Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 929. Bể khổ thế gian, chúng sinh cùng khổ! Đại từ đại bi, huyết nhục Thủy Tổ! (3)



Chương 929. Bể khổ thế gian, chúng sinh cùng khổ! Đại từ đại bi, huyết nhục Thủy Tổ! (3)




“Tiến vào Huyết Nhục Võ Đạo ta, thoát khỏi ốm đau, vĩnh viễn hưởng thụ cực lạc! Cao Bình, ngươi có thể lấy đây làm khẩu hiệu, đi thu phục mọi người đi.”
“Nhớ kỹ, tạm thời phát triển ở tầng lớp thấp nhất tại các nông thôn, trong thành, tạm thời kín tiếng, không cần lộ ra.”
Lục Trường Sinh dặn dò thật kỹ.
“Vâng, thiếu gia.”
Cao Bình lập tức xoay người.
Trong ánh mắt hắn cũng lóe lên sự hưng phấn.
Hắn mơ hồ cảm giác được, Huyết Nhục Thần Điện mà thiếu gia sáng lập nên nhất định sẽ cực kỳ kinh người.
Hắn đang làm đại sự giúp thiếu gia!
Nghĩ tới đây, Cao Bình càng hưng phấn hơn.
“Hiện tại tạm thời không thể buông thả, phải ổn định. Dù sao cũng mới chỉ là Sinh Trưởng Tam Thứ, khó khăn lắm mới bước vào Siêu Phàm Lĩnh Vực, ở thế giới này cũng chỉ có thể sánh ngang Đại Yêu mà thôi.”
“Trước hết vẫn nên tích tụ thực lực, làm việc lặng lẽ.”
Lục Trường Sinh là người rất thiết thực.
Dù bây giờ nền tảng yếu kém.
Huyết Nhục Thần Điện cũng chỉ có hai người là hắn và Cao Bình.
Nhưng không sao.
Huyết Nhục Thần Điện chính là một hạt giống.
Thời gian trôi qua, Huyết Nhục Thần Điện nhất định có thể dần phát triển lớn mạnh.
Cuối cùng, nó sẽ giống như quả cầu tuyết, một khi lăn sẽ không thể ngăn cản.
...
Một ngôi nhà tranh ở cuối đông thôn Ngưu Gia.
Ngưu Đại Sơn đã ốm đến mức không thể xuống giường.
Hắn có ba đứa con, đứa lớn nhất mới tám tuổi, đứa nhỏ nhất mới ba tuổi, bây giờ chúng đang gào khóc đòi ăn.
Nhưng hiện tại hắn không thể làm gì được.
Vợ hắn đã qua đời từ năm ngoái vì bệnh.
Năm nay hắn cũng đổ bệnh, không có tiền bốc thuốc.
Huống chi, cho dù có bốc thuốc thì khả năng cũng chỉ lãng phí tiền.
Căn bệnh này của hắn căn bản không trị được.
“Cha, con đói.”
Lão Tam nước mũi chảy dài, xoa bụng, nước mắt cũng đã chảy khô.
“Đi sang nhà thím cách vách...”
Ngưu Đại Sơn nói.
“Thím nói nhà nàng cũng không còn gạo lức nữa...”
Lão Tam nắm lấy bàn tay đầy vết chai của Ngưu Đại Sơn, khóc nức nở vì đói.
Ngưu Đại Sơn biết, hàng xóm cách vách cũng hết cách rồi.
Hiện tại hắn cũng không thể xuống giường.
Đồ ăn trong nhà đã hết từ lâu.
Nhất thời, Ngưu Đại Sơn cảm thấy bi thương.
“Ta chết cũng không sao, nhưng ba đứa con của ta không thể chết được, chúng còn nhỏ như vậy...”
Ngưu Đại Sơn cũng đã khóc cạn nước mắt.
Hắn chống đỡ cơ thể ốm yếu của mình, muốn xuống giường.
“Bịch” một tiếng, Ngưu Đại Sơn lăn xuống đất.
Gần như mất nửa cái mạng.
“Két”.
Đúng lúc này, hắn nghe thấy tiếng cửa bị mở ra.
Ngay sau đó, một người lạ bước vào nhà, đi tới trước mặt hắn.
“Ngươi chính là Ngưu Đại Sơn?”
Người đó hỏi.
Ngưu Đại Sơn miễn cưỡng ngẩng đầu, nhìn người lạ mặt.
Quần áo của đối phương rất sạch sẽ, rất gọn gàng.
Hơn nữa người này còn che mũi, hiển nhiên là chán ghét mùi hôi trong nhà.
Nhìn trang phục của đối phương, hẳn là người có thân phận.
Nhưng mà, người có thân phận đến tìm hắn làm gì?
Chẳng lẽ muốn mua con của hắn sao?
Nghĩ đến đây, Ngưu Đại Sơn bèn nói: “Đúng vậy, ta chính là Ngưu Đại Sơn.”
“Có phải quý nhân muốn mua trẻ con không?”
“Một nam, hai nữ, quý nhân không cần đưa tiền, chỉ cần cho bọn chúng có cái ăn là được...”
Ngưu Đại Sơn vội vàng dập đầu.
Bây giờ hắn chỉ muốn ba đứa trẻ có thể sống sót.
Cho dù là làm tôi tớ cũng được.
Thế đạo này, làm tôi tớ thì có sao?
Quan trọng là có thể sống sót!
Cao Bình thở dài một tiếng.
Hắn cũng sinh ra trong một gia đình nghèo.
Cũng không khác với hoàn cảnh nhà Ngưu Đại Sơn.
Hoàn cảnh của Ngưu Đại Sơn còn khó khăn hơn nhà hắn.
May mà hắn được bán tới Cao gia, trở thành người hầu của thiếu gia.
Nếu không nghe lời, không chừng bây giờ hắn đã chết đói rồi.
Thế nên, Cao Bình ngồi xổm xuống, nhẹ giọng nói: “Ta không đến để mua trẻ con nhà ngươi.”
“Ta tới đây để chữa bệnh cho ngươi.”
“Chữa bệnh?”
Ngưu Đại Sơn sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu, khổ sở nói: “Ta không có tiền chữa bệnh...”
“Không lấy tiền.”
“Chỉ cần ngươi đồng ý với ta gia nhập Huyết Nhục Thần Điện là đủ rồi.”
“Đồng ý, ta đồng ý gia nhập Huyết Nhục Thần Điện. Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh của ta, cái gì cũng được...”
Làm sao Ngưu Đại Sơn có thể không đồng ý?
Với tình hình của hắn lúc này, có thể sống sót chính là sự ban ơn lớn nhất rồi.
Chỉ cần sống sót, cho dù có vất vả khổ sở đến đâu thì ít nhất vẫn có thể nuôi được ba đứa trẻ.
“Được, há miệng...”
Cao Bình trực tiếp dùng dao găm cắt ngón tay của mình, ép một giọt máu tươi vào miệng Ngưu Đại Sơn.
“A...”
Ngưu Đại Sơn lập tức đau đơn lăn lộn trên mặt đất.
“Nhẫn nhịn, ban đầu có hơi đau, chỉ cần chịu đựng được, bệnh của ngươi sẽ khỏi.”
“Nhớ kỹ, sau khi khỏi bệnh, hãy tới trang viên Cao gia ở ngoại thành để cử hành nghi thức nhập điện của ngươi...”
Nói xong, Cao Bình đứng dậy.
Hắn lại sờ soạng trên người, tìm ra một ít lương khô ném cho ba đứa trẻ nhà Ngưu Đại Sơn.
Sau đó, Cao Bình xoay người rời đi.
Chuyến đi này của hắn không chỉ để chuyển hóa một mình Ngưu Đại Sơn.
Còn có rất nhiều người tương tự như Ngưu Đại Sơn chờ hắn chuyển hóa.
Mãi cho đến khi trời tối, Ngưu Đại Sơn mới từ từ tỉnh lại.
“Cha, cha tỉnh rồi.”
“Đây chính là bánh bột ngô mà người hôm nay tới đã cho, ta và đệ đệ, muội mội chưa ăn hết, để phần cho cha.”
Đứa lớn tám tuổi rồi, đã rất biết điều.
Nàng lấy một miếng bánh ngô đưa cho Ngưu Đại Sơn.
“Ta... đã khỏi bệnh rồi?”
Ngưu Đại Sơn từ từ tỉnh lại.
Cảm giác rất kỳ lạ.
Mặc dù cảm giác đau đớn trước đó khiến hắn không thể quên được.
Nhưng bây giờ đã không còn đau nữa.
Thậm chí toàn thân hắn giống như có một nguồn sức mạnh vô tận.
Hơn nữa tinh thần cũng rất tốt.
Có điều, hắn thật sự rất đói.
Thế nên hắn không nghĩ ngợi nữa, lập tức ăn ngấu nghiến miếng bánh bột ngô.
“Bệnh của ta đã thực sự khỏi rồi...”
Ngưu Đại Sơn khóc vì vui mừng.
Khỏi bệnh rồi, Ngưu gia có hy vọng rồi.
Ngày hôm sau, Ngưu Đại Sơn đã rời giường được, bắt đầu làm việc.
Đầu tiên hắn đi vay hàng xóm một ít lương thực, duy trì sinh kế trong thời gian này. Hết chương 929.



Bạn cần đăng nhập để bình luận