Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1961: Cường giả nhị cảnh giáng lâm, đóng băng thời không, một ngón tay diệt Sáp Huyết Minh!(5)

Nàng không chỉ không giúp được gì cho Lục Trường Sinh mà ngược lại còn trở thành gánh nặng của hắn, bị người của Sáp Huyết Minh bắt lại rồi khiến Lục Trường Sinh bó tay bó chân.
Đối với kẻ cao ngạo như Lâm Thanh Loan mà nói là chuyện không thể chấp nhận được.
Dù nàng không giúp được gì cho Lục Trường Sinh thì cũng không thể trở thành gánh nặng của hắn.
Bởi vậy giờ Lục Trường Sinh đã thành Giới Chủ, có thể chống lại phản phệ từ Ám Vực.
Lâm Thanh Loan cũng quả quyết thử điều chỉnh trạng thái.
Đợi tới khi điều chỉnh trạng thái xong nàng có thể trùng kích Đại Đế bất cứ lúc nào.
Có cơ sở từ việc luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh, một khi nàng tấn thăng Đại Đế tất nhiên cũng sẽ đánh vỡ đại hạn tuổi thọ của Đại Đế.
Thậm chí giữa những kẻ siêu thoát thì tiềm lực của nàng cũng sẽ rất lớn.
Sau này cũng có khả năng thành tựu nhị cảnh.
Đây cũng là lý do Sáp Huyết Minh nhất định phải tranh đoạt Thần Thụ Số Mệnh.
Thứ đó chính là đại vũ trụ chí bảo!
Chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Lục Trường Sinh thì tới thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, chính thức ký kết hiệp nghị với thương hội.
Mạc Vấn thu hồi hiệp nghị, vừa cười vừa nói: “Lục đạo hữu, về sau ngươi và ta đều là người của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, có điều địa vị của ngươi cao hơn ta nhiều, thậm chí về sau ta còn phải dựa vào Lục đạo hữu đấy.”
“Không dám.”
Lục Trường Sinh trầm ngâm một hồi mới hỏi: “Dựa theo hiệp nghị, ít nhất hàng năm ta phải hoàn trả một trăm nguyên tinh. Mà Giới Chủ như ta làm cách nào để kiếm được nguyên tinh trong thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đây?”
Đây là chuyện Lục Trường Sinh quan tâm nhất.
“Chuyện này đơn giản thôi. Trong thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang có rất nhiều nhiệm vụ vận chuyển, mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ vận chuyển Giới Chủ sẽ đạt được thù lao nhất định, thù lao cụ thể thế nào thì Lục đạo hữu có thể tự mình xem thử.”
“Đây là lệnh bài thân phận của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, trong đó sẽ thông báo một số nhiệm vụ vận chuyển gần cứ điểm của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang. Lệnh bài thân phận có hạn chế khoảng cách nên chỉ có thể nhìn thấy một số nhiệm vụ ở cứ điểm thương hội gần đó. Bởi vậy những nơi càng phồn vinh thì càng có nhiều nhiệm vụ được ban bố, thù lao cũng sẽ càng cao.”
“Đương nhiên, thi thoảng thương hội sẽ cưỡng ép chiêu mộ Giới Chủ chấp hành nhiệm vụ vận chuyển. Nhưng tình trạng cưỡng ép chiêu mộ như thế rất hiếm gặp.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn lập tức đưa ý thức đắm chìm vào trong lệnh bài thân phận.
Quả nhiên Lục Trường Sinh trông thấy nhiệm vụ ban bố ở một số cứ điểm thương hội gần đó trong lệnh bài thân phận.
[Vận chuyển một lô hàng hóa tới vị diện Long Giang, thù lao 30 nguyên tinh.]
[Vận chuyển một lô hàng hóa tới vị diện Cửu Hoàn, thù lao 20 nguyên tinh.]
[Vận chuyển một lô hàng hóa tới vị diện Thiên Huyễn, thù lao 100 nguyên tinh.]
Lục Trường Sinh thấy được từng nhiệm vụ.
Cũng có khá nhiều.
Hơn nữa thù lao cũng không ít.
Chí ít cũng từ mười viên nguyên tinh trở lên.
Cao thì thậm chí còn có trên trăm nguyên tinh.
Nếu dùng nhiệm vụ có thù lao cao để tính, Lục Trường Sinh chỉ cần làm nhiệm vụ một lần là có thể trả hết nợ của một năm.
Nguyên tinh còn lại có thể từ từ tích lũy.
Không thể không nói, Giới Chủ kiếm tiền thật sự quá dễ dàng.
Không cần nói cũng biết, trong khắp đại vũ trụ này có lẽ Giới Chủ không phải tu sĩ giàu có nhất, nhưng chắc chắn cũng là nhóm tu sĩ giàu có nhất.
Mỗi năm phải trả 100 nguyên tinh đối với Giới Chủ mà nói thật sự dễ như trở bàn tay.
Có điều Lục Trường Sinh không thể bỏ bê việc tu hành.
Mà tu hành cũng cần tới nguyên tinh. Thế nên Giới Chủ cũng phải cố gắng kiếm nguyên tinh dùng cho việc tu hành.
“Lục đạo hữu, thế nào rồi?”
Mạc Vấn cười hỏi.
“Cũng không tệ.”
“Đúng rồi, những nhiệm vụ thù lao cao thế này liệu có nguy hiểm không?”
Lục Trường Sinh hơi nghi hoặc.
Thù lao cao mà nguy hiểm quá lớn thì Lục Trường Sinh cũng sẽ không nhận.
“Nguy hiểm?”
“Tính nguy hiểm của nhiệm vụ vận chuyển thật ra rất thấp. Lục đạo hữu còn là Giới Chủ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, nếu kẻ nào dám đối phó với Lục đạo hữu lúc Lục đạo hữu thi hành nhiệm vụ cũng chính là tuyên chiến với thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, cái giả phải trả là điều không có mấy thế lực có thể chịu đựng nổi đâu!”
“Bởi vậy Lục đạo hữu có thể yên tâm nhận nhiệm vụ. Còn nguyên nhân nhiệm vụ có thù lao cao như vậy thực ra cũng do khoảng cách. Đừng thấy Giới Chủ có thể xuyên thẳng qua trong Giới Hải với tốc độ không gì sánh kịp mà lầm, khoảng cách càng xa thì xuyên thẳng qua trong Giới Hải cũng sẽ rất xa, cũng mất càng nhiều thời gian, tất nhiên thù lao sẽ càng cao.”
“Nói đúng hơn thì thù lao dựa vào giá trị hàng hóa và khoảng cách vận chuyển để phán định.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
“Đúng rồi, còn có điểm quan trọng nhất, ấy là nhiệm vụ có hạn chế thời gian, tuyệt đối không thể vượt quá thời gian được. Một khi vượt quá thời gian không chỉ không nhận được thù lao mà còn bị phạt tiền.”
Mạc Vấn lại dặn thêm.
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Hắn biết rõ, đối với thương hội mà nói thời gian là điều vô cùng quan trọng.
Đương nhiên chỉ có Giới Chủ làm việc cho thương hội mới có thể nhận nhiệm vụ từ thương hội.
Những Giới Chủ khác không có tư cách này.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh gia nhập thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang thật ra cũng không thiệt thòi gì cả.
Dù sao đây cũng là một “công việc béo bở”.
Không chỉ kiếm được rất nhiều nguyên tinh mà còn được thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang che chở.
Lục Trường Sinh vừa trở thành Giới Chủ, sau lưng dựa vào thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang chắc chắn sẽ tốt hơn tự mình từ từ tìm tòi tại đại vũ trụ nhiều.
Đạo lý lưng tựa cây lớn tha hồ hóng mát cũng rất đúng với đại vũ trụ.
“Lục đạo hữu, không biết ngươi có muốn nhận nhiệm vụ vận chuyển đầu tiên chưa?”
Mạc Vấn nhìn Lục Trường Sinh, trên mặt nở một nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận