Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2008: Trong Giới Hải đụng độ với năm gã Giới Chủ, lấy được bảo vật Thanh Liên Bảo Đăng!

Nhưng trong đại vũ trụ có đủ loại cường giả, hắn nhất định phải chú ý cẩn thận.
“Trước mắt chỉ vận dụng Linh giới đã mạnh tới mức này, nếu vận dụng Tiểu Thiên giới và Đại Thiên giới thì hẳn Chân giới của ta có thể bộc phát ra uy lực gấp trăm lần, nghìn lần, trong cùng cảnh giới vậy là đủ để bễ nghễ quần hùng.”
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, từ từ ổn định tâm trạng.
Một ngày thoáng cái đã qua.
Đến ngày thứ hai, Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan cùng tới bái phỏng Phương Xuyên.
“Lục sư đệ, chuyến này ta và ngươi sẽ cùng nhau tới Đỉnh Vũ Trụ.”
“Tạ ơn Phương sư huynh. Nhưng có lẽ Phương sư huynh phải ở lại Chân giới của ta mới được.”
“Không sao, ta biết trong cơ thể Giới Chủ có thế giới, sẽ không chống cự…”
Lục Trường Sinh gật đầu.
đại năng nhị cảnh như Phương Xuyên, Giới Chủ muốn cuốn Phương Xuyên vào thế giới bên trong cơ thể là điều gần như không có khả năng.
Trừ khi đối phương hoàn toàn không hề chống cự.
Ngay cả với Chân giới của Lục Trường Sinh, nếu Phương Xuyên chống cự thì Lục Trường Sinh cũng không thể cuốn Phương Xuyên vào bên trong Chân giới được.
“Vù vù.”
Chớp mắt Chân giới của Lục Trường Sinh giáng lâm.
Khi Chân giới bao phủ Phương Xuyên rõ ràng đã gặp lực cản.
Nhưng Phương Xuyên cố hết sức thu liễm khí tức của bản thân lại, nhờ thế Chân giới của Lục Trường Sinh mới “miễn cưỡng” cuốn Phương Xuyên vào trong được.
Đây chính là đại năng nhị cảnh.
Dù chỉ tản mát ra một ít khí tức thì thế giới của Giới Chủ cũng đừng mơ hút đối phương vào trong nổi.
Trừ khi Giới Chủ cũng tấn thăng thành Giới Chủ nhị cảnh.
Nhưng có rất ít Giới Chủ nhị cảnh.
“Đi.”
Chân giới của Lục Trường Sinh nhanh chóng biến mất tại núi Phi Long và trở về Giới Hải, biến thành một chiếc bong bóng khổng lồ.
Bên trong Giới Hải còn có rất nhiều “bong bóng” khác.
Đây không phải lần đầu tiên Phương Xuyên tới Giới Hải, trước đó lúc cần đi đường hắn cũng từng tiến vào thế giới của các Giới Chủ khác.
Bởi vậy cũng khá quen thuộc với Giới Hải.
“Giới Hải… thật sự là mảnh đất thần kỳ.”
“Ta từng sư tôn nói, Giới Hải này rất thần kỳ, ngay cả Chúa Tể tam cảnh cũng không thể dựa vào sức một mình phá hủy Giới Hải. Nơi này quả thực là kỳ tích tại đại vũ trụ mênh mông.”
“Không, sư tôn còn nói Giới Hải coi như là kỳ tích được sáng tạo ra, là kỳ tích do vô số Giới Chủ cùng nhau sáng lập…”
Giọng Phương Xuyên tràn đầy cảm khái.
Giới Hải thần kỳ đến mức ngay cả Chúa Tể cũng phải kinh thán.
Trước đây chỉ có mấy vị Giới Chủ cùng nhau dung hợp thế giới, tạo thành Giới Hải.
Ai mà ngờ được sẽ có một ngày Giới Hải có thể trở thành quái vật khổng lồ như vậy?
Thậm chí hiện giờ Giới Hải dường như còn có thể đối kháng với toàn bộ đại vũ trụ.
Thêm một thời gian nữa, khi số lượng Giới Chủ ngày càng tăng lên.
Hẳn là Giới Hải thật sự có thể trở thành một mảnh đất thần kỳ sánh ngang với toàn bộ đại vũ trụ.
Lục Trường Sinh không nói gì mà chỉ dốc toàn lực đi đường.
Từ núi Phi Long tới Đỉnh Vũ Trụ cũng không gần.
Mất rất nhiều thời gian.
Ngay cả Giới Chủ cũng cần dốc toàn lực ứng phó, thời gian đi đường lên đến mấy tháng trời.
Một tháng, hai tháng, ba tháng…
“Ầm ầm.”
Hư không Giới Hải trước mắt Lục Trường Sinh kịch liệt chấn động.
Trước kia hắn đi đường gần như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.
Thế nhưng lần này ngoài ý muốn lại phát sinh.
Phía trước Lục Trường Sinh không xa, một chiếc bong bóng khi ầm vang nổ tung.
Mà bong bóng khí tại Giới Hải bình thường đều đại diện cho một thế giới, một vị Giới Chủ. Hiện giờ bong bóng khí nổ tung, cũng có nghĩa là thế giới nổ tung, một vị Giới Chủ đã vẫn lạc.
Vẫn lạc trong Giới Hải, dù là Giới Chủ thì cũng thật sự phải chết.
“Xảy ra chuyện gì?”
Phương Xuyên hỏi.
“Đằng trước có một vị Giới Chủ vẫn lạc, hẳn là… bị giết!”
Lục Trường Sinh bình tĩnh đáp.
Kỳ thật hắn đã cảm ứng được.
Xung quanh chiếc “bong bóng khí” nổ tung kia có tới năm chiếc “bong bóng khí” nữa.
Đủ thấy ở đó có tới năm gã Giới Chủ.
Vị Giới Chủ vừa vẫn lạc hẳn là bị năm gã Giới Chủ này vây công.
Nếu muốn giết chết một vị Giới Chủ thì chỉ có cách vây công, nếu không rất có thể đối tượng sẽ chạy thoát.
Dù chỉ có một phần thế giới chạy thoát thì Giới Chủ cũng sẽ không chết, sau một thời gian sẽ ngóc đầu trở lại.
Chỉ có vây công mới đảm bảo vạn vô nhất thất.
Hơn nữa còn phải bảo đảm Giới Chủ không lưu lại thế giới ở nơi nào khác.
Ví dụ như Lục Trường Sinh.
Hắn đã lưu lại một phần Chân giới tại một nơi khác.
Dù giờ phần lớn Chân giới có sụp đổ vẫn lạc, nhưng chỉ cần mất một thời gian là Chân giới của hắn cũng có thể từ từ khôi phục.
Nếu muốn giết chết một vị Giới Chủ quả là không dễ, nhưng nếu chuẩn bị đầy đủ thì Giới Chủ cũng có thể vẫn lạc.
“Không cần xen vào chuyện của người khác, chúng ta đi thôi.”
Phương Xuyên trầm giọng nói.
Chuyện thế này không hiếm gặp.
Dù sao giữa các Giới Chủ cũng có mâu thuẫn.
Chỉ cần không ảnh hưởng đến bọn họ thì đương nhiên bọn họ sẽ không xen vào chuyện của người khác làm gì.
Thế là Lục Trường Sinh lách qua bên cạnh, dùng hành động thực tế cho thấy lập trường của mình.
Mấy cái bong bóng khí khác cũng không nhúc nhích.
Chỉ nhìn Lục Trường Sinh rời đi.
Nhưng ngay lúc Lục Trường Sinh sắp rời khỏi đột nhiên mấy cái bong bóng khí kia lại cử động.
Chúng dùng tốc độ nhanh nhất hung hăng “đụng” vào Lục Trường Sinh.
Như thể muốn đụng nát bong bóng khí của Lục Trường Sinh.
Đây cũng là phương thức chiến đấu thường thấy của các Giới Chủ trong Giới Hải, trực tiếp dùng thế giới trong cơ thể va chạm, sau đó xé rách thế giới của Giới Chủ.
Một khi thế giới bị xé rách thì sẽ bắt đầu sụp đổ.
Bọn hắn dùng năm chiếc “bong bóng khí” đánh về phía Lục Trường Sinh, hơn nữa còn đánh từ nhiều phía, rõ ràng có ý muốn triệt để “nghiền nát” Lục Trường Sinh.
“Hừ.”
Lục Trường Sinh hừ lạnh một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận