Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1365. Thiên kiếp đến, Lục Trường Sinh tự mình gánh thiên kiếp! (2)



Chương 1365. Thiên kiếp đến, Lục Trường Sinh tự mình gánh thiên kiếp! (2)




Lúc trước Kình Thiên lão tổ muốn an toàn hơn, không để lọt chút sơ hở nào.
Đó là vì hắn chưa đủ hiểu biết về thực lực của Lục Trường Sinh.
Mà hiện tại, Kình Thiên lão tổ tất nhiên đã rõ thực lực Lục Trường Sinh.
Nếu vậy hắn cần gì phải băn khoăn nữa?
“Đăng Thiên đạo hữu, trước tiên ngươi nghỉ ngơi trong chốc lát.”
“Hai canh giờ sau, chính thức bắt đầu độ kiếp.”
Kình Thiên lão tổ trầm giọng nói.
“Tốt.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn lập tức khoanh chân nghỉ ngơi.
Kỳ thật Lục Trường Sinh không cần phải nghỉ ngơi, trận chiến vừa nãy chỉ diến ra trong thời gian hai hơi thở
Căn bản tiêu hao không đáng kể.
Hiện tại nghỉ ngơi chỉ để chải chuốt được mất của trận chiến vừa nãy thôi.
Thực ra, người cần thời gian là Kình Thiên lão tổ.
Kình Thiên lão tổ cần thời gian chuẩn bị để “dẫn” lôi kiếp.
Thiên kiếp cần Tổ Cảnh chí cường tự mình dẫn đường.
Nếu Tổ Cảnh chí cường không có hùng tâm tráng chí, không muốn tiến vào Tiên Cảnh, vậy có thể lựa chọn không dẫn thiên kiếp xuống.
Tuy nhiên, Tổ Cảnh chí cường cũng là Tổ Cảnh, tuổi thọ chỉ là tuổi thọ của Tổ Cảnh.
Một khi đại hạn tuổi thọ đến, Tổ Cảnh cũng phải chết.
Chỉ khi tiến vào Tiên Cảnh mới tính là có được tuổi thọ vô tận
Đương nhiên, Tiên Cảnh cũng phiền não của Tiên Cảnh.
Ví dụ như, Thiên Nhân Ngũ Suy.
Tiên Cảnh cũng sẽ chết.
Nhưng đây là chuyện của Tiên Cảnh.
Trên lý thuyết, đại năng Tiên Cảnh…có được tuổi thọ bất tận.
Vậy nên, chỉ cần là Tổ Cảnh muốn thăng cấp đều có ý định dẫn thiên kiếp, dù bất cứ giá nào cũng phải xông xáo một phen.
Tuy nhiên, nhưng người này khác với Tổ Cảnh sắp đến đại hạn tuổi thọ.
Tuổi thọ của Kình Thiên lão tổ còn rất nhiều, hắn không bị phiền não và uy hiếp của tuổi thọ sắp cạn.
Kình Thiên lão tổ là loại Tổ Cảnh có mục tiêu theo đuổi.
Hắn chủ động muốn tiến thêm một bước, muốn tiến vào Tiên Cảnh.
Hơn nữa, nhiều năm như vậy, Kình Thiên lão tổ vẫn luôn chuẩn bị độ thiên kiếp.
Có thể nói là chuẩn bị đầy đủ.
Hắn cũng có lòng tin với bản thân.
Nhưng dù đã chuẩn bị bao lâu, cuối cùng có vượt qua được hay không, phải xem tình hình thực tế.
Thời gian trôi qua từng giờ.
Không ai quấy rầy vài vị Tổ Cảnh trong đại điện.
Đại khái hai canh giờ sau.
“Vụt.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Trong nháy mắt hắn mở mắt, Kình Thiên lão tổ cũng mở mắt.
“Đi thôi, độ kiếp!”
Giọng nói của Kình Thiên lão tổ rất bình tĩnh, hơn nữa có vẻ vô cùng thoải máu.
Kình Thiên lão tổ đã chuẩn bị tốt nơi độ kiếp từ sớm.
Trên một khối đất trốn rộng lớn trong phủ thành chủ.
Xung quanh không cho phép bất cứ kẻ nào tiếp cận.
Hơn nữa, hắn còn ra lệnh các Tổ Cảnh khác trong phủ thành chủ.
Dù thiên kiếp giáng lâm vẫn phải khống chế tình thế, không thể để người khác tiếp cận
Một khi tiếp cận, giết không tha!
Bởi vậy, khu đất to như vậy mà hiện tại chỉ có bốn người Lục Trường Sinh, vô cùng trống trải.
Bình thường muốn độ kiếp phải đi Giới Hải.
Nhưng thành Thiên Không không phải thế giới mà thật ra vẫn tồn tại bên trong Giới Hải.
Hơn nữa, bản thân thành Thiên Không là một món vảo vật.
Bảo vật rất mạnh, không sợ tổn hại.
Về phần vào lúc mấu chốt có thể dùng thành Thiên Không bảo mệnh hay không, Lục Trường Sinh không biết rõ.
Nhưng Lục Trường Sinh đoán, Kình Thiên lão tổ xem chừng đã có ý nghĩ này.
Ngay cả Lục Trường Sinh còn muốn dùng Thủy phủ bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt, Kình Thiên lão tổ sao lại không nghĩ ra cách này?
Hơn nữa, thành Thiên Không hẳn cũng là một món Tiên bảo.
Có năng lực ngăn cản thiên kiếp.
Chỉ khi nào thiên kiếp gián đoạn, vậy Kình Thiên lão tổ sẽ thất bại trong gang tấc.
Hơn nữa sinh ra tâm ma trong nội tâm.
Về sau đừng nói đến độ thiên kiếp, tâm kiếp còn chưa chắc vượt qua được.
Bởi vậy nếu muốn độ kiếp, vậy phải độ kiếp thành công trong lần đầu tiên.
Một khi thất bại, sau này gần như không thể bước Tiên Cảnh.
“Phù…”
Dường như có một cơn gió nhẹ lướt qya,
Kình Thiên lão tổ ngẩng đầu nhìn không trung.
Ánh mắt hắn vô cùng thâm thúy, vô cùng kiến định.
“Bắt đầu đi.”
“Thành hay bại phải quyết định trong hôm nay.”
“Đăng Thiên đạo hữu, trước tiên phải nhờ ngươi.”
Lục Trường Sinh gật đầu, đi tới gần Kình Thiên lão tổ.
“Ầm.”
Ngay sau đó, khí thế trên người Kình Thiên lão tổ nháy mắt bùng nổ.
Hơn nữa, khí thế không ngừng tăng.
Tăng trực tiếp lên Tổ Cảnh chí cường.
Thế nhưng, khí thế Tổ Cảnh chí cường vẫn tiếp tục tăng.
Giống như phải hoàn toàn phá vỡ xiềng xích gông cùm, nhảy vọt chạm đến một điểm giới hạn, thậm chí muốn đánh vỡ điểm giới hạn.
Thứ này gọi là “dẫn kiếp”.
“Đây là Tổ Cảnh chí cường....”
Lục Trường Sinh nhìn Kình Thiên lão tổ.
Cảm nhận khí thể của Kình Thiên lão tổ.
Rất mạnh!
Thật sự rất mạnh!
Loại khí thế này, quả thực che trời rợp đất, mạnh đến mức khiến người khác giống như bị bóp ngạt.
Trước đó Lục Trường Sinh cảm thấy tổng cộng tất cả thực lực của bản thân pahir chăng có thể đánh với Tổ Cảnh chí cường.
Thế nhưng, hiện tại hắn cảm nhận khí thế của Kình Thiên, Lục Trường Sinh mới hiểu được.
Hắn còn kém xa!
Đương nhiên, Kình Thiên lão tổ không phải Tổ Cảnh chí cường bình thường, dù sao đã quyết tâm chủ động độ thiên kiếp, chắc chắn phải tự tin với thực lực bản thân.
Thế nhưng, lúc này khí thế của Kình Thiên lão tổ vẫn tăng lên.
Giống như phải tăng đến một điểm giới hạn, thậm chí đánh vỡ điểm giới hạn này.
Mạnh hơn Lục Trường Sinh rất nhiều.
Khí thế đã như thế, huống chi là thực lực?
Thực lực của Kình Thiên lão tổ còn mạnh hơn những gì Lục Trường tưởng tượng!
Về phần “dẫn kiếp”, thật ra chính là không ngừng kéo khí thế tăng lên, đánh vỡ giới hạn.
Sau đó quy tắc Giới Hải sẽ phát hiện, thuận đà giáng thiên kiếp.
Dường như trời đất không thể bao dung cho bất kì “đại năng Tiên Cảnh” nào.
Nói cách khác, mỗi một Tiên Cảnh không thể dung thân trong Giới Hải.
Một khi xuất hiện dấu hiệu “Tiên Cảnh”, đồng nghĩa với phá vỡ điểm giới hạn, vậy thì trời đất sẽ giáng thiên kiếp, ngăn cản người tu hành thăng cấp Tiên Cảnh.
“Ầm ầm ầm.”
Trong hư không không có mây đen.
Nhưng vẫn có tiếng sấm đùng đoàng. Hết chương 1365.



Bạn cần đăng nhập để bình luận