Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1286. Mười một năm, Lục Trường Sinh quay về Giới Hải!



Chương 1286. Mười một năm, Lục Trường Sinh quay về Giới Hải!




Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua tiến độ của căn cơ Vạn Linh Tiên Thể.
Chỉ mới tăng lên 1% mà thôi, hiện giờ tiến độ của căn cơ Tiên Thể đã lên tới 2%.
Lục Trường Sinh tính thử, trong lòng đã hiểu rõ.
Khoảng mười món thần vật cấp bậc Thần Thể mới có thể tăng tiến độ Tiên Thể lên 1%.
Còn thần vật Linh Thể ấy à? Chỉ sợ phải có một trăm món thần vật Linh Thể mới có thể tăng tiến độ Tiên Thể lên 1%.
Chuyện này không khỏi làm Lục Trường Sinh nhíu mày lại.
Có vẻ tu luyện Tiên Thể thật sự dễ hơn Hồng Trần Tiên một chút.
Nhưng ỷ lại vào tài nguyên quá lớn.
Nghĩ lại mà xem, nếu Lục Trường Sinh muốn tăng tiến độ lên 100%, từ đó hoàn toàn bước vào Tiên Cảnh thì cần ít nhất một nghìn món thần vật cấp bậc Thần Thể.
Mà lúc trước, Lục Trường Sinh cũng chỉ lấy được tổng cộng hơn ba trăm món thần vật cấp bậc Thần Thể.
Số lượng này còn là hơn hai trăm thần vật ở trong Thủy phủ.
Đó chính là tích lũy của Hồng Trần Tiên Liễu Văn trong nhiều năm qua.
Nếu trừ thần vật trong Thủy phủ, Lục Trường Sinh chỉ đạt được tổng cộng hơn một trăm thần vật cấp bậc Thần Thể mà thôi.
Cũng chỉ tăng lên hơn 10% tiến độ mà thôi.

Còn cách 100% rất xa.
Nhưng hơn một trăm món thần vật cấp bậc Thần Thể này lại gần như đã dọn sạch hai thần triều lớn.
Dù Lục Trường Sinh cướp đoạt toàn bộ Côn Ngô giới thì có thể cướp được bao nhiêu thần vật cấp bậc Thần Thể đây?
“Muốn đi con đường Tiên Thể dựa vào thần vật trong Côn Ngô giới, từ đó bước vào Tiên Cảnh, e là rất khó…”
“Thậm chí gần như không thể nào…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.
Thiên Giới Thượng Tiên chủ yếu đúc thành Tiên Thể.
Tiên Thể không nhiều hiểu được như vậy.
Nhìn có vẻ dễ hơn, nhưng yêu cầu về tài nguyên lại quá cao.
Cực kỳ ỷ lại vào vật Tiên Linh.
Ở Thiên giới thì có thể còn tốt hơn một chút.
Nhưng ở Côn Ngô giới, ở Giới Hải, lấy đâu ra nhiều vật Tiên Linh như vậy?
“Khó trách Liễu Vân muốn đi con đường Hồng Trần Tiên. Nếu đi con đường Tiên Thể, muốn bước vào Tiên Cảnh trong Giới Hải e là gần như không thể…”
Lục Trường Sinh đã hiểu vì sao Liễu Vân dứt khoát bước lên con đường Hồng Trần Tiên như vậy.
Đây là một con đường vô cùng gian khổ, nhìn có vẻ như rất có tiềm lực, tương lai đáng mong chờ, nhưng trên thực tế thì sao?
Rất có thể là Liễu Vân căn bản không được lựa chọn.
Không đi con đường Hồng Trần Tiên, hắn căn bản không thể trở thành Tiên Cảnh!
“Lục tiên sinh.”
Lục Trường Sinh mở mắt ra.
Một người quen bước tới trước mặt hắn, rõ ràng là Âu Phục Xuân.
Lúc trước Âu Phục Xuân đã bị người của hoàng thất bắt đi.
Sau đó, Lục Trường Sinh đã dùng thực lực của bản thân uy áp hoàng thất.
Đương nhiên Âu Phục Xuân cũng được thả ra.
“Chuyện gì?”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Mấy năm nay Âu Phục Xuân rất biết điều, không đến quấy rầy hắn.
Bây giờ đột nhiên tới, chắc hẳn là có việc muốn nhờ.
Âu Phục Xuân hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, trầm giọng nói: “Lục tiên sinh, lần này ta tới đúng là có một chuyện muốn nhờ.”
“Lục tiên sinh có thể dẫn ta rời khỏi Côn Ngô giới, đi tới thiên ngoại không?”
“Nghe nói thiên ngoại mới là vùng thiên địa rộng lớn, ta cũng hướng tới thiên ngoại.”
“Vãn bối bằng lòng dùng thần vật gia truyền làm thù lao, cảm ơn Lục tiên sinh!”
Âu Phục Xuân cắn răng một cái, lấy bảo vật truyền thừa của gia tộc Âu thị ra.
Lục Trường Sinh hơi ngạc nhiên.
Âu Phục Xuân lại nỡ lấy bảo vật truyền thừa ra cơ à?
Đây chính là vứt bỏ bảo vật truyền thừa đó.
Lúc trước đối phương còn xem bảo vật truyền thừa như mạng sống của mình.
Chết cũng không chịu giao ra.
Bây giờ lại chủ động từ bỏ chỉ vì đi Giới Hải thôi sao?
“Vì sao ngươi lại muốn đi Giới Hải?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Âu Phục Xuân do dự một lát, cuối cùng vẫn cắn răng, trầm giọng nói: “Nghe nói thần nhân thiên ngoại giống Lục tiên sinh có tuổi thọ dài lâu, có thể sống mấy nghìn năm, thậm chí là mấy vạn tái năm tháng.”
“Mấy năm nay vãn bối vẫn luôn bị đuổi giết, thật ra cũng đã nhìn rõ. Ở Côn Ngô giới, dù là nhân vật nào, chỉ vội vàng mấy chục tái là hóa thành một nắm đất vàng, căn bản không có ý nghĩa gì.”
“Vậy nên, vãn bối muốn trường sinh…”
Âu Phục Xuân thành thật, một năm một mười nói suy nghĩ trong lòng ra.
Muốn trường sinh không sai.
Thật ra rất nhiều cường giả Côn Ngô giới đều đang âm thầm bắt nhốt thần nhân thiên ngoại.
Ví dụ như hoàng thất của các thần triều lớn, bọn họ từng sử dụng thần vật trấn quốc bắt được không biết bao nhiêu thần nhân thiên ngoại.
Vậy nên rất nhiều người đều hiểu biết nhất định về tình hình trong Giới Hải.
Nhưng càng hiểu biết thì bọn họ càng hâm mộ thần nhân thiên ngoại, càng muốn tới Giới Hải.
Nhưng một khi tới Giới Hải, đương giả của Côn Ngô giới sẽ mất hết mọi ưu thế.
Bao gồm cả thần vật trấn quốc!
Nếu ở Côn Ngô giới, tất nhiên thần vật trấn quốc rất mạnh, gần như không có ai là đối thủ.
Nhưng tới Giới Hải, đó là nơi có vô số Tổ Cảnh.
Hoàn toàn không sợ bị bài xích.
Dù chấp chưởng thần vật trấn quốc thì có ý nghĩa gì nữa?
Cũng chỉ là con đường chết mà thôi.
Vậy nên, nếu muốn an toàn sinh sống trong Giới Hải thì bắt buộc phải tìm được một vị thần nhân thiên ngoại đáng tin cậy mới được.
Còn về bảo vật truyền thừa của gia tộc Âu thị.
Nếu Âu Phục Xuân đã quyết định tới Giới Hải, nếu vẫn cầm theo bảo vật thì chính là tiểu nhi cầm vàng bạc quá nháo sự, hoàn toàn là tự tìm phiền phức.
Chỉ khi vứt bỏ bảo vật truyền thừa, hắn mới có thể “quần áo nhẹ lên đường” trong Giới Hải, hoàn toàn không cần lo lắng có người nhớ thương bảo vật trên người hắn.
Lục Trường Sinh nhìn Âu Phục Xuân.
Hắn có thể cảm nhận được sự kiên trì trong lòng đối phương.
Xem ra đối phương đã đưa ra quyết định.
“Được.”
Lục Trường Sinh cũng không từ chối, lập tức nhận lấy bảo vật truyền thừa trong tau Âu Phục Xuân.
Đây cũng là một món thần vật.
Hơn nữa còn là thần vật loại hình phụ trợ, có thể làm người dễ luyện hóa thần vật hơn. Hết chương 1286.



Bạn cần đăng nhập để bình luận