Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1711: Trở về Thiên giới, bảy vị Đạo Tổ chấn kinh!

U tộc vẫn chiếm cứ một mảnh Thiên giới bị chuyển hóa như cũ, không có bất cứ động tĩnh gì.
Thậm chí dạo gần nhất chúng còn khiêm nhường và trấn tĩnh hơn hẳn.
Nhưng U tộc càng trấn tĩnh, càng là khiêm nhường thì trong lòng các vị Đạo Tổ lại càng thêm phần lo lắng.
U tộc trấn tĩnh và yên ắng như thế chỉ chứng tỏ một điều.
Có lẽ lão tổ U tộc sắp thức tỉnh.
Trước khi lão tổ U tộc thức tỉnh, U tộc không muốn rắc rối, không muốn xảy ra chuyện gì quấy rầy việc lão tổ U tộc thức tỉnh.
Biết rõ ràng lão tổ U tộc sắp thức tỉnh nhưng các vị Đạo Tổ cũng không có cách nào đối phó.
Không, cũng không thể nói là không có cách nào cả.
Dạo gần đây Thiên giới có một đám khách không mời tìm đến.
Do một vị Thái Ất Kim Tiên của Thiên giới dẫn tới.
Vị kia Thái Ất Kim Tiên rốt cuộc vẫn để lộ vị trí của Thiên giới.
Kỳ thực chuyện này cũng rất bình thường.
Không thể có chuyện người người đều coi Thiên giới là duy nhất.
Một số Thái Ất Kim Tiên sau khi rời khỏi Thiên giới cũng sẽ dựa vào các thế lực khác.
Cùng lắm thì về sau không quay lại Thiên giới nữa.
Rất nhiều Thái Ất Kim Tiên đều làm như thế, đồng thời sau khi tiến về Hỗn Độn chắc chắn sẽ xảy ra.
Các vị Đạo Tổ cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Chỉ là dã tâm của đối phương không nhỏ, lai lịch cũng không nhỏ chút nào.
Đối phương là Thiên gia, một trong những dị thú thế gia.
Dị thú chính là những loài thú kỳ lạ và đáng sợ trong Hỗn Độn.
Bình thường những dị thú thế gia này đều có một con dị thú khủng bố sánh ngang Đăng Thần cửu giai tọa trấn.
Loại dị thú này có thể coi là Đăng Thần cửu giai đỉnh phong, được một số tu sĩ cung phụng, sau đó tọa trấn trong gia tộc của những tu sĩ này.
Từ khi Thiên gia cung phụng một con dị thú “Thanh Điểu” về sau thực lực của gia tộc này cũng kịch liệt tăng trưởng.
Sau vài vạn năm, trong Thiên gia cũng sinh ra một ít cường giả Đăng Thần cửu giai, thanh thế lại càng như mặt trời ban trưa, tất nhiên sẽ dần muốn mở rộng thế lực ra ngoài.
Thế nhưng muốn mở rộng thế lực cũng không dễ dàng.
Rất nhiều thế giới Hỗn Độn đều đã có chủ.
Thậm chí đều có cường giả Đăng Thần cửu giai.
Muốn cưỡng ép mở rộng thì chỉ có thể phát động đại chiến.
Thiên gia nội tình còn yếu, vạn nhất thất bại thì Thiên gia sẽ gặp cảnh nguyên khí đại thương.
Tới tận khi một tên Thái Ất Kim Tiên của Thiên giới quy phục Thiên gia.
Nói ra sự tồn tại của Thiên giới.
Điều này khiến Thiên gia cảm thấy rất hứng thú.
Thế là bọn hắn phái người tới Thiên giới.
Điều kiện Thiên gia đưa ra rất đơn giản, bọn hắn chỉ cần Thiên giới, về phần Nhân tộc sống trong Thiên giới, bởi vì đều là Nhân tộc giống như Thiên gia nên có thể tiếp tục ở lại Thiên giới, trở thành thế giới Hỗn Độn dưới sự thống trị của Thiên gia.
Mà các tu sĩ cấp cao tại Thiên giới.
Có thể gia nhập Thiên gia hoặc cũng có thể tiến vào Hỗn Độn lịch lãm.
Về cơ bản tương đương với việc Thiên gia sẽ che chở Thiên giới, trở thành kẻ thống trị thực tế tại Thiên giới, tiếp nhận tất cả mọi thứ của Thiên giới.
Còn U tộc sẽ bị Thiên gia trục xuất.
Lão tổ U tộc cũng sẽ do Thiên gia giải quyết.
Phương án này của Thiên gia có thể nói là “tràn đầy thành ý “.
Thế nhưng có một vấn đề vô cùng trọng yếu thì Thiên gia lại cố ý không nhắc tới.
Đó chính là nếu như tu sĩ của Thiên giới không nguyện ý gia nhập Thiên gia rồi tiến vào Hỗn Độn lịch lãm thì đạo quả bọn hắn đã dung nhập với Thiên giới sẽ phải làm sao?
Thiên gia sẽ “thanh trừ” tất cả đạo quả của các tu sĩ đã từng dung nhập vào Thiên giới sao?
Điểm này Thiên gia vẫn cứ lập lờ nước đôi, không chịu nói rõ ràng.
Kỳ thực ý tứ của Thiên gia rất đơn giản.
Tu sĩ từ Thái Ất Kim Tiên trở lên, nếu đạo quả đã dung nhập Thiên giới thì tốt nhất là gia nhập Thiên gia.
Nếu không Thiên gia tuyệt đối không cho phép bất cứ đạo quả nào tiếp tục lưu lại Thiên giới.
Hiện giờ bảy vị Đạo Tổ đang bàn bạc với nhau.
“Thiên gia tới với tâm thế hết sức hung hăng, có vẻ như đang thương lượng nhưng thực ra lại lấy thế đè người.”
“Hừ, U tộc đã thế mà Thiên gia cũng như vậy. Không phải chỉ là có cường giả Đăng Thần cửu giai thôi sao? Ở trong Thiên giới bảy người chúng ta có thể vận dụng sức mạnh bản nguyên, chưa chắc đã không đủ sức đánh một trận với chúng!”
“Thế nhưng sức mạnh bản nguyên dùng đến đâu lại ít đi đến đấy, Đăng Thần bát giai chúng ta còn có thể ứng phó, nhưng nếu đối phương điều động tu sĩ Đăng Thần cửu giai thì chắc chắn chúng ta không ngăn được…”
Nghe tới đây các vị Đạo Tổ đều trầm mặc.
Một U tộc vẫn chưa giải quyết được, giờ lại có thêm một Thiên gia.
“Hừ, có lẽ lúc trước chúng ta không nên để phần đông Thái Ất Kim Tiên tiến vào Hỗn Độn, giờ lại dẫn sói vào nhà.”
“Nói những lời này thì được gì chứ? Chúng ta không phái người tiến vào Hỗn Độn mà cứ lặng lẽ đợi lão tổ U tộc từ từ thức tỉnh cũng là mãn tính tử vong, kết cục đều như nhau thôi.”
“Trong Hỗn Độn mênh mông, vận mệnh của vô số tộc đàn không phải cũng giống Thiên giới chúng ta sao? Thậm chí ngay cả U tộc và Thiên gia cũng vậy thôi, đừng thấy hiện giờ bọn chúng uy phong lẫm liệt không ai bì nổi nhưng nếu không có sinh mệnh Hỗn Độn thì chưa biết chừng ngày nào đó bọn chúng cũng sẽ gặp cảnh như Thiên giới chúng ta thôi…”
Kỳ thực vài vị Đạo Tổ cũng chỉ nói nhảm thôi.
Bọn hắn cũng từng tới Hỗn Độn lịch lãm, tất nhiên đều biết rõ nguyên nhân dẫn tới tình cảnh của Thiên giới hiện tại chỉ có một.
Đó chính là thực lực!
Không có thực lực, ở trong Hỗn Độn nửa bước khó đi.
Biết bao nhiêu tộc đàn sinh mệnh đều trở thành chủng tộc lang thang.
U tộc kỳ thực cũng là một chủng tộc lang thang.
U tộc có lão tổ Đăng Thần cửu giai mà vẫn phải lang thang trong Hỗn Độn, huống chi là Thiên giới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận