Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 341. Tấn chức nội môn bị khiêu chiến, tăng phúc chín mươi lần ai có thể địch nổi?



Chương 341. Tấn chức nội môn bị khiêu chiến, tăng phúc chín mươi lần ai có thể địch nổi?




Nhưng loại ý chí này phải mạnh tới mức độ nào đây?
Có rất ít người có thể chống cự lĩnh vực trấn áp chỉ bằng ý chí.
“Huỷ bỏ hả?”
Trưởng lão chấp sự nghe vậy thì hơi do dự, cuối cùng vẫn khẽ gật đầu rồi nói: “Lục Trường Sinh vẫn chưa hoàn thành thủ tục trở thành đệ tử nội môn nên hiện giờ vẫn chưa phải là đệ tử nội môn chân chính. Nếu ngươi muốn huỷ thì cũng được thôi.”
Trưởng lão chấp sự cũng cho Bàng Nguyên một cơ hội.
“Đa tạ trưởng lão, ngươi huỷ bỏ lời khiêu chiến của ta đi.”
Bàng Nguyên huỷ bỏ khiêu chiến không chút do dự.
Nhưng hắn huỷ bỏ khiêu chiến, không có nghĩa là những người khác sẽ không tới khiêu chiến.
“Trưởng lão chấp sự, ta xin được khiêu chiến Lục Trường Sinh.”
Lúc này, một nam tử mặc áo bào trắng đi tới.
Đôi mắt của trưởng lão chấp sự hơi híp lại rồi nói với giọng điệu đầy sâu xa: “Nếu lần này xin khiêu chiến thì sẽ không thể huỷ bỏ nữa đâu.”
“Ta sẽ không huỷ bỏ.”
Nam tử mặc áo bào trắng trả lời với vẻ kiên quyết, giọng nói đầy kiên định.
“Vậy thì được, Bạch Nguyên Sinh, ngươi xin khiêu chiến đệ tử hạt giống nội môn Lục Trường Sinh.”
“Lục Trường Sinh, bây giờ thủ tục của ngươi đã hoàn thành, ngươi đã chính thức trở thành đệ tử nội môn. Hơn nữa, ngươi cũng sẽ tự động nhận được thân phận đệ tử hạt giống nội môn. Bây giờ Bạch Nguyên Sinh khiêu chiến ngươi, ngươi có chấp nhận lời khiêu chiến này không?”
Trưởng lão chấp sự nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Đệ tử tấn chức từ ngoại môn đến nội môn hầu như đều phải trải qua chuyện này.
Có khi còn chưa làm xong thủ tục đã có rất nhiều đệ tử nội môn tới khiêu chiến rồi.
Nhưng đối phương biết rõ Lục Trường Sinh đã đánh bại Mạnh Phương, lại vẫn lựa chọn khiêu chiến, điều này đủ để chứng tỏ Bạch Nguyên Sinh nay không hề đơn giản chút nào.
“Là Bạch Nguyên sinh, hắn tới khiêu chiến Lục Trường Sinh, chỉ sợ người gặp phải phiền phức chính là Lục Trường Sinh rồi.”
“Đúng vậy, Bạch Nguyên Sinh cũng diễn hoá ra một loại lĩnh vực. Tiếc là hắn ngưng tụ Thần Cương trước khi diễn hóa lĩnh vực nên chỉ là Thần Cương bình thường. Một khi ngưng tụ Thần Cương sẽ không thể đổi mới được nữa, thế nên hắn vẫn luôn không thể chiến thắng đệ tử hạt giống nội môn.”
“Nhưng Bạch Nguyên Sinh tu luyện ngần ấy năm trong nội môn cũng không phải không công. Hắn đã lĩnh ngộ được ba loại ý cảnh, hơn nữa còn ngưng tụ ra ba tầng Thần Cương bình thường. Chồng lên nhau cũng có thể tăng phúc thân thể ba mươi lần, thực lực không thể khinh thường.”
“Nếu Lục Trường Sinh này chỉ mới ngưng tụ được một tầng Thần Cương thượng thừa thì chỉ sợ gặp phiền phức to rồi.”
Một vài đệ tử nội môn xung quanh đều biết thông tinh về Bạch Nguyên Sinh.
Bạch Nguyên Sinh nằm mơ cũng muốn trở thành đệ tử hạt giống.
Tiếc là trong nội môn, hắn không đánh lại bất cứ vị đệ tử hạt giống nào.
Mà bây giờ, cơ hội đó đã tới.
Một đệ tử tấn chức từ ngoại môn rất có thể mới chỉ ngưng tụ ra một loại Thần Cương thượng thừa.
Dù đối phương có lĩnh vực thì Bạch Nguyên Sinh cũng không sợ.
Ý cảnh của hắn cũng đã tới trình độ cực kỳ cao thâm, hơn nữa còn là ba loại ý cảnh.
Cộng thêm ý chí kiên định.
Đủ loại tố chất tổng hợp lại, lĩnh vực bình thường thật sự không thể hoàn toàn trấn áp Bạch Nguyên Sinh.
“Ta chấp nhận lời khiêu chiến của Bạch Nguyên Sinh!”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Đương nhiên hắn không thể bỏ quyền và từ bỏ thân phận đệ tử hạt giống được rồi.
Chỉ là một lời khiêu chiến mà thôi.
Sau lần khiêu chiến này, hắn sẽ có được một tháng thanh nhàn.
Thậm chí, Lục Trường Sinh còn muốn nhân cơ hội này làm toàn bộ nội môn phải “khiếp sợ” một phen.
Làm đệ tử nội môn không dám khiêu chiến hắn một cách dễ dàng, miễn cho tháng nào cũng phải chấp nhận lời khiêu chiến, cực kỳ phiền phức.
“Đi thôi, tới lôi đài, đánh nhanh thắng nhanh.”
Lục Trường Sinh nói với vẻ thờ ơ.
Nhưng chính thái độ không thèm quan tâm ấy của hắn đã làm nét mặt của Bạch Nguyên Sinh tối lại.
Đối phương đang coi thường hắn ư?
Một đệ tử ngoại môn vừa tấn chức nội môn, có lẽ đã hô mưa gọi gió ở ngoại môn quen rồi nên tới nội môn vẫn cảm thấy mình có thể tiếp tục hô mưa gọi gió đúng không?
Nhưng Bạch Nguyên Sinh không nói thêm gì.
Dù là ngoại môn hay nội môn thì đều phải nói chuyện bằng thực lực.
Đợi lát nữa lên lôi đài, hắn sẽ làm Lục Trường Sinh biết, hắn ngây người ở nội môn nhiều năm như vậy cũng không phải không làm gì.
Hai người lập tức đi về phía lôi đài.
Tin tức này cũng đang được lan truyền trong nội môn.
Bạch Nguyên Sinh không phải đệ tử nội môn không có tiếng tăm gì. Ngược lại, hắn xem như có chút danh tiếng trong nội môn, thực lực không tệ, thuộc về nhóm người chỉ đứng sau đệ tử hạt giống.
Lục Trường Sinh lại càng không phải kẻ vô danh tiểu tốt.
Hắn là một trong bốn cấm kỵ lớn của ngoại môn.
Vừa gia nhập tông môn bốn tháng đã đánh bại Mạnh Phương và ngưng tụ ra Thần Cương.
Đệ tử kiểu này là đệ tử thiên tài điển hình.
Thậm chí còn là thiên tài đứng đầu!
Đương nhiên một trận long tranh hổ đấu như vậy đã lập tức tạo thành tiếng vang lớn trong toàn bộ nội môn.
Nhìn cảnh tượng này, trưởng lão chấp sự khẽ lắc đầu.
Trước kia, hắn cũng từng là đệ tử nội môn.
Trước kia, hắn cũng từng khí phách hăng hái.
Tiếc là tốn mười năm trong nội môn.
Mười năm không thể trở thành Thần Tàng sẽ không thể tấn chức thành chân truyền.
Cũng may, dù đệ tử nội môn không thể trở thành chân truyền cũng có thể chuyển thành chấp sự.
Trưởng lão chấp sự bước từng bước thành chấp sự. Hắn cần cù chăm chỉ làm việc rất nhiều năm, lúc này mới lên làm trưởng lão chấp sự.
Nhưng hắn biết rõ, trong Bắc Vực Thiên Tông, trưởng lão chấp sự gì đó chẳng có tác dụng gì cả.
Chân truyền mới là căn bản của Bắc Vực Thiên Tông!
Những đệ tử nội môn này đều là thiên kiêu, đều là thiên tài, đều là người xuất sắc trổ hết tài năng trong vô số người cùng lứa tuổi.
Nhưng kết quả thì sao?
Người có thể tấn chức chân truyền chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay! Hết chương 341.



Bạn cần đăng nhập để bình luận