Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1461: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (4)

Nhưng chỉ dựa vào Thần Thông Thực Cốt, muốn giết tức khắc Lục Trường Sinh, sợ là vẫn chưa làm được.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy giai đoạn Chân Tiên muốn giết hắn ngay tức khắc, chỉ sợ là vẫn chưa có ai có thể làm được.
Còn về Thiên Tiên thì Lục Trường Sinh chưa từng gặp, nên hắn không dám hứa chắc.
Chỉ là, cho dù Lục Trường Sinh không chút tổn hao nào, nhưng hắn cũng không thể tha cho Bạch Cốt Tiên Nhân.
Đối phương đánh lén hắn, vậy thì phải trả giá khi đánh lén thất bại!
Bạch Cốt Tiên Nhân trốn rất quả quyết, tốc độ cũng rất nhanh.
Hầu như là kéo dài khoảng cách trong nháy mắt.
Thậm chí, Bạch Cốt Tiên Nhân còn có thủ đoạn.
Hắn sớm đã bày Tiên trận ẩn náu xung quanh.
Một khi đối phương dám đuổi tới, vậy sẽ chính là lúc hắn giết lại.
Cho dù không giết được đối phương, nhưng có Tiên trận ngăn cản, hắn chạy thoát sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Bạch Cốt Tiên Nhân quá cẩn thận rồi.
Đây là thói quen hắn mang đến từ Hạ giới.
Dù sao thì, trở thành ma đầu mà toàn thế giới đều muốn diệt trừ ở Hạ giới.
Hình như mỗi phút giây đều có người đang nghĩ làm thế nào để bóp chết hắn.
Nếu như hắn không cẩn thận, dù cho có thực lực ngập trời, chỉ sợ cũng đã sớm chết một vạn lần.
Dù sao thì thực lực có mạnh hơn nữa, nhưng ám tiễn khó phòng.
Cẩn thận mới có thể để hắn sống sót đến bây giờ, thậm chí là gốc rễ để hắn phi thăng thành Tiên.
Hiện tại đã thành Tiên, Bạch Cốt Tiên Nhân cũng không quên nghề cũ của mình.
Sự cẩn thận đã khắc vào trong xương cốt rồi.
Nhưng điều khiến Bạch Cốt Tiên Nhân vô cùng kỳ lạ là.
Đối phương vốn không đuổi theo.
Hơn nữa còn không nhúc nhích.
Dường như hoàn toàn mặc cho hắn chạy trốn.
Một Tiên Nhân bị Tiên Nhân xa lạ đánh lén, thậm chí suýt chút nữa thì chết, lại không chút phẫn nộ nào cả?
Tiên Nhân cũng là người.
Không thể nào không tức giận được.
Nhưng hiện tại, tại sao lại thờ ơ?
Chỉ là, Bạch Cốt Tiên Nhân nhanh chóng biết được.
Lục Trường Sinh tất nhiên sẽ không buông bỏ cho Bạch Cốt Tiên Nhân.
Ánh mắt của hắn rất bình tĩnh.
Chỉ là “Hồng Trần đạo quả” trong cơ thể hơi chấn động.
“Thần Thông, Hư giới!”
“Đùng!”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời, thì Hư giới đã phủ xuống!
Hư giới phủ xuống.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh dùng Hư giới đối địch.
Trước đây, Hư giới hoàn toàn chính là khái niệm “hư vô”, căn bản không cách nào đối địch.
Nhưng hiện tại thì khác.
Lục Trường Sinh đã dựng lên một không gian chiến trường Cổ Tiên bên trong Hư giới.
Dù cho không gian này vô cùng đơn sơ, vô cùng thô ráp.
Nhưng lại khiến Hư giới từ “không” thành “có”.
Vậy thì khác nhau rồi.
Hư giới phủ xuống, toàn thân của Bạch Cốt Tiên Nhân hơi chấn động.
Hình như hắn cảm nhận được một trận biến ảo ở trước mắt.
Vậy mà lại đến một không gian xa lạ.
Thậm chí hắn đều không phân rõ được phương hướng.
“Có chuyện gì vậy?”
“Đây là đâu?”
“Chẳng lẽ là ảo cảnh, ta trúng chiêu rồi à?”
Đương nhiên là Bạch Cốt Tiên Nhân biết ảo cảnh.
Thậm chí ngay cả bản thân hắn đều có thể thi triển ra mấy huyễn thuật.
Bạch Cốt Tiên Nhân rất rõ, huyễn thuật không giết được hắn, nhưng có thể vây khốn hắn, kéo dài bước tiến của hắn.
Một khi hắn bị kéo lại, vậy Tiên Nhân phía sau đuổi lên, chẳng phải là hắn gặp nguy hiểm à?
“Ma Linh Thần Nhãn, mở cho ta!”
Bạch Cốt Tiên Nhân cắn răng, thi triển ra một loại bí thuật.
Ánh mắt của hắn trở nên đỏ như máu.
Đây là một loại bí pháp Ma Đạo.
Có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật.
Nhưng sau khi Bạch Cốt Tiên Nhân thi triển ra bí thuật, trong mắt hắn, bốn phía xung quanh là một mảng hắc ám, tĩnh mịch.
Hắn vẫn đặt mình trong vùng tĩnh mịch đen kịt này.
“Không phải huyễn thuật?”
Trong long của Bạch Cốt Tiên Nhân run lên.
Dường như hắn nhận thức được điều gì đó.
Không phải huyễn thuật vây khốn hắn, vậy thì Thần Nhãn của hắn cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Nhưng hiện tại vẫn bị vây khốn, làm sao đây?
“Chạy!”
Bạch Cốt Tiên Nhân liều mạng chạy về phía trước.
Hắn không chạy loạn khắp nơi, chỉ là nhắm đúng một phương hướng rồi chạy.
Điên cuồng bỏ chạy về phía phương hướng đó.
Chỉ cần tốc độ đủ nhanh, thì Tiên Nhân phía sau sẽ không đuổi kịp hắn.
Lúc khoảng cách đã đủ xa, mặc kệ đối phương thêm thủ đoạn gì lên trên người hắn, đều bởi vì cách quá xa mà tự sụp đổ.
Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Cốt Tiên Nhân quả thực vô cùng phong phú.
Dù cho dưới tình hình này, cũng có thể nghĩ ra cách.
Chỉ là, hắn hoàn toàn không hiểu Hư giới là cái gì.
Lúc này, ở tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên.
Lục Trường Sinh thi triển Hư giới, thoáng cái vây khốn Bạch Cốt Tiên Nhân.
Ở trong mắt của Lục Trường Sinh, Bạch Cốt Tiên Nhân giống như một con ruồi nhặng chạy tán loạn.
Chạy tán loạn khắp nơi trong một khu vực.
Nhưng không có ích gì cả.
Cho dù Bạch Cốt Tiên Nhân chạy như thế nào, chung quy đều ở trong phạm vi bao trùm của Hư giới.
“Hư giới chính là một thế giới hư ảo, một khi bị Hư giới bao phủ, vậy giống như đặt mình ở bên trong một thế giới, không phá thế giới ra, thì sao có thể chạy thoát được?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hư giới và huyễn thuật hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Hơn nữa, hiện tại Hư giới căn bản chưa hoàn thiện.
Thậm chí, chỉ mới xây dựng một không gian đơn sơ mà thôi.
Hư giới càng hoàn thiện thì càng tương tự với thế giới chân thật, vậy thì uy năng của Hư giới càng kinh khủng.
Nhưng dù là như vậy, Hư giới đơn sơ lại có thể vây khốn một Chân Tiên dễ như trở bàn tay.
Nếu như sau này Lục Trường Sinh lại hoàn thiện Hư giới thêm một tí, vậy thì uy năng sẽ kinh khủng cỡ nào?
Có vây khốn Thiên Tiên được hay không?
Trong lúc nhất thời, trong lòng của Lục Trường Sinh cũng hơi kích động.
Hư giới này đáng sợ hơn trong tưởng tượng của hắn, tiềm lực thì càng sâu không lường được.
Chỉ là, hiện tại vấn đề hàng đầu là giải quyết Chân Tiên trước mắt này.
Lục Trường Sinh nhìn thấy mọi thứ rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận