoài phát hiện.
“Nhiều thần vật như vậy...”
Tuy Lục Trường Sinh vốn đã quen với những cảnh tượng lớn, giờ phút này cũng nhịn không nhịn được chấn động trong lòng.
Chỉ thấy những thứ trong rương này, đều là thần vật.
Đủ loại thần vật, cũng chồng chất ở trong rương.
Trong đó không thiếu thần vật cấp Thần Thể.
Nhiều thần vật cấp Thần Thể như vậy, đừng nói thấy, thậm chí cũng không có nghe nói qua.
Đây mới là nội tình chân chính của hoàng thất!
“Thu!”
Lục Trường Sinh không chút khách khí, bắt đầu thu những thần vật này vào.
Một món, năm món, mười món...
Khoảng chừng một canh giờ, Lục Trường Sinh mới vơ vét thần vật trong bảo khố hoàng thất không còn gì.
Hắn kiểm kê sơ qua.
Nếu như cộng thêm tám món thần vật cấp Thần Thể lúc trước Thiên Chiêu Đế cho hắn.
Thì bây giờ hắn có bốn mươi tám thần vật cấp Thần Thể, cùng với một trăm tám mươi sáu thần vật cấp Linh Thể.
Thấy Lục Trường Sinh vơ vét thần vật không còn gì, tuy Thiên Chiêu Đế bình tĩnh thế nào, giờ phút này cũng nhịn không được nữa rồi.
“Lục tiên sinh, những thần vật này đều là của hoàng thất thần triều Đại Càn ta tích lũy mấy năm qua.”
“Một khi tiên sinh cầm đi nhiều thần vật như vậy, thần triều Đại Càn còn có nội tình gì nữa đâu? Trưởng lão hoàng thất cũng nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết Lục tiên sinh.”
“Thậm chí, có thể sẽ sử dụng thần vật trấn quốc...”
Lục Trường Sinh cười. Hết chương 1226.



Bạn cần đăng nhập để bình luận