Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 897: Lục Trường Sinh lấy lực lượng Siêu Phàm đánh xuyên quân đoàn, vụ nổ hạt nhân lại xuất hiện!

Chương 897: Lục Trường Sinh lấy lực lượng Siêu Phàm đánh xuyên quân đoàn, vụ nổ hạt nhân lại xuất hiện!
“Nhanh, nhanh chóng truy tìm. Rốt cuộc đó là vũ khí gì?”
“Cục tình báo làm ăn kiểu gì? Liên bang Viêm Long bí mật nghiên cứu chế tạo vũ khí khủng bố như vậy, vì sao cục tình báo không phát hiện ra chút thông tin nào?”
“Phải lập tức điều tra rõ, đó là vũ khí gì? Liên bang Viêm Long có thì chúng ta phải có!”
“Không nghĩ tới Liên bang Viêm Long thử nghiệm thành công nhanh như vậy, hơn nữa còn dùng trên người dân ở Ngọc đô của vương quốc Ngọc Long. Lần này có bao nhiêu người chết? Tiến độ nghiên cứu chế tạo của chúng ta tới bước nào rồi?”
“Đây chính là chuyên gia đoàn hội báo về nguyên tử tách ra do đó nghiên cứu chế tạo vũ khí đi. Này chuyên gia miêu tả nguyên tử tách ra có thể sinh ra cỡ nào đáng sợ năng lượng, ta còn có chút không cho là đúng. Chính là, thấy được ngọc đều thảm trạng, có lẽ này chuyên gia miêu tả còn chưa đủ, loại này vũ khí rất khủng bố...”
Trong lúc nhất thời, bộ phận tình báo của rất nhiều quốc gia được điều động.
Bọn họ muốn biết tất cả tin tức về loại vũ khí này.
Đương nhiên “phản ứng phân hạch” được rất nhiều quốc gia bí mật nghiên cứu.
Bọn họ biết “Bom hạt nhân”.
Nhưng tiến độ nhanh nhất chắc chắn là Liên bang Viêm Long.
Thậm chí, Liên bang Viêm Long đều có thể áp dụng loại vũ khí này vào thực chiến.
Mà bọn họ vẫn đang thí nghiệm.
Giờ phút này, vụ nổ bom hạt nhân đã qua, cả Ngọc đô tất nhiên đã biến thành một vùng phế tích.
Đợi đến khi động tĩnh hơi lắng lại, mọi người trong Cực Hạn Võ Đạo quán chui ra hầm trú ẩn.
Hướng sư tỷ nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
“Đây… Đây là vũ khí gì?”
“À còn phải chủ đâu? Phái chủ ở nơi nào?”
“Mau, nhanh chóng đi tìm phái chủ…”
Giọng nói Hướng sư tỷ vừa cuồng loạn vừa run rẩy.
Nàng đang sợ hãi.
Nàng đang sợ hãi.
Dù Lục Viễn đao thương bất nhập, thậm chí có thể tyay không bắt đạn, dùng thân chặn bom.
Thậm chí, hắn còn có thể một quyền đánh nổ tàu chiến vạn tấn.
Nhưng nhìn cảnh trước mắt, đó là lực lượng con người có thể gánh được sao?
Kia rõ ràng là thiên tai, là vũ khí diệt thế khủng bố.
Sao thân thể máu thịt có thể ngăn cản?
“Bình tĩnh.”
“Hướng sư tỷ, bình tĩnh.”
Mọi người giữ Hướng sư tỷ lại.
Hiện tại rơi vào tình huống này, sao bọn họ chưa hiểu.
Hơn nửa là Lục Viễn đã chết.
Cho dù là người khai sáng và đứng đầu thời đại tiến hóa, đối mặt loại vũ khí diệt thế này cũng có vẻ chỉ nhỏ bé, vô lực thôi.
Lục Viễn đối mặt loại vũ khí này.
Có lẽ nháy mắt hắn đã biến thành tro tàn
“Ầm ầm.”
Bỗng nhiên, một tòa nhà lớn sập.
Khiến bụi bay mù mịt.
Mọi người vội vàng đi tới nơi thoáng đãng.
Nhìn cảnh hoang tàn trước mắt, người của Cực Hạn Võ Đạo quán không biết nên làm gì.
“Cứu người!”
Hướng sư tỷ bình tĩnh xuống lại.
Trong tình huống này bọn họ chỉ có thể cứu người.
Xem thử còn có người sống sót hay không.
Tuy vậy, bản thân Hướng sư tỷ đi từng bước tới trung tâm bom nổ.
Dù nàng đã đoán trước, Lục Viễn xem chừng đã chết không toàn thây.
Nhưng mà, nàng vẫn muốn nhìn thử.
Nàng hy vọng kỳ tích có thể xuất hiện.
Vì thế, nàng đi từng bước tới trung tâm vụ nổ.
Nhưng càng tới gần, nàng càng kinh hãi.
Trong lòng không ngừng tuyệt vọng dần.
Càng tới gần trung tâm càng cảm nhận được uy lực đáng sợ của loại vũ khí diệt thế này.
Mặt đất bị cháy sém.
Thậm chí, ô tô bị phá thành mảnh nhỏ.
Rất nhiều đồ vật này nọ bị bốc hơi.
Dưới loại tình huống này, sao Lục Viễn có thể sống sót?
Tuy nhiên, khi nàng càng ngày càng tới gần trung tâm.
Bỗng nhiên, Hướng sư tỷ dừng lại.
Nàng mở to hai mắt nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.
Ngay trước nàng có một thân hình cao tới mười mét.
Thân hình chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ.
Toàn thân tối đen như than.
Từ xa nhìn lại rất giống một bức tượng bị đối cháy khét lẹt.
Nhưng Hướng sư tỷ biết rõ.
Nơi này chính là trung tâm khu vực nổ mạnh.
Cho dù thật sự là tượng điêu khắc thì đã sớm tan thành tro bụi, sao có thể duy trì đầy đủ?
“Chẳng lẽ… là phái chủ?”
Hướng sư tỷ đi bước một tới gần.
Thậm chí nàng lấy tay vuốt ve thân hình cao mười mét.
Cảm giác rất thô ráp.
Giống như thật sự là tượng bị đốt đen như than.
“Răng rắc.”
Bỗng nhiên, tượng than động đậy.
Tượng than xuất hiện từng vết rạn.
Hơn nữa, số lượng vết rạn càng ngày càng nhiều.
Vết rạn xuất hiện không ngừng, chậm rãi văng tung tóe, lộ ra làn da trắng trẻo bên trong.
“Đây là…”
Hướng sư tỷ dường như nghĩ tới gì, đột ngột ngẩng đầu
Chỉ thấy gương mặt đen kịt vỡ ra từng mảnh như than cốc, lộ ra diện nạo chân thực.
“Phái chủ! Thật sự là phái chủ!”
“Ngài không chết?”
Hướng sư tỷ quả thực mừng rỡ như điên.
Lục Viễn vậy mà không chết?
Điều này quả thực không thể tin được!
Lục Viễn cúi đầu nhìn thoáng qua Hướng sư tỷ.
Sau đó, hắn nhanh chóng khống chế thân hình, lại lần nữa khôi phục thân hình bình thường.
Trên người hắn thoáng run lên.
Mảnh than cháy sém rơi xuống trên mặt đất.
“Chỉ thiếu chút nữa thôi.”
“Uy lực bom hạt nhân quả thực lợi hại.”
“Nếu không phải ta đạt tới tăng trưởng lần bốn, không chỉ có lực phòng ngự khủng bố, còn có khả năng khôi phục khủng khiếp, chỉ sợ lần này chết thật…”
Lục Trường Sinh nhìn thấy Hướng sư tỷ, cười nói.
Hắn đứng ngay tại vị trí trung tâm bom hạt nhân nổ mạnh.
Nhiệt độ nháy mắt cao hơn mấy nghìn độ, suýt nữa khiến thân thểhắn thật sự cháy thành tro.
Nhưng tăng trưởng lần bốn, thân thể sánh ngang Đạo Cơ, vẫn giúp hắn chống cự.
Hơn nữa, còn có khả năng khôi phục mạnh mẽ giúp hắn khôi phục thương thế.
Lục Trường Sinh gần như cứng rắn chống đỡ công kích một quả bom hạt nhân.
Nhưng quả bom hạt nhân này không thể nổ chết hắn.
“Phái chủ, ta nghĩ ngài đã…”
Lục Trường Sinh lắc đầu nói: “Trên thế giới này không có đồ vật nào có thể giết chết ta.”
“Đi thôi, trước tiên ra ngoài.”
Vì thế, Lục Trường Sinh mang theo Hướng sư tỷ đi từng bước ra ngoài.
Giờ phút này, người bên ngoài Cực Hạn Võ Đạo quán đang cứu người khắp phía.
Nhưng sao còn người nào cứu được?
Cực Hạn Võ Đạo quán cách trung tâm vụ nổ rất gần, cơ bản thì người không tiến vào hầm trú ẩn chết chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận