Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1213. Một bước đoạt vị cuối cùng! “Tam cự đầu” bước vào hoàng cung! (4)



Chương 1213. Một bước đoạt vị cuối cùng! “Tam cự đầu” bước vào hoàng cung! (4)




Chẳng qua, bọn họ còn biết mình cần “cai trị quốc gia”.
Ngay từ đầu cũng tận tụy.
Nhưng mà theo thời gian thay đổi, bọn họ phát hiện vấn đề ngày càng nhiều.
Muốn làm một vị hoàng đế tốt, cũng không đơn giản như vậy.
Một năm, ba năm, năm năm, thậm chỉ còn có thể giữ vững sơ tâm.
Nhưng mười năm, hai mươi năm thậm chí ba mươi năm thì sao?
Nắm quyền hơn mười năm, còn có thể giữ vững sơ tâm sao?
Có người như thế, nhưng khả năng không nhiều lắm.
Người có thể có loại tâm tính này, cai trị quốc gia nhất định không tồi.
“Thời gian đã đến, tỉnh lại!”
Đột nhiên, trưởng lão áo choàng đen quát nhẹ một tiếng.
Lập tức bên tai ba người vang lên một tiếng chuông lớn.
Ngay lập tức ba người mở mắt, rõ ràng đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Vừa rồi ta...”
“Ảo cảnh, là khảo nghiệm trong ảo cảnh.”
“Ta thành hoàng đế trong ảo cảnh, hơn nữa tại vị ba mươi năm...”
Nhất thời, ba người đều nhớ ra.
Tuy bọn họ vừa mới bắt đầu tiến vào ảo cảnh, cũng biết mình gặp phải khảo nghiệm.
Nhưng thời gian trong ảo cảnh quá dài.
Bọn họ dần dần cũng quên đi ước nguyện ban đầu, quên mất là ảo cảnh khảo nghiệm.
Kết quả là để lộ ra bản tính.
Trưởng lão áo choàng đen mặt không chút thay đổi, bình tĩnh nói: “Đại hoàng tử, tại vị trong ảo cảnh ba mươi năm, toàn bộ quốc gia ổn định, quốc dân khôi phục nguyên khí, coi là một thiên tử giữ vững cơ nghiệp của đời trước. Cho điểm trung thượng.”
“Tam hoàng tử, tại vị trong ảo cảnh ba mươi năm. Mười năm đầu, cải cách tệ nạn, kiên quyết tiến thủ, mở rộng ranh giới, dân chúng đầy đủ sung túc, quốc gia đạt tới trạng thái hưng thịnh. Hai mươi năm sau, mặc sức hưởng lạc thanh sắc, bỏ bê chính vụ, sức mạnh quốc gia ngày càng suy yếu, là hậu nhân để lại cục diện rối rắm. Tổng thể cũng không coi là quá ngu ngốc, cho điểm hợp cách.”
“Cửu công chúa, tại vị trong ảo cảnh ba mươi năm. Ban đầu cẩn thận dè dặt, cần chính yêu, vừa chèn ép thế lực khắp nơi thế lực khắp nơi, cân nhắc trọng dụng nhân tài bình dân. Đối ngoại mở rộng biên cương lãnh thổ, đối nội cải cách tệ nạn chính vụ, đánh tan tham nhũng. Ba mươi năm như một, không dám thả lỏng. Thời gian ba mươi năm, sức mạnh quốc gia đạt tới cực thịnh chưa từng có. Cho điểm, ưu tú!”
Theo lời của trưởng lão áo choàng đen hạ xuống, vẻ mặt ba người không giống nhau.
Đại hoàng tử cũng thôi, một mực trầm ngâm, bộ dáng như có điều suy nghĩ,
Sắc mặt Tam hoàng tử thì khó coi, thậm chí có chút không dám tin mà nhìn về phía Cửu công chúa.
Thật ra thì hắn rất tự phụ.
Làm thế nào cũng không thể tưởng tượng được trên phương diện cai trị quốc gia sẽ thua bởi một nữ nhân?
Nhưng quyết định của đoàn trưởng lão, hắn vẫn phải công nhận.
Hắn cũng không nổi giận.
Dù sao đánh giá của hắn cũng là hợp cách.
Thượng vị mười năm hắn cũng làm rất tốt.
Sau này chỉ cần lúc nào cũng nhắc nhở bản thân, không nên phạm sai lầm, vậy thì không thành vấn đề.
Huống hồ, đây mới là mục đầu tiên của khảo hạch đoạt vị.
Còn hai mục nữa, hắn vẫn còn cơ hội.
“Đúng rồi, ở trong ảo cảnh, sau khi Cửu công chúa chết, trên sách sử đánh giá Cửu công chúa là Nữ Đế Thiên Cổ!”
“Đây chính là vinh quang tối cao của hoàng đế!”
Đột nhiên, trưởng lão áo choàng đen lại lên tiếng.
“Ầm.”
Lời này vừa nói ra, ba người đều chấn động trong lòng.
Hơn nữa sắc mặt Đại hoàng tử, Tam hoàng tử hoàn toàn thay đổi trong nháy mắt.
Cho dù Đại hoàng tử luôn luôn trấn định bình tĩnh, cho dù núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt cũng không biến sắc, lúc này cũng không nhịn được mà biến đổi sắc mặt.
Sách sử đánh giá, Nữ Đế Thiên Cổ!
Đây không phải là danh hiệu bình thường.
Đây là vinh quang tối cao của hoàng đế đó!
Cửu công chúa có tài đức gì?
Mà lại có thể trở thành Nữ Đế Thiên Cổ?
Tuy đây chỉ là ảo cảnh.
Hơn nữa quốc gia cai trị cũng chỉ là vương triều bình thường, không phải là thần triều.
Thần Triều với vương triều vẫn có sự khác biệt rất lớn.
Nhưng điều này cũng không thể phủ nhận năng lực trị quốc của Cửu công chúa.
Mục đích trưởng lão áo choàng đen nói lời này cũng rất rõ ràng.
Mục khảo nghiệm đầu tiên, đoàn trưởng lão vô cùng hài lòng với Cửu công chúa!
Chuyện này khiến cho Đại hoàng tử, Tam hoàng tử áp lực thật lớn, khiến cho hai người bọn họ càng thêm nghiêm túc.
Mục khảo nghiệm đầu tiên thua.
Mục khảo nghiệm thứ hai này, bất kể như thể nào cũng không thể tiếp tục thua.
Nếu không thì không cần tới mục khảo nghiệm thứ ba.
Trực tiếp dâng vị trí Thái tử tặng cho Cửu công chúa là được rồi.
“Trưởng lão, mời bắt đầu mục khảo nghiệm thứ hai.”
Tam hoàng tử thấp thỏm không yên, vội vàng nói.
Bất luận như thế nào, mục khảo nghiệm thứ hai, hắn cũng phải hòa một ván.
Trưởng lão áo choàng đen cũng không tiếp tục nói cái đề tài này.
Thật ra thì hắn cũng rõ ràng.
Thần Triều với vương triều thật sự khác biệt.
Thần Triều có rất nhiều người sở hữu sức mạnh siêu phàm, hở ra là hủy thiên diệt địa.
Rất nhiều thủ đoạn của vương triều, cũng không thật sự có thể dùng với thần triều.
Muốn thống trị một thần triều, khó khăn sẽ lớn hơn nữa.
“Tốt, vậy thì bắt đầu mục khảo nghiệm thứ hai.”
“Mục khảo nghiệm thứ hai, ý chí.”
“Ý chí vô cùng quan trọng, ý chí kiên định đối với một vị hoàng đế, là vô cùng quan trọng.”
“Khảo nghiệm đi.”
Trưởng lão áo choàng đen cũng không muốn nhiều lời.
Sau đó, một luồng ánh sáng lại bao trùm ba người.
Ba người lại rơi vào trong ảo cảnh.
Khảo nghiệm lần này chính là ý chí.
Mà ý chí, thật ra thì chia làm rất nhiều loại.
Ví dụ như, ý chí chịu được thống khổ.
Lại ví dụ như, chịu được đau đớn trên tinh thần.
Còn có thống khổ tinh thần thời gian dài, v.v.
Cũng cần có ý chí kiên định chống đỡ.
Chỉ cần có ý chí mạnh mẽ, thì làm bất kỳ chuyện gì cũng sẽ không quá kém.
Nhất là hoàng đế, ý chí càng thêm quan trọng.
Một vị hoàng đế thần triều, nếu như ý chí không kiên định, nói sao nghe vậy, thì chắc chắn không thể làm tốt vị trí hoàng đế này.
Lục Trường Sinh cảm thấy rất thú vị.
Xem ra thần triều bồi dưỡng hoàng đế rất khác biệt. Hết chương 1213.



Bạn cần đăng nhập để bình luận