Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1753: Lại quay về tháp Hắc Quang, vạn năm khổ tu cuối cùng lột xác! (4)

Ai mà ngờ được phần lớn hạt nhục thân lột xác còn có thể ảnh hưởng tới các hạt chưa lột xác khác?
Cứ thế thì Lục Trường Sinh cũng không cần từ từ lột xác từng hạt nhục thân một.
Thời gian vội vàng trôi qua.
100 năm, 200 năm, 300 năm, 400 năm, 500 năm…
Kỳ hạn càng lúc càng tới gần.
Hơn nửa hạt nhục thân trong cơ thể Lục Trường Sinh đã lột xác thành công.
600 năm, 700 trăm năm, 800 năm!
“Rầm.”
Cuối cùng khi thời gian tới 800 năm.
Toàn bộ hạt nhục thân của Lục Trường Sinh cùng nhau “chấn động”.
Giờ phút này chín phần mười hạt nhục thân của hắn đều đã lột xác.
Còn lại một ít hạt nhục thân cũng đang lột xác.
Lục Trường Sinh có thể cảm giác được, nhục thân của hắn đang gây dựng lại rồi từ từ thăng hoa.
Đó là bản chất sinh mệnh đang thăng hoa.
Cảm giác thăng hoa này khiến Lục Trường Sinh chợt hiểu ra cách thức tu hành sau khi trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Sinh mệnh chuyển tiếp!
Thì ra đây chính là cảm giác sinh mệnh chuyển tiếp.
Kỳ thực Lục Trường Sinh đã đoán đúng.
Theo một ý nghĩa nào đó, từ giai đoạn Đăng Thần đến sinh mệnh Hỗn Độn thật ra chính là một loại sinh mệnh chuyển tiếp.
Một khi thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn vậy là đã có sinh mệnh hoàn toàn mới.
Ngay cả bản chất sinh mệnh cũng không giống nhau.
Hạt nhục thân của Lục Trường Sinh đang không ngừng gây dựng lại rồi lột xác.
Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của mình tăng lên gấp trăm lần, nghìn lần thậm chí vạn lần.
Đúng, thật sự khoa trương như vậy đấy.
Tăng lên cả vạn lần.
Chẳng trách muốn nghịch phạt sinh mệnh Hỗn Độn lại khó khăn tới vậy.
Tăng lên vạn lần thì nghịch phạt thế nào được?
Thế nhưng có lẽ tu sĩ khác lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn không tăng lên vạn lần.
Dù sao pháp môn Lục Trường Sinh tu luyện cũng không giống bình thường mà là pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
Không phải thứ pháp môn khác có thể so sánh.
Mỗi một hạt nhục thân của Lục Trường Sinh đều tản ra khí tức cực kỳ khủng bố.
Dù chỉ có một hạt nhục thân chỉ sợ cũng có thể tuỳ tiện trấn áp tu sĩ Đăng Thần cửu giai!
“Đây chính là sinh mệnh Hỗn Độn!”
Lục Trường Sinh đột nhiên đứng phắt dậy.
Chín nghìn chín trăm năm, chỉ còn một trăm năm nữa là tới kỳ hạn vạn năm.
Nhưng cuối cùng hắn cũng đã thành công.
Sinh mệnh Hỗn Độn!
Lúc này Lục Trường Sinh mới cảm nhận được vì sao sinh mệnh Hỗn Độn lại cao cao tại thượng như vậy.
Bởi vì sinh mệnh Hỗn Độn và cấp độ sinh mệnh bên dưới sinh mệnh Hỗn Độn hoàn toàn là hai loại hình thái.
Bản chất sinh mệnh cũng không giống nhau.
Sinh mệnh Hỗn Độn và tu sĩ Đăng Thần, dù là tu sĩ Đăng Thần cửu giai cũng có khác biệt về bản chất.
Nếu cả hai luận bàn với nhau thì sinh mệnh Hỗn Độn cần toàn lực áp chế nhục thân, thậm chí phải dùng toàn bộ tinh lực để kiềm chế sức mạnh của thân thể.
Vì sợ không cẩn thận sẽ “nghiền chết” tu sĩ Đăng Thần.
Câu này không hề khoa trương.
Tỷ như con voi và một con kiến vậy.
Con voi cùng con kiến luận bàn với nhau, con voi cũng sợ mình thở một cái đã thổi bay mất con kiến.
Có lẽ chỉ hắt xì một cái cũng có thể nghiền chết con kiến.
Vậy con voi và con kiến liệu có thể giống nhau sao?
Sinh mệnh Hỗn Độn và tu sĩ Đăng Thần không khác gì con voi và con kiến.
Thậm chí chỉ hơn chứ không kém.
Chẳng trách nhiều sinh mệnh Hỗn Độn đều không tiếp xúc với tu sĩ Đăng Thần.
Không phải vì không muốn tiếp xúc mà là không có cách nào khác.
Một mực kiềm chế sức mạnh của mình rất mệt mỏi.
Vậy dứt khoát không tiếp xúc còn hơn.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Hình thức ban đầu)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 1% (Sơ thành)
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp: Chân linh
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 10.130.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính, Lục Trường Sinh đúng là đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Bước vào sinh mệnh Hỗn Độn thì pháp môn nhục thân dung hợp phân thân cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Lục Trường Sinh trực tiếp ẩn pháp môn nhục thân dung hợp phân thân, về sau trên bảng sẽ không biểu hiện pháp môn này nữa.
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp đã ngưng tụ ra chân linh, về sau cũng không cần xuất hiện trên bảng.
Tính toán thời gian, từ khi Lục Trường Sinh tu hành đến nay đã hơn 12.000 năm.
Có vẻ như đó là quãng thời gian dài đằng đẵng.
Thế nhưng sau 12.000 năm đã có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhìn khắp Bách Hoa Vực cũng là người đầu tiên!
Dù là sinh mệnh đặc biệt cũng kém xa.
“Vèo.”
Thân ảnh Tử Tang xuất hiện trong mật thất.
Tử Tang vốn là khí linh của tháp Hắc Quang, tất nhiên có thể cảm ứng sự thay đổi trên người Lục Trường Sinh.
“Lục Trường Sinh, ngươi… ngươi đã lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi ư?”
Tử Tang cực kỳ kích động.
Dù nó đã cảm ứng được nhưng vẫn cực kỳ kích động.
Thậm chí có chút không tin nổi.
“Không sai, ta đã lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn, giai đoạn tu hành thứ ba cũng chỉ mất chín nghìn chín trăm năm, chưa tới một vạn năm, có thể tính là hoàn thành khảo hạch đúng không?”
Lục Trường Sinh vừa cười vừa nói.
“Ngươi cần thân thỉnh tháp Hắc Quang kiểm tra đo lường, chỉ khi nào được thông qua thì ngươi mới có thể thông qua khảo hạch sơ cấp!”
Tử Tang kích động nói.
“Được, vậy ta xin kiểm tra đo lường.”
Sau khi Lục Trường Sinh dứt lời, một luồng sức mạnh vô hình bao phủ toàn thân Lục Trường Sinh.
Sau một lúc lâu, từ trong tháp Hắc Quang truyền ra một thanh âm cứng nhắc.
“Kiểm tra đo lường thông qua, Lục Trường Sinh hoàn thành nhiệm vụ tu hành giai đoạn thứ ba, thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang!”
“Giờ bắt đầu ban thưởng.”
Tháp Hắc Quang truyền ra thanh âm khiến Lục Trường Sinh ngẩn người.
“Ban thưởng?”
Trước đó không thấy Tử Tang nói gì cả.
Tử Tang vừa cười vừa nói: “Lục Trường Sinh, về sau ta phải gọi ngươi là chủ nhân rồi. Trong phần thưởng này có cả tòa tháp Hắc Quang này, ngươi có thể luyện hóa tháp Hắc Quang để tòa tháp này trở thành bảo vật thuộc về ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận