Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2052: Khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, quyết chiến Đỉnh Vũ Trụ! (4)

“Lục Trường Sinh của núi Phi Long, đây là tin tức liên quan tới Lục Trường Sinh…”
Hảo hữu của chủ nhân Hằng Quang tới báo tin cho hắn.
Chủ nhân Hằng Quang không ngừng đọc tin tức về Lục Trường Sinh.
“Thú vị đấy.”
“Một gã Giới Chủ lại có thể đi tới bước này, quả là không dễ dàng.”
“Nhưng hắn lựa chọn khiêu chiến ta chắc chắn là sai lầm. Dù hắn là Giới Chủ, tại đại vũ trụ hắn sẽ không chết, nhưng nếu thua thì tâm linh cũng bị ảnh hưởng, về sau muốn thành tựu nhị cảnh sợ rằng sẽ không dễ dàng.”
Chủ nhân Hằng Quang lắc đầu.
Không phải hắn quá kiêu ngạo, thậm chí mỗi một lần chiến đấu chủ nhân Hằng Quang đều sẽ nghiên cứu về đối thủ.
Thế nhưng hắn không cho rằng Lục Trường Sinh sẽ là đối thủ của hắn.
Mặc kệ bên ngoài tuyên truyền thực lực của Lục Trường Sinh cao tới mức nào.
Nhưng một gã Giới Chủ lại muốn thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ ư?
Từ xưa đến nay.
Thậm chí Đỉnh Vũ Trụ đã xuất hiện rất nhiều năm, nhưng tới giờ vẫn không có bất cứ Giới Chủ nào từng thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ.
Càng không phải nói tới việc đối thủ của Lục Trường Sinh là chủ nhân Hằng Quang.
Chủ nhân Hằng Quang tự thấy trong lịch sử Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn mình cũng có thể coi là đỉnh tiêm!
Lục Trường Sinh muốn dẫm lên tên tuổi của hắn để bước lên đỉnh cao, thu được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn là sai lầm.
“Hằng Quang, đây là lần cuối cùng giữ lôi đài của ngươi, nhất định không thể coi thường.”
“Kỳ thực lần trước ngươi đã có thể trùng kích nhị cảnh, cần gì phải trì hoãn tới tận bây giờ?”
Hảo hữu cảm thấy hơi đáng tiếc.
“Ngươi lo ta sẽ thua sao?”
Chủ nhân Hằng Quang lắc đầu.
Hắn biết hảo hữu đang lo cho hắn, cũng vì muốn tốt cho hắn thôi.
Thế nhưng nếu hắn có thể thua thì hắn cũng không đi đến hôm nay.
Không có một trái tim vô địch thì sao có thể thuận lợi trùng kích nhị cảnh?
Chủ nhân Hằng Quang không muốn chỉ dựa vào vận khí để trùng kích nhị cảnh.
Lần trước chỉ có sáu phần xác suất thành công.
Nhưng lần này nếu hắn thành công giữ lôi đài thì hắn có lòng tin xác suất thành công khi trùng kích nhị cảnh sẽ cao tới bảy phần!
Đối thủ càng mạnh càng có thể kích thích tiềm lực của hắn, càng có thể thu hoạch được nhiều khí vận hơn.
Chuyện này sẽ có lợi ích to lớn với việc chủ nhân Hằng Quang trùng kích nhị cảnh.
Bởi vậy chủ nhân Hằng Quang không hề lo nghĩ về Lục Trường Sinh.
Ngược lại còn rất cao hứng.
Nếu mỗi lần đều có người khiêu chiến hắn mà không phải nhiều lần đều bỏ trống.
Vậy thì chủ nhân Hằng Quang đã tấn thăng nhị cảnh từ lâu rồi, đâu cần chờ tới tận bây giờ?
“Yên tâm đi, ta sẽ không thua! Ta là chủ nhân Hằng Quang, liên tục giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ ba nghìn sáu trăm năm, dưới nhị cảnh ta chính là vô địch!”
Trong giọng nói của chủ nhân Hằng Quang lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
“Ngươi có lòng tin thì tốt.”
“Nhưng ta cũng sẽ thay ngươi thu thập tin tức liên quan tới Lục Trường Sinh, còn một năm nữa, phải chuẩn bị thật tốt.”
Thế là hảo hữu của chủ nhân Hằng Quang rời khỏi động phủ, bắt đầu thu thập tin tức về Lục Trường Sinh thay chủ nhân Hằng Quang.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Cùng với việc Đỉnh Vũ Trụ cố ý tạo nhiệt độ, toàn đại vũ trụ đều oanh động.
Lần này Lục Trường Sinh khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, có thể nói là trận chiến được quan tâm nhất trong ba nghìn năm qua!
Dù vẫn chưa chiến đấu nhưng Lục Trường Sinh đã cảm nhận được vô số khí vận đang hội tụ rồi không ngừng tràn vào cơ thể hắn.
Giờ mới tạo nhiệt độ đã có nhiều khí vận như vậy.
Đợi tới khi Lục Trường Sinh đánh bại chủ nhân Hằng Quang thì sẽ thu được số khí vận khủng bố nhường nào đây?
Quả thực khó có thể tưởng tượng nổi!
Trong nháy mắt đã qua một năm.
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Đã đến giờ…”
Lục Trường Sinh đứng dậy rồi ra khỏi động phủ.
Tâm linh hắn tựa như giếng cổ không gợn sóng.
Hắn dẫn theo Phương Xuyên và Lâm Thanh Loan đi thẳng tới lôi đài Đỉnh Vũ Trụ!
Lôi đài Đỉnh Vũ Trụ từ sáng sớm đã bị vây chật như nêm cối.
Đương nhiên xung quanh lôi đài Đỉnh Vũ Trụ rất rộng rãi.
Cùng lắm thì cách xa một chút vẫn sẽ nhìn thấy như thường.
Thế nhưng vẫn có vô số tu sĩ nguyện ý “chen lấn một chút” để tới gần lôi đài hơn.
Càng gần càng dễ cảm nhận khí tức trên thân hai người trên lôi đài.
Sau một năm tạo nhiệt độ, trận quyết đấu Đỉnh Vũ Trụ này có thể nói là một hồi “thịnh yến” của toàn bộ đại vũ trụ.
Thậm chí có một số tam cảnh Chúa Tể cũng tìm tới Đỉnh Vũ Trụ để tự mình quan sát trận đại chiến này.
Chúa Tể Phi Long cũng có mặt tại hàng ghế khách quý.
Bên cạnh hắn cũng có một ít Chúa Tể ngang hàng.
“Phi Long, xem ra ngươi tìm được một đệ tử tốt đấy.”
“Ta thấy linh hồn hắn cũng cũng đã hoàn thiện, mới chỉ là Siêu Thoát nhất cảnh mà trong khoảng thời gian ngắn đã đi được tới Đỉnh Vũ Trụ, còn dám khiêu chiến chủ nhân Hằng Quang, không tầm thường, quả là không tầm thường, ngươi cũng coi như có người kế nghiệp rồi.”
“Chúa Tể chúng ta tam cảnh thu đồ đệ, tiềm lực cũng tốt hay thân phận cũng được, kỳ thực đều không có tác dụng gì. Mấu chốt vẫn là phải để chúng ta nhìn thấy hy vọng, từ trên người Lục Trường Sinh mơ hồ thấy được một tia hy vọng.”
“Giờ nói tới hy vọng vẫn còn hơi sớm…”
Trên mặt Chúa Tể Phi Long lộ nét tươi cười.
Hắn là Chúa Tể tam cảnh, tâm chí kiên định, “tán dương” bình thường kỳ thực không có tác dụng với Chúa Tể Phi Long, thậm chí cảm xúc của hắn cũng không hề dao động.
Nhưng giờ thì khác.
Những người lên tiếng tán dương đều là Chúa Tể tam cảnh.
Điều này tất nhiên rất khác biệt.
Ngay cả Chúa Tể Phi Long nghe xong cũng rất cao hứng.
“Nhưng chủ nhân Hằng Quang không dễ đối phó đâu, hắn đã giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt ba nghìn sáu trăm năm, thực lực từ nhị cảnh trở xuống gần như không có đối thủ, có thể nói là đã đạt tới cực hạn. Người như vậy Lục Trường Sinh muốn đánh bại gần như không có khả năng…” Người lên tiếng là một nam tử toàn thân áo trắng, toàn thân tản ra khí tức uy nghiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận