Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 137. Nhị Trọng Lãng đánh nổ Trương Thiên Vũ, Trang Thập Tam hung danh truyền xa



Chương 137. Nhị Trọng Lãng đánh nổ Trương Thiên Vũ, Trang Thập Tam hung danh truyền xa




"Trang Thập Tam thành Nam Dương?"
Ở đây có rất nhiều người trong giang hồ, thậm chí không thiếu cao thủ đã thành danh, bởi vậy tin tức của bọn họ khá linh thông.
Thế nhưng đa phần những người ở đây lại đều chưa từng nghe đến tên của Trang Thập Tam.
Bởi lẽ thời gian quật khởi của Trang Thập Tam quá ngắn. Nhất là chuyện hắn quét ngang Huyết Sát Môn, chém cao thủ cảnh giới Thần Lực là Yến Kiếm Sinh mới xảy ra cách đây có vài ngày, nếu muốn truyền bá ra ngoài, e là còn cần một thời gian nữa.
"Khoan đã, hình như ta đã từng nghe tới Trang Thập Tam thành Nam Dương rồi. Nếu không nhầm thì hắn chính là cao thủ bình định Đại Mạc Thập Tam Kỵ cách đây không lâu."
"Đại Mạc Thập Tam Kỵ? Ta cũng nhớ ra rồi, hình như là còn liên quan tới cả Bạch Yêu nữa. Trong số các võ giả Luyện Tạng, có thể nói Trang Thập Tam chính là tồn tại vô địch rồi."
"Ha ha, vô địch trong số võ giả Luyện Tạng thì đã làm sao? Lý Hoan với Triệu Nguyên Bá đấy, ai mà không được xưng là vô địch trong các võ giả Luyện Tạng, rồi kết quả thế nào? Trương Thiên Vũ là võ giả cảnh giới Thần Lực đấy!"
"Đúng thế, võ giả Luyện Tạng có mạnh đến đâu thì cũng vẫn chỉ là cảnh giới Luyện Thể thôi, hoàn toàn không thể đánh đồng với cảnh giới Thần Lực được."
Trương Thiên Vũ cũng có vẻ đăm chiêu, hẳn là hắn cũng nhớ ra thân phận của Trang Thập Tam.
"Trang Thập Tam thành Nam Dương, dùng sức một người quét sạch Đại Mạc Thập Tam Kỵ, có thể nói là vô địch trong các võ giả Luyện Tạng!"
Trương Thiên Vũ nhếch môi cười: "Thế nào, ngươi cũng muốn có Tứ Mục Thiềm Bảo à?"
"Đúng vậy, Trương bang chủ, Trang mỗ muốn con Tứ Mục Thiềm Bảo còn sót lại trong tay ngươi!"
Lục Trường Sinh như không hề nghe thấy lời bàn tán của những người khác, hắn vẫn nói một cách rất thản nhiên.
Bây giờ, Trang Thập Tam không phải là hạng người vô danh nữa. Thật ra, có danh tiếng cũng tốt, có thể thu hút được nhiều sự chú ý, nhờ đó mà không khiến cho người ta phải trăm phương nghìn kế đuổi theo để điều tra manh mối.
Nếu không, Lục Trường Sinh cứ mặc đồ đen rồi che mặt tới đây, chắc chắn sẽ bị người ta điều tra. Biết đâu bọn họ sẽ điều tra ra một ít manh mối gì đó.
Nhưng bây giờ, hắn đã để lộ tên của Trang Thập Tam, điều này sẽ làm người ta chỉ nghĩ tới Trang Thập Tam thành Nam Dương.
Có việc thì Trang Thập Tam chịu, oan ức cũng là Trang Thập Tam gánh.
Còn nếu như Trang Thập Tam gây ra phiền toái thì lại càng không phải sợ, đó là chuyện của Trang Thập Tam, liên quan gì đến Lục Trường Sinh hắn đâu.
Dù cho có tìm khắp cả thành Nam Dương thì cũng không tìm ra Trang Thập Tam ấy chứ.
Võ giả nắm giữ được thực lực cường đại là Trang Thập Tam, còn người có y thuật cao minh, có thể cải tử hồi sinh lại là Lục Trường Sinh.
Hai thân phận này đại diện cho hai trạng thái hoàn toàn khác nhau.
Nếu đã muốn tranh cướp Tứ Mục Thiềm Bảo thì tất nhiên thân phận Trang Thập Tam sẽ phù hợp hơn.
"Chỉ dựa vào ngươi ư?"
Ánh mắt Trương Thiên Vũ lập tức trở nên ác liệt.
Hắn cũng không muốn nhiều lời nữa.
Nếu hôm nay, Trương Thiên Vũ đã bị ép bại lộ thân phận, vậy thì hắn sẽ không che giấu nữa. Hắn sẽ giết hết những võ giả giang hồ này rồi lại đối phó với các thế lực khác trong Diêm Thành sau vậy.
"Rầm."
Ngay sau đó, khí huyết của Trương Thiên Vũ bùng nổ.
Khí huyết mênh mông cuồn cuộn đã nhuộm toàn bộ đại sảnh thành màu máu.
Khí thế của hắn lại càng kinh khủng, chẳng khác nào như Thái Sơn áp đỉnh, làm cho người ta cảm thấy nghẹt thở.
Đây mới là toàn bộ khí thế của võ giả cảnh giới Thần Lực!
Lúc này, các võ giả trong giang hồ đều cảm thấy tuyệt vọng.
Chỉ với khí thế này, bọn họ có muốn động đậy cũng còn cảm thấy khó khăn, làm sao còn có thể đào tẩu khỏi tay Trương Thiên Vũ được đây?
Rõ là nói chuyện viển vông!
Lục Trường Sinh chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ.
Mặc cho khí thế mênh mông cuồn cuộn của Trương Thiên Vũ đang hướng về phía mình, Lục Trường Sinh vẫn không hề bị lay động.
Một bước, hai bước, ba bước.
Trương Thiên Vũ bỗng nhận ra có điều gì đó bất ổn.
Hắn đã sắp bước tới trước mặt Trang Thập Tam rồi, thế nhưng Trang Thập Tam không có bất cứ thay đổi nào, kể cả nét mặt cũng không.
Không thể nào!
Nhưng Trương Thiên Vũ đã là võ giả cảnh giới Thần Lực, bởi vậy, hắn đang tự tin một cách tuyệt đối.
Mặc cho Trang Thập Tam có thủ đoạn gì, hắn cũng tự tin mình có thể thoải mái đối phó được.
"Còn cố ra vẻ bí ẩn, chết đi!"
Trương Thiên Vũ đấm ra một quyền, kình khí cuồng bạo lập tức bao phủ lấy Lục Trường Sinh.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh cử động.
Hắn chỉ bước về phía trước đúng một bước rồi dùng chân trái giẫm mạnh xuống đất.
"Uỳnh."
Cú giẫm này nhanh chóng làm cho một hố to xuất hiện trên mặt đất, hơn nữa, xung quanh hố to là những vết rạn nứt chằng chịt chẳng khác gì mạng nhện.
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh nương theo lực từ cú đạp này, để cho sức mạnh toàn thân bùng nổ hoàn toàn ra ngoài.
"Nhất Trọng Lãng!"
Lục Trường Sinh đấm một quyền, quyền này như sóng biển cuồn cuộn lao về phía Trương Thiên Vũ.
Bây giờ, vẻ mặt của Trương Thiên Vũ đã hoàn toàn thay đổi.
Mãi cho tới khi Trang Thập Tam đứng trước mặt hắn và đánh ra cú đấm này, Trương Thiên Vũ mới biết được lai lịch của đối phương.
Cảnh giới Thần Lực!
Trang Thập Tam cũng là võ giả cảnh giới Thần Lực!
"Làm sao có thể như vậy được?"
Trương Thiên Vũ chấn động, ánh mắt hắn cũng lộ ra sự hoảng loạn.
Đúng vậy, là hoảng loạn.
Trương Thiên Vũ vừa mới thăng cấp lên cảnh giới Thần Lực không bao lâu, thậm chí hắn còn chưa từng chiến đấu với võ giả cảnh giới Thần Lực bao giờ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh thì lại khác.
Hắn đã đánh một trận với Yến Kiếm Sinh, thậm chí còn đánh chết cả Yến Kiếm Sinh nữa kìa.
Đây là lần thứ hai Lục Trường Sinh gặp được võ giả cảnh giới Thần Lực, có thể nói là hắn đã có kinh nghiệm rồi.
Vừa hay hắn cũng có dịp triển khai Tam Trọng Lãng để xem hiệu quả của nó sẽ như thế nào.
"Rầm." Hết chương 137.



Bạn cần đăng nhập để bình luận