Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 199. Kỳ nhân nghìn dặm đưa quan, ngắm Thiên Giang đại triều đột nhiên cảm ngộ! (3)



Chương 199. Kỳ nhân nghìn dặm đưa quan, ngắm Thiên Giang đại triều đột nhiên cảm ngộ! (3)




Hải Lãng Ý Cảnh lên tới 10% lại càng mạnh mẽ hơn, chỉ cần thi triển một chút đã khiến người ta như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ, chẳng khác nào đang đối mặt với sóng gió ngập trời.
Thậm chí nếu Lục Trường Sinh thi triển bất cứ loại đao pháp, kiếm pháp hay quyền pháp nào thì có Hải Lãng Ý Cảnh gia trì chúng đều sẽ trở lên mạnh hơn bao giờ hết.
Lúc này trong thành đột nhiên có tiếng kêu la, ngay sau đó một đám binh sĩ đánh vào thành Thiên Giang.
Sau đó lại có người hô to: “Mẫn Thiên Vương tới, chúng ta chỉ giết tham quan thân hào, không giết dân lành!”
Những tiếng la hét vang trời như thế truyền khắp thành Thiên Giang.
“Mẫn Thiên Vương?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh như ngưng lại.
Hắn nhanh chóng tới cửa thành cách đó không xa.
Quả nhiên rất nhiều binh sĩ đã vào trong thành, tất cả đều giương cao ngọn cờ “Mẫn Thiên Vương”.
Rõ ràng là phủ Thiên Giang đã bị “Mẫn Thiên Vương” đánh chiếm.
“Mẫn Thiên Vương” này là nghĩa quân, nghe nói là một thợ rèn bị quan phủ áp bức tới không chịu nổi nữa nên mới phất cờ khởi nghĩa.
Có điều tuy Mẫn Thiên Vương là nghĩa quân, nhưng thực ra hành động lại không khác gì giặc cỏ, nơi chúng đi qua chẳng khác nào nạn châu chấu hoành hành, thanh danh cũng rất tồi tệ.
Thế nhưng bất kể ra sao, “Mẫn Thiên Vương” đã đánh hạ phủ Thiên Giang, hiện giờ quân đội đã đóng cửa thành, không cho phép ai ra khỏi thành hết.
Lục Trường Sinh nhìn đám binh sĩ trấn giữ cửa thành được trang bị đầy đủ vũ khí, có thể thấy đây là đội quân tinh nhuệ của Mẫn Thiên Vương.
Hơn một nghìn binh sĩ sắp xếp thành quân trận, uy thế vô cùng đáng sợ.
Ngay cả võ giả cảnh giới Thần Lực mà bị quân trận nhắm vào thì e rằng cũng không sống nổi.
Có điều Lục Trường Sinh không muốn bị nhốt trong thành Thiên Giang.
Trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ to gan.
Không thì cứ trực tiếp lao vào quân trận, thử xem có thể xông ra khỏi thành Thiên Giang không?
Trực tiếp đánh thẳng vào quân trận, hơn nữa còn là đánh từ chính diện, không thể không nói ý đồ này thật sự táo bạo!
Thậm chí rất nhiều võ giả cảnh giới Thần Lực đều sẽ cảm thấy hành động này quá mức điên cuồng.
Có điều Lục Trường Sinh cũng không bị điên, đương nhiên hắn phải có niềm tin mới dám làm thế.
Mà niềm tin của Lục Trường Sinh chính là bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn!
Vì thế Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 872 (Tiềm long tại uyên)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 3 tháng 8 ngày
Hải Lãng Ý Cảnh: Tiến độ 10%
Bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo: Tầng thứ hai
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ ba
Bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn: Tinh thông
Ngộ tính của Lục Trường Sinh đã dừng ở 872 điểm, thời gian gần đây gần như vẫn không tăng lên chút nào.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi hắn đã luyện xong hết sáu mươi tám môn vũ kỹ lần trước lấy được rồi.
Còn thiếu hơn trăm điểm nữa thì ngộ tính mới đạt mức 1000 điểm.
Có điều lần này nhân tố quyết định của Lục Trường Sinh là bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn.
Chỉ trong thời gian nửa tháng bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn của Lục Trường Sinh đã đạt tới mức độ tinh thông!
Nên biết là cảnh giới bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn của Quách Cửu Linh khi trước cũng không cao hơn được, đều là mức độ tinh thông như vậy.
Hơn nữa thứ Lục Trường Sinh luyện là Cửu Tự Chân Ngôn bản đầy đủ, mà thứ Quách Cửu Linh luyện lại là Cửu Tự Chân Ngôn không trọn vẹn.
Uy lực của hai bản này đương nhiên sẽ cách nhau rất xa.
Cửu Tự Chân Ngôn đầy đủ không chỉ có thể chấn trụ đối thủ về mặt tinh thần mà thậm chí còn chấn trụ cả khí huyết và thân thể của đối thủ.
Quân trận đại quân bày ra tuy rất khủng bố nhưng Cửu Tự Chân Ngôn lại có thể “chấn trụ” đám binh sĩ đó trong phạm vi lớn.
Một khi binh sĩ đã bị chấn trụ thì Lục Trường Sinh chỉ cần đánh vỡ cửa thành đang đóng chặt kia là có thể ung dung rời khỏi thành Thiên Giang rồi.
“Cửa thành...”
Cửa thành kia nhìn rất vững chắc.
Chỉ dựa vào sức người để đánh vỡ e rằng rất khó.
Thế nhưng dựa vào thực lực của Lục Trường Sinh hiện giờ và thi triển thêm Thần Long tam biến cùng với Tam Trọng Lãng thì sức mạnh có thể đạt tới gần năm trăm đỉnh, đây là nguồn sức mạnh cực kỳ khủng bố.
Có cửa thành nào lại không phá được chứ?
Nghĩ đến đây Lục Trường Sinh đã chẳng còn do dự gì nữa.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh lao thẳng ra ngoài.
Dù tốc độ của Lục Trường Sinh rất nhanh nhưng phản ứng của các binh sĩ canh cửa thành cũng không chậm.
Hễ thấy kẻ nào tới gần cửa thành, chỉ cần đó không phải người của “Mẫn Thiên Vương” thì đều sẽ bị bắn chết ngay lập tức.
“Có người xông vào trận, bắn tên!”
Vì thế mũi tên như mưa trút xuống đầu Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh trực tiếp thi triển bức tường khí huyết chắn trước người.
Mưa tên chạm phải tường khí huyết sẽ rơi xuống đất.
Dù tường khí huyết rung lắc rất mạnh nhưng vẫn không hề bị xuyên thủng.
“Võ giả cảnh giới Thần Lực?”
“Có võ giả xông vào trận, lính trường thương, đâm!”
Đối với việc võ giả xông vào trận có vẻ các binh sĩ này cũng không hề lạ lẫm gì.
Vì thế quân trận nhanh chóng xếp lại đội hình, trường thương dày đặc đâm mạnh về phía trước.
Một khi những mũi thương nhọn hoắt đâm trúng thì chỉ dựa vào khí huyết của cảnh giới Thần Lực chắc chắn sẽ không ngăn cản được.
Dù sao cảnh giới Thần Lực chính là sức lực vô địch chứ không phải phòng ngự vô địch.
“Lâm!”
Lục Trường Sinh lập tức thi triển ra Cửu Tự Chân Ngôn.
Nhất thời, thanh âm của hắn như tiếng sấm, nổ vang bên tai đám binh sĩ.
Quân trận rõ ràng rất lợi hại, nhưng các binh sĩ đều là người thường chứ không phải võ giả.
Huống chi, dù là võ giả cảnh giới Thần Lực thì cũng chẳng có mấy sức chống cự trước Cửu Tự Chân Ngôn.
Bởi vậy một tiếng “Lâm” này đã khiến các binh sĩ canh cửa thành “dừng hình” trong nháy mắt, đầu óc cũng trở lên trống rỗng.
Quân trận uy vũ vô cùng đương nhiên cũng “tĩnh lại”.
“Đi thôi.” Hết chương 199.



Bạn cần đăng nhập để bình luận