Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 125. Thần lực kình thiên, dẫm sụp sơn môn! (2)



Chương 125. Thần lực kình thiên, dẫm sụp sơn môn! (2)




Rất nhiều đệ tử Huyết Sát Môn quỳ xuống cầu xin.
Đối mặt với Trang Thập Tam kinh khủng như vậy, bọn họ đã không còn bất kỳ dũng khí phản kháng nào nữa.
Lục Trường Sinh chậm rãi đi tới trước mặt một đệ tử Huyết Sát Môn rồi bình tĩnh hỏi: "Huyết Sát Môn có tất cả bao nhiêu võ giả Luyện Tạng?
"Tổng cộng có mười lăm vị trưởng lão Luyện Tạng."
Tên đệ tử Huyết Sát Môn nơm nớp lo sợ đáp lời.
"Mười lăm vị à? Còn bảy vị trưởng lão Luyện Tạng nữa đang ở đâu?"
"Trấn thủ trong... trong sơn môn."
Lục Trường Sinh đã nhớ ra Huyết Sát Môn vốn là một môn phái ở thành Nam Dương, bọn họ có một sơn môn, chẳng qua sơn môn này khi xưa cực kỳ biết điều mà thôi.
Sau khi bọn họ thâu tóm được Cao Gia Bảo, người ta mới bắt đầu chú ý tới Huyết Sát Môn.
"Dẫn đường, tới sơn môn của các ngươi."
"Vâng thưa đại hiệp."
Đệ tử Huyết Sát Môn không dám chống đối. Bọn họ nhìn những thi thể nằm dưới đất, chỉ trong một hơi thở thôi mà Trang Thập Tam đã giết chết hơn một trăm đệ tử Huyết Sát Môn, điều này khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi, làm gì có ai còn dám cãi lệnh của Trang Thập Tam nữa?
Ngay sau đó, dưới sự dẫn đường của đệ tử Huyết Sát Môn, Lục Trường Sinh mau chóng chạy về phía sơn môn của bọn họ.
Lục Trường Sinh không tới để diệt môn, hắn chỉ áp dụng câu diệt cỏ phải diệt tận gốc mà thôi.
Uy hiếp duy nhất đến từ Huyết Sát Môn chính là các võ giả Luyện Tạng.
Với Lục Trường Sinh mà nói, đây chính là "ác", hắn nhất định phải diệt trừ bọn họ!
Chẳng còn bao nhiêu người ở lại sơn môn của Huyết Sát Môn cả.
Từ khi Huyết Sát Môn thâu tóm được Cao Gia Bảo tới nay, có rất nhiều môn nhân, đệ tử đã được điều tới Cao Gia Bảo làm việc.
Số người ở lại sơn môn chỉ còn chưa tới một nửa.
Khi Lục Trường Sinh tới Huyết Sát Môn, thậm chí hắn còn không gặp được người canh gác.
Mãi cho tới khi Lục Trường Sinh tới bên ngoài đại điện, hắn mới bị người của Huyết Sát Môn phát hiện.
"Ngươi là ai?"
Một đội gồm các đệ tử đi tuần tra đã phát hiện ra Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh tiện thể vung tay lên, chỉ trong nháy mắt, Tàm Ti Kiếm đã diệt sạch đội tuần tra này.
"Bảy vị trưởng lão ở khắp các nơi, muốn đi giết từng người cũng phiền phức lắm."
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lát rồi lập tức gây ra động tĩnh để dẫn dắt các trưởng lão của Huyết Sát Môn tới.
Người trong sơn môn của Huyết Sát Môn tới bây giờ vẫn chưa biết chuyện mà hắn gây ra ở Cao Gia Bảo.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh đã có cách.
Hắn nhìn xung quanh trong chốc lát rồi phát hiện ra một tảng đá rất lớn.
Sau đó, Lục Trường Sinh giơ tảng đá lên rồi ném thẳng về phía đại điện của Huyết Sát Môn.
"Ầm ầm ầm."
Tảng đá vừa rơi xuống đã khiến cho đại điện của Huyết Sát Môn bị xuyên thủng.
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh vẫn đứng tại chỗ rồi hét lớn: "Nam Dương Trang Thập Tam tới bái sơn!"
Động tĩnh kinh khủng này đã lập tức khiến toàn bộ đệ tử cũng như trưởng lão của Huyết Sát Môn chú ý.
"Bái sơn? Muộn thế này rồi mà có thể là đến bái sơn sao?"
"Được lắm Trang Thập Tam, môn chủ đang muốn tìm ngươi, vậy mà ngươi lại tới tận cửa để chịu chết."
"Hừ, mặc dù không có môn chủ ở đây nhưng mấy vị trưởng lão chúng ta liên thủ lại cũng đủ chém giết Trang Thập Tam rồi!"
Khi nghe thấy cái tên Trang Thập Tam, có rất nhiều trưởng lão Luyện Tạng cảm thấy vui vẻ.
Đây chính là người mà môn chủ đã ra lệnh tìm kiếm, vậy mà bây giờ hắn còn tự tìm đến cửa.
Ngay sau đó, bảy vị trưởng lão Luyện Tạng của Huyết Sát Môn đã nhanh chóng tập trung ngoài đại diện.
Chẳng qua khi thấy đại điện bị Trang Thập Tam dùng đá tảng ném thủng, sắc mặt bọn chúng đều xám ngoét.
"Can đảm lắm! Trang Thập Tam, đã trễ thế này mà ngươi còn đi tìm cái chết."
"Trang Thập Tam, ngươi cho rằng môn chủ đã xuống núi là ngươi có thể thừa cơ gây rối sao? Hôm nay ngươi đã chủ động tới đây, vậy thì đừng đi nữa!"
"Bao vây Trang Thập Tam lại."
Có rất nhiều đệ tử tiến lên để bao vây Lục Trường Sinh.
Chẳng qua, nét mặt Lục Trường Sinh vẫn rất bình thản.
Có trưởng lão tinh mắt đã nhìn thấy một tên để tử Huyết Sát Môn đang nơm nớp lo sợ đứng bên cạnh Lục Trường Sinh.
"Ngươi là cháu của Lưu trưởng lão phải không? Nói đi, tại sao ngươi lại đi bên cạnh Trang Thập Tam?"
Tên đệ tử Huyết Sát Môn này liếc mắt nhìn Lục Trường Sinh rồi run run đáp: "Trưởng lão, tiêu rồi, Huyết Sát Môn chúng ta tiêu rồi. Môn chủ và tám vị trưởng lão Luyện Tạng đã chết hết rồi."
Nghe vậy, các trưởng lão Huyết Sát Môn và đám đệ tử đều biến sắc.
"Cái gì?"
"Không thể nào, không thể như thế được!"
"Môn chủ là võ giả cảnh giới Thần Lực, ai có thể giết được hắn?"
Tất cả mọi người đều xôn xao hết cả lên.
Vất vả lắm, bọn chúng mới chờ đợi được một kỳ tài ngút trời là môn chủ trở thành cường giả cảnh giới Thần Lực, hắn còn đang có ý định dẫn dắt Huyết Sát Môn quật khởi, làm sao có thể chết được?
Huống hồ bọn họ cũng không hiểu nổi, ở thành Nam Dương này có ai giết được môn chủ cơ chứ?
"Nếu các ngươi không tin thì ta sẽ đưa các ngươi đi đoàn tụ với Yến Kiếm Sinh."
Lục Trường Sinh không muốn phí lời thêm.
Hắn vung tay lên, khí huyết khủng khiếp lập tức tràn ngập trong không trung.
Hai lần dịch tủy hoán huyết đã mang đến cho Lục Trường Sinh một lượng khí huyết lớn tới cực điểm.
Mặc dù có là võ giả Luyện Tạng đứng trước mặt hắn, hắn vẫn có thể dùng Tàm Ti Kiếm bắn giết được.
Khí huyết khủng bố trôi nổi trên không trung như một đám mây màu máu.
"Rơi!"
Lục Trường Sinh hất tay xuống.
"Ầm."
Đám mây khí huyết nổ tung, chỉ trong chớp máu, nó hóa thành từng sợi Tàm Ti Kiếm rồi rơi xuống như mưa, rơi vào đám đệ tử đông đúc bên dưới và các trưởng lão.
Nhất là các trưởng lão Luyện Tạng, bọn họ chính là trọng điểm của chiêu này.
"A..."
"Làm sao lại có khí huyết kinh khủng như vậy được?"
"Cảnh giới Thần Lực, đây là võ giả cảnh giới Thần Lực..." Hết chương 125.



Bạn cần đăng nhập để bình luận