Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1885: Lục Trường Sinh hoành không xuất thế, đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo, lực áp Đại Thánh đỉnh phong!

Ba nữ tử liếc mắt nhìn nhau, ngay sau đó lắc đầu nói: “Tiền bối, bọn ta thật sự không biết tung tích sư tôn. Sư tôn và bọn ta không có bất kỳ liên lạc nào…”
“Chẳng lẽ tiền bối cũng chưa liên lạc với sư tôn?”
Nếu như Lục Trường Sinh thật sự là đạo lữ của Lâm Thanh Loan, vậy thì không thể không liên lạc được.
Lục Trường Sinh cũng không có giấu diếm, bình tĩnh nói: “Ta tự nhiên đã truyền tấn cho Thanh Loan, nhưng Thanh Loan chẳng biết vì sao mãi không hồi âm, vì vậy ta vừa xuất quan thì đến sơn môn Thanh Loan Tông ngay, muốn tìm manh mối của Thanh Loan.”
“Nhưng bây giờ xem ra không có manh mối gì rồi…”
Dừng một lát, Lục Trường Sinh đưa mắt nhìn qua mấy Đại Thánh của Bổ Thiên Đạo.
“Nếu Thanh Loan đã không có manh mối gì, vậy trước tiên tính sổ kỹ càng nào!”
“Bổ Thiên Đạo…”
Bàn tay Lục Trường Sinh bắt lấy, túm một Đại Thánh trong đó vào trong tay.
“Nói, có những thế lực hoặc là tu sĩ nào đã động thủ với Thanh Loan Tông? Nhất là người vây công Thanh Loan, đả thương Thanh Loan.”
Giọng điệu Lục Trường Sinh lạnh lùng hỏi.
Đại Thánh này cũng biết ý của Lục Trường Sinh.
Đây là muốn đi tính sổ.
Hoặc là báo thù.
Nhưng bất kể là tính sổ hay là báo thù, hắn đều rất vui mừng.
Hắn chỉ sợ Lục Trường Sinh không đi!
Nếu thật sự không đi, vậy thì bọn họ coi như một đường sống cũng không có.
Chỉ có khi Lục Trường Sinh đi báo thù, bị lão tổ Bổ Thiên Đạo đánh bại thậm chí giết chết thì bọn họ mới có hy vọng sống sót.
Nghĩ tới đây, Đại Thánh này không mảy may giấu diếm, trực tiếp khai ra: “Người vây công Thanh Loan tiên tử có bốn Đại Thánh đỉnh phong bao gồm lão tổ Bổ Thiên Đạo, lão tổ Thánh Tâm Tông, lão tổ Thiên Kiếm Môn, lão tổ Hoang Cổ Đạo.”
“Còn người huỷ diệt sơn môn Thanh Loan Tông là Đại Thánh Thiên Kiếm Môn, khắp nơi truy sát đệ tử Thanh Loan Tông là lệnh truy sát tứ đại thế lực cùng nhau ban bố.”
“Nếu các hạ có gan thì đi tìm lão tổ của tứ đại thế lực tính sổ! Sợ là sợ các hạ không dám đi thôi.”
Đại Thánh này cười mỉa.
Lục Trường Sinh chưa từng nghe nói về tứ đại thế lực này.
Cho dù là Bổ Thiên Đạo, hôm nay hắn cũng là lần đầu tiên nghe thấy.
Vì thế, hắn đưa mắt nhìn ba nữ tử váy xanh.
Đối phương đã từng là đệ tử Thanh Loan Tông, hẳn là không xa lạ gì với tứ đại thế lực này.
“Các ngươi có biết tứ đại thế lực này?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Trong lòng Ba nữ tử váy xanh giật mình.
“Tứ đại thế lực này đều là thế lực lớn nhất toàn bộ đại lục Hoang Cổ, trong đó đều có lão tổ Đại Thánh đỉnh phong tọa trấn, nội tình thâm hậu.”
Ba nữ tử váy xanh giải thích từng việc.
Lục Trường Sinh biết, bí cảnh Hoang Cổ được những người này gọi là đại lục Hoang Cổ.
Cũng hết sức rộng lớn.
Nhưng có thể xưng là thế lực đứng đầu lại lác đác không có mấy.
Chỉ có thế lực có cửu đạo Đại Thánh trấn giữ mới có tư cách xưng là thế lực đứng đầu.
Lục Trường Sinh khẽ híp mắt.
Trước mắt hắn chỉ là thất đạo Đại Thánh.
Trên tu vi chỉ có thể là Đại Thánh cao giai.
Nhưng về mặt chiến lực có lẽ đã sánh ngang cửu đạo Đại Thánh.
Nhưng có thể sánh ngang cửu đạo Đại Thánh đỉnh phong hay không thì Lục Trường Sinh cũng không rõ.
Chẳng qua cho dù không địch lại, hắn muốn đi, ai cũng không cản được.
Chút tự tin này, Lục Trường Sinh vẫn có.
“Cách nơi này gần nhất là thế lực đứng đầu nào?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Tiền bối, hẳn là Bổ Thiên Đạo!”
“Bổ Thiên Đạo à? Rất tốt, vậy đi Bổ Thiên Đạo!”
“Ừm, các ngươi rời khỏi nơi này trước hay là cùng đi theo ta?”
Lục Trường Sinh hỏi ba nữ tử.
“Bọn ta… cùng đi!”
Ba nữ tử cắn răng, đều kiên định nói.
Bọn họ biết Lục Trường Sinh muốn đi làm gì.
Bọn họ cũng muốn xem “kết cục” của Bổ Thiên Đạo.
Đương nhiên, Lục Trường Sinh mang theo ba người, tự nhiên có nắm chắc bảo vệ được ba người.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Cùng lắm thì trực tiếp thu ba người vào tháp Hắc Quang.
Suy cho cùng nơi này là bí cảnh, bại lộ tháp Hắc Quang cũng không ảnh hưởng tới Ám Vực.
“Đến lượt các ngươi.”
Lục Trường Sinh nhìn mấy Đại Thánh còn lại.
Hắn vươn tay, nhẹ nhàng bóp lấy.
“Bùm.”
Mấy Đại Thánh Bổ Thiên Đạo vậy mà yếu ớt như trứng gà, bị Lục Trường Sinh theo sau bóp nát.
“Cái gì?”
Chỉ còn lại một Đại Thánh.
Trong lòng đối phương cực kỳ chấn động.
Như này đã chết?
Thánh cảnh đã chết trước đó thực ra không tính là gì.
Nhưng Đại Thánh thì khác.
Mỗi Đại Thánh ở trong Bổ Thiên Đạo đều thuộc loại trụ cột vững vàng.
Chết bất kỳ một người nào đều là đại sự xuyên phá trời.
Mà bây giờ, Lục Trường Sinh lại như bóp chết mấy con côn trùng, tuỳ tiện bóp chết mấy Đại Thánh.
Như này là hoàn toàn không để Bổ Thiên Đạo vào mắt.
“Ngươi còn chưa chết, ngươi nên thấy may mắn, bởi vì ta còn cần một người dẫn đường.”
“Đi thôi, đi Bổ Thiên Đạo.”
“Thanh Loan Tiên Tông, nên tính toán rành mạch!”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lạnh băng.
Tìm không thấy Lâm Thanh Loan, chẳng lẽ hắn còn không thể báo thù cho Lâm Thanh Loan?
Dĩ nhiên, hành động lần này của Lục Trường Sinh thực ra còn có một thâm ý.
Nếu hắn gây ra động tĩnh lớn, có lẽ có thể kinh động đến Lâm Thanh Loan, đến lúc đó có thể tìm được Lâm Thanh Loan.
Lục Trường Sinh mang theo ba nữ tử Thanh Loan Tông và Đại Thánh Bổ Thiên Đạo một đường bay đến Bổ Thiên Đạo.
Một tháng sau, đám người đã tới Bổ Thiên Đạo.
“Bổ Thiên Đạo…”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu lên nhìn sơn môn này.
Đây là sơn môn Bổ Thiên Đạo.
Nghe đồn tiên tổ Bổ Thiên Đạo đã từng “từng vá trời”, do đó sáng lập Bổ Thiên Đạo.
Dĩ nhiên đây chỉ là lời đồn.
Cụ thể như thế nào thì ai cũng không biết.
Chân tướng đã sớm chôn vùi trong dòng sông lịch sử.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự huy hoàng cường thịnh của Bổ Thiên Đạo.
Bổ Thiên Đạo các đời đều có Đại Thánh đỉnh phong tọa trấn, bởi vậy vẫn luôn là thế lực đứng đầu, xem như thế lực vô cùng cổ xưa của đại lục Hoang Cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận