Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 647: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh!

Chương 647: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh!
Chỉ là Kỳ Thiên Ý lại nhìn chòng chọc Lý Quang.
Lần này hắn đã dẫn theo mấy vị cao thủ.
Lát nữa hội tranh bảo bắt đầu nhất định phải làm cho Lý Quang đẹp mặt!
Lý Quang cũng lười nói nhảm với Kỳ Thiên Ý.
Không lâu sau lại có rất nhiều người tới sơn trang.
Những người này đều có thân phận tôn quý, cũng tạo thành những vòng xã giao nhỏ, bắt đầu trao đổi với nhau.
Lục Trường Sinh thì vẫn luôn đang nhắm mắt dưỡng thần, lẳng lặng chờ đợi.
Đại khái một lúc lâu sau, rốt cục có một tên nam tử áo trắng mở miệng.
"Được rồi, mọi người đều đã tới, vẫn có nhiều thời gian ôn chuyện."
"Hiện tại bắt đầu hội tranh bảo thôi."
"Mọi người có trân bảo gì thì lấy hết ra đi, vẫn quy củ cũ, trân bảo nhất định phải có giá trị ước tính từ một trăm nghìn linh thạch trở lên mới được."
Ngô Thuận tựa hồ là người chủ trì hội tranh bảo lần này.
Hắn vừa mở miệng mọi người cũng đều yên tĩnh trở lại.
"Hì hì, lần này ta mang đến một kiện pháp bảo là Thiên Lôi Tháp, có thể phóng ra sức mạnh lôi đình, lực công kích vô cùng khủng bố, giá trị tuyệt đối từ một trăm nghìn linh thạch trở lên."
"Ta cũng mang đến một khối ngọc cổ, người ngồi trên ngọc cổ đầu não sẽ trở nên vô cùng minh mẫn, thậm chí cảm ngộ pháp tắc cũng dễ dàng hơn một chút, chính là một loại bảo bối phụ trợ tu hành."
"Ta có một viên Phá Vực Châu, đặc biệt nhằm vào não vực của võ giả Đạo Cơ, chắc chắn có thể khiến não vực nổ tung. Một khi không có não vực, pháp tắc của võ giả Đạo Cơ hầu như không có bất cứ tác dụng gì. Đương nhiên, có lẽ sẽ có một chút tai hại, nhưng giá trị chắc chắn đạt một trăm nghìn linh thạch."
"Ta có..."
Rất nhiều người đều bắt đầu nhao nhao giới thiệu bảo vật.
Những bảo vật này đều vô cùng thần kỳ, tuyệt đối không thể khinh thường.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng cảm thấy rất hứng thú.
Như thể được mở rộng tầm mắt.
Nhất là viên Phá Vực Châu kia, nghe có vẻ rất thần kỳ, có thể làm não vực nổ tung, gần như là khắc tinh của võ giả Đạo Cơ, hoàn toàn khắc chế võ giả Đạo Cơ.
Dù sao một thân thực lực của võ giả Đạo Cơ đều nằm ở Thần Thuật và pháp tắc.
Mà Thần Thuật và pháp tắc cũng đều dựa vào não vực.
Đương nhiên hạn chế trong đó chắc chắn cũng rất lớn.
Tỷ như, thôi động Phá Vực Châu tương đối khó khăn, thời gian phát động rất dài.
Đối mặt với kẻ địch, có thời gian phát động Phá Vực Châu thì đã bị đối thủ phát hiện từ sớm.
Nhưng nếu như đánh lén hoặc là chuẩn bị trước thì coi như cũng tạo thành uy hiếp khá lớn.
Đương nhiên Lục Trường Sinh thật ra cũng không thấy quá e ngại.
Dù đối phương có Phá Vực Châu thì cũng không làm gì được hắn.
Bởi vì Lục Trường Sinh không chỉ là võ giả Đạo Cơ bình thường.
Hắn là võ giả "Nửa bước cảnh giới Thần Thông".
Pháp tắc trên người hắn đã sớm hấp thu một tia pháp tắc giữa đất trời, đã có thể thoát ly não vực, không còn phụ thuộc hoàn toàn vào não vực nữa.
Chỉ có ảnh hưởng duy nhất là, một khi không có não vực, Lục Trường Sinh không cách nào thi triển Thần Thuật mà thôi.
Nhưng pháp tắc thì vẫn có thể thi triển.
Mặc dù những bảo vật này đều rất thần kỳ, nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, cũng không có trợ giúp thực chất nào.
Lục Trường Sinh hiện tại chỉ cần Thiên Linh Thủy, những thứ khác hết thảy cũng không quá trọng yếu.
Hơn nữa trong đám bảo vật này cũng không có cái nào giúp người ta đột phá cảnh giới Thần Thông.
Dù sao nếu có bảo vật như vậy thật thì những người có thân phận tôn quý này đã từ mình sử dụng rồi đột phá Thần Thông, ai còn mang ra tham dự hội tranh bảo nữa?
Tất cả mọi người tranh nhau lấy ra bảo vật.
Lý Quang cũng vậy.
Hắn cũng lấy ra một kiện bảo vật, cũng có giá trị từ một trăm nghìn linh thạch trở lên.
Một kiện, hai kiện, ba kiện, bốn kiện, năm kiện...
Những người có mặt đưa ra tất cả mười tám kiện bảo vật!
Cái này cũng đại biểu cho lần tụ hội này có mười tám thế lực tới tham dự.
Bảo vật mười tám thế lực này mang tới cộng lại chính là 1,8 triệu linh thạch trở lên!
Đây thật là con số quá kinh người.
Hội tranh bảo lại là người thắng ăn sạch!
Chẳng trách hội tranh bảo ngay từ đầu không có tiếng tăm gì, đến giờ càng lúc càng lớn.
Mỗi người đều rất xem trọng nó.
Dù sao làm gì có ai không coi trọng 1,8 triệu linh thạch chứ?
Trong đấu trường, trận chiến Lục Trường Sinh khiêu chiến vua đấu trường tổng tiền cược cũng mới hơn 2 triệu viên linh thạch thôi.
Hiện tại nếu ai thắng hội tranh bảo này, vậy có thể lập tức thu hoạch những bảo vật có giá trị 1,8 triệu linh thạch.
Ngay cả những người có thân phận tôn quý này cũng đều vô cùng động tâm.
Từng người tìm kiếm nghĩ cách để mang đến một số cao thủ. Đương nhiên tâm động là một chuyện, có thể đoạt giải nhất hay không lại là chuyện khác.
Vả lại không phải ai cũng có thể tham gia hội tranh bảo.
Cũng cần xét duyệt thân phận nữa.
Thế lực không đủ mạnh căn bản là không có tư cách tham gia hội tranh bảo.
Tỷ như nếu Lục Trường Sinh muốn tham gia hội tranh bảo thì chỉ có thể nhờ Lý Quang giúp đỡ.
Hắn muốn tự mình tham gia hội tranh bảo căn bản là chuyện không thể.
Không có tư cách!
Bằng không, không biết có bao nhiêu võ giả Đạo Cơ sẽ vì thế mà động lòng. ‌
Một trăm nghìn đọ với 1,8 triệu, đây chính là lập tức nhân lên mười mấy lần, ai không động lòng cho được?
"Võ giả Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân của các nhà muốn tham gia hội tranh bảo, đều có thể ra khỏi hàng."
Ngô Thuận nói.
"Tách."
Lục Trường Sinh mở mắt.
Lý Quang trầm giọng nói: "Lục huynh, lát nữa ra tay nhất định đừng lưu thủ, nên giết hết!"
"Nhất là người Kỳ Thiên Ý mang tới, bất kể thế nào cũng phải giết đối phương!"
Theo tầm mắt Lý Quang, Lục Trường Sinh cũng nhìn thấy tên võ giả bên cạnh Kỳ Thiên Ý.
Đó cũng là một tên võ giả Đạo Cơ.
Có điều là một lão giả.
Đối phương bề ngoài xấu xí, dáng người thấp bé.
Nhìn như thể không có gì đặc biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận