Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 846: Mười Địa Thánh, ba Hoá Thần! Đạo thể Lục Trường Sinh hiển uy, một nắm bóp chết! (5)

Chương 846: Mười Địa Thánh, ba Hoá Thần! Đạo thể Lục Trường Sinh hiển uy, một nắm bóp chết! (5)
“Đương nhiên, nếu ngài chết, ý thức trở về đâu, cũng đồng nghĩa mất đi cơ hội tiến vào Bí giới. Vẫn muốn tiến vào Bí giới, thì phải mua thêm vị trí toạ độ Bí giới. Vậy nên, mong ngài có thể nắm chắc cơ hội lần này.”
“Được rồi, ta sẽ không quấy rầy khách quý nữa.”
Nói xong, Võ Thánh rời đi.
Lục Trường Sinh nhớ kỹ thời gian Võ Thánh vừa nói.
“Ba năm sau, có thể triệu hoán chân thân?”
“Sức mạnh chân thân của Địa Thánh, một khi phóng xuất tới Bí giới, chỉ sợ cho dù thời gian ngắn cũng có thể mạnh mẽ đánh vỡ Võ đạo, nhờ đó đạt được mảnh võ đạo.”
“Nhưng lại chỉ có ba năm. Nói cách khác, tốt nhất là trong ba năm ngưng tụ ra Võ đạo. Nếu không, bỏ qua thời gian chân thân phóng xuất sức mạnh chân thân, cũng chỉ có thể đợi bốn đến sáu năm sau, dùng sức mạnh của bản thân ở Bí giới đánh nát Võ đạo. Đến lúc đó muốn đánh nát Võ đạo, độ khó chắc chắn sẽ gia tăng.”
Lục Trường Sinh rất rõ ràng, muốn trong ba năm ngưng tụ ra Võ đạo ở Bí giới, thật ra thì rất khó.
Chẳng qua, người khác không làm được, không có nghĩa Lục Trường Sinh cũng không làm được.
Ngộ tính của hắn, có một không hai từ trước tới giờ.
Ngộ tính kinh khủng như vậy, chính là chỗ dựa lớn nhất của Lục Trường Sinh!
Thời gian trôi qua từng ngày.
Nội tâm Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
Rốt cuộc, mười ngày sau.
“Khách quý, có thể tiến vào Bí giới số mười tám rồi.”
Ngoài phòng tu luyện, truyền tới tiếng của Võ Thánh Bí Giới lâu.
“Xoạt”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn lần đầu tiên khởi động pháp trận của trong phòng tu luyện.
“Ùng”
Pháp trận khởi động, nhanh chóng lấp kín toàn bộ mật thất.
Ý thức của Lục Trường Sinh, giống như xuyên qua từng tầng không gian trong pháp trận, cuối cùng hắn “nhìn thấy” một luồng ánh sáng rộng lớn khổng lồ, giống như một chòm thế giới.
Sau đó, ý thức của hắn nhanh chóng bay về phía chòm thế giới này.
Lục Trường Sinh cũng cảm giác toàn thân lạnh lẽo.
Giống như rơi vào trong nước.
...
Vương quốc Ngọc Long, bệnh viện thành phố Bàn, trong phòng cấp cứu.
Một người đàn ông trẻ đang được cấp cứu.
Bên ngoài một đống phóng viên cũng đang chờ đợi kết quả cuộc cấp cứu.
“Vòng đầu tiên của giải thi đấu Võ đạo thành phố Bànm sinh viên năm ba Lục Viễn bị võ sư Tiệt Mạch Quyền đánh hôn mê bất tỉnh, hiện tại đang cấp cứu.”
“Theo danh xưng của nhân sĩ trong giới võ thuật Tiệt Mạch Kình trong Tiệt Mạch Quyền khá là đáng sợ, có thể cắt đứt tâm mạch trong người, chắc chắn chết! E là Lục Viễn dữ nhiều lành ít.”
“Lục Viễn được khen là thiên tài võ thuật, tuổi còn trẻ đã đạt thành võ sư. Không nghĩ tới ngay cả vòng đầu tiên cũng không thể sống sót, thậm chí còn có nguy hiểm tới tính mạng.”
“Có người đoán rằng, thật ra Lục Viễn hữu danh vô thực, chẳng qua lầ được dán cái mác thiên tài võ thuật, trên thực tế không có bất kỳ kinh nghiệm chiến đấu võ thuật nào...”
Một đám phóng viên đều sợ thiên hạ không loạn.
Dù sao, đó cũng là một tin tức lớn!
Thậm chí, bọn họ còn ước Lục Viễn chết cho rồi.
Vòng thi đấu võ thuật đầu tiên, có thiên tài võ sư bị đánh chết.
Tin tức này bùng nổ cỡ nào chứ?
Quả thực là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Trong phòng cấp cứu, một đám bác sĩ, hộ sĩ, chăm chú nhìn vào bảng điện tim, đều lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.
“Haiz, còn trẻ như vậy, đáng tiếc.”
“Vẫn không thể nào cứu lại được.”
“Để phó viện trưởng ra mặt đi, công bố cấp cứu thất bại...”
Vẻ mặt bác sĩ hiu quạnh.
Còn trẻ như vậy, tự nhiên lại đi luyện võ làm gì?
Kết quả, ở trong trận so tài bị đánh chết, thật sự đáng tiếc.
Các y tá, bác sĩ cũng lần lượt đi ra ngoài, hơn nữa phó viện trưởng tự mình tuyên bố cấp cứu thất bại.
Ngay lập tức, ánh mắt các phóng viên sáng rực.
Tin tức lớn cuối cùng cũng đến rồi?
Khi phần lớn phóng viên, bác sĩ đều bận rộn xoay quanh dư luận. Bên trong phòng cấp cứu, thi thể vốn vẫn không cử động, hình như nhúc nhích một chút.
“Xoạt.”
“Thi thể” đột nhiên mở mắt.
“Thân thể này trẻ tuổi, khoẻ mạnh, vừa mới chết không lâu, thậm chí còn lưu lại một tia hoài niệm.”
“Quả đúng là rất thích hợp thở thành cơ thể tá túc của ta.”
“Loại trạng thái này, cũng có chút tương tự như đoạt xá của tiên đạo, chắc là do pháp trận của toà Bí Giới lâu.”
Lục Trường Sinh thì thào tự nói.
Hiện tại hắn đã biến thành “Lục Viễn”, một võ sư trẻ tuổi hai mươi tuổi, còn là sinh viên năm ba.
Loại “đoạt xá” này, thuần tuý là dùng ý thức chiếm đoạt hoàn toàn thân thể của người mới chết, quả thật rất giống với đoạt xá.
Lục Trường Sinh là võ giả, cho dù là võ giả Địa Thánh, nhưng thật ra cũng không có loại thủ đoạn này.
Nhưng pháp trận bên trong toà Bí Giới lâu kia lại dẫn tới hiệu quả.
Giúp hắn “đoạt xá” Lục Viễn.
Lục Trường Sinh chính là Võ Thánh, cơ thể lúc trước của hắn, tràn đầy sức mạnh kinh khủng.
Nhất cử nhất động lúc nào cũng có thể hủy thiên diệt địa.
Nhưng hiện tại thì sao?
Hắn cẩn thận lĩnh hội một hồi.
Cỗ thân thể này tuy trẻ tuổi, nhưng rất yếu.
Trong cơ thể không có bất kỳ lực lượng Siêu Phàm nào.
Chỉ là cơ thể huyết nhục của người bình thường.
“Lục Viễn thật sự là một sinh viên năm ba, là một võ giả... làm việc bán thời gian.”
“Thứ gọi là võ giả, chính là nắm giữ một chút kỹ xảo phát lực, kinh nghiệm thực chiến phong phú hơn người thường, một người có thể đánh mấy người bình thường, không hơn.”
Lục Trường Sinh lục lọi ký ức trong đầu.
Võ giả, rèn luyện quyền thuật, rèn luyện cơ thể.
Nhưng võ giả của thé giới này, cho dù cơ thể có rèn luyện cỡ nào, cũng chỉ là cơ thể phàm thai thôi.
Võ giả chia làm năm cảnh giới Minh Kính, Ám Kình, Hóa Cảnh, Bão Đan, Cương Kình.
Thoạt nhìn rất nhiều cảnh giới, nhưng lại thật sự không có tác dụng gì.
Chỉ sợ tu luyện tới cảnh giới Cương Kình tối cao, một bắn cũng có thể hạ gục.
Cương Kình là cảnh giới tối cao của võ giả, nhưng kể từ khi súng đạn hưng khởi, tông sư Cương Kình bị đạn loạn bắn chết không chỉ một, hai người.
Mà phát triển tới bây giờ, võ giả hoặc là võ thuật, trên căn bản đều sắp trở thành hạng mục dưỡng sinh, thể hình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận