Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1742: Hiểu rõ hết thảy huyền bí của nhục thân! Khảo hạch của tháp Hắc Quang! (4)

Tử Tang giải thích: “Phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn đều giống nhau nhưng Hỗn Độn mênh mông như thế, sao có chuyện vạn vật giống hệt nhau được?”
“Đầu tiên ngươi phải hiểu rõ sinh mệnh Hỗn Độn là cái gì? Một khi đã tu hành, phàm là tu luyện nhục thân thì mục đích cơ bản đều vì trở thành nguyên sinh mệnh Hỗn Độn. Mà sinh mệnh Hỗn Độn trên thực tế chính là bước làm nền, đặt nền móng kiên cố nhất để ngày sau trở thành nguyên sinh mệnh, nhờ thế ngày sau cơ hội trở thành nguyên sinh mệnh mới càng lớn.”
“Phần lớn các tu sĩ tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn thật ra cũng không nhận ra điều đó. Nhưng kỳ thực sinh mệnh Hỗn Độn chính là trọng tố thân thể, tương đương với trọng tố căn cơ, nếu biết lợi dụng cơ hội này thật tốt thì cũng đồng nghĩa với việc bắt đầu từ nơi cao lần nữa, đến khi ấy sinh mệnh phổ thông có khả năng trở thành tồn tại còn khủng bố hơn cả sinh mệnh đặc biệt.”
“Cùng một nguyên lý ấy, nếu không vận dụng tốt cơ hội thì sinh mệnh đặc biệt sau khi lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn cũng sẽ trở thành kẻ vô danh tiểu tốt, chẳng khác nào sinh mệnh phổ thông. Mà pháp môn trọng tố căn cơ phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn nắm giữ đều là loại pháp môn phổ thông.”
“Pháp môn Vạn Nguyên cơ bản thì khác, nó giúp sinh mệnh Hỗn Độn đắp nặn căn cơ rất mạnh, đừng nói Bách Hoa Vực, nhìn khắp các vực giới của Hỗn Độn mênh mông này cũng là một trong các pháp môn đứng đầu!”
Điều này thì Tử Tang vô cùng tự tin.
Chủ nhân của nó là nhân vật thế nào chứ?
Pháp môn chủ nhân truyền xuống tất nhiên không hề tầm thường.
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn hiểu rồi.
Lột xác thành sinh mệnh Hỗn Độn là giấc mơ, thậm chí còn là mục tiêu cả đời của rất nhiều tu sĩ.
Ngay cả Thiên Quang Thánh Tông cũng vậy.
Có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn đã rất lợi hại rồi.
Nhưng trong mắt chủ nhân tháp Hắc Quang, trở thành sinh mệnh Hỗn Độn chỉ là bước trọng tố căn cơ, làm nền móng để ngày sau thành tựu nguyên nguyên sinh mệnh.
Hai loại nhận thức này cách xa nhau như trời với đất.
“Vậy khảo hạch thứ hai là gì?”
Lục Trường Sinh hỏi tiếp.
“Đơn giản thôi, trong vòng trăm năm ngươi nhất định phải tu thành pháp môn Vạn Nguyên cơ bản tầng thứ ba.”
“Tu thành pháp môn Vạn Nguyên cơ bản tầng thứ ba trong vòng trăm năm??”
“Nhưng pháp môn Vạn Nguyên cơ bản này tiêu hao quá nhiều tài nguyên…”
“Chuyện này ngươi không phải lo, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện pháp môn Vạn Nguyên cơ bản, tài nguyên tu hành đảm bảo có đủ.”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi mừng thầm.
Không phải lo nghĩ về tài nguyên tu hành thì còn gì mà do dự nữa?
Lần này hắn đi tới vực sâu Huyễn Linh không phải vì đạt được điểm cống hiến, sau đó đổi điểm cống hiến lấy tài nguyên tu hành hay sao?
Hiện giờ không cần lo lắng về tài nguyên tu hành pháp môn Vạn Nguyên cơ bản nữa.
Đúng là quá tuyệt.
Tầng thứ nhất của pháp môn Vạn Nguyên cơ bản là nhập môn, Lục Trường Sinh chỉ mất chín tháng.
Thế nhưng điều này không có nghĩa là pháp môn Vạn Nguyên cơ bản rất dễ luyện.
Tầng thứ nhất cũng chỉ là điểm bắt đầu mà thôi.
Lúc trước Lục Trường Sinh còn cảm thấy tu thành trong vòng trăm năm không phải rất đơn giản ư?
Dù sao hắn tu thành tầng thứ nhất cũng chỉ mất có chín tháng.
Thế nhưng độ khó của pháp môn Vạn Nguyên cơ bản còn vượt quá những gì Lục Trường Sinh tưởng tượng.
Sau khi nhập môn hắn tiếp tục tu hành đã phát hiện thật sự rất khó.
Dù hắn có chân linh chiếu rọi.
Dù ngộ tính của hắn chính là đỉnh cấp ngộ tính.
Dù Lục Trường Sinh có thể vận dụng tài nguyên tu hành của tháp Hắc Quang.
Thế nhưng tốc độ tu hành của hắn vẫn cứ chậm như sên.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh tu luyện một môn công pháp chậm như vậy.
Quả là chậm tới phát điên.
Có điều thế cũng bình thường.
Mỗi hạt nhục thân đều là một thê giới.
Muốn tăng cường các thế giới này, mà toàn bộ đều là hạt nhục thân thì sẽ khó tới mức nào?
Trong cơ thể có bao nhiêu hạt nhục thân?
Số lượng phải có tới hàng tỷ!
Tất nhiên việc tu hành cũng sẽ rất chậm.
Mười năm đầu tiên Lục Trường Sinh cũng đột phá tới tầng thứ hai.
Sau ba mươi năm rốt cuộc Lục Trường Sinh cũng tu luyện tầng thứ hai tới viên mãn.
Sau năm mươi năm cuối cùng Lục Trường Sinh cũng đột phá tới tầng thứ ba.
Nhưng ròng rã tám mươi lăm năm Lục Trường Sinh mới tu luyện tầng thứ ba tới viên mãn được.
Như vậy nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.
Xem như hoàn thành nhiệm vụ trước hạn.
“Hả?”
“Ngươi thế mà có thể hoàn thành khảo hạch thứ hai trước hạn, đúng là không tin được!”
Tử Tang rất hài lòng.
Nhập môn cực kỳ khó khăn.
Nhưng tu thành tầng thứ ba trong vòng trăm năm lại càng khó.
“Khảo hạch giai đoạn tiếp theo sẽ càng khó. Ngươi cần tu thành pháp môn Vạn Nguyên cơ bản tầng thứ sáu trong vòng nghìn năm!”
Quả nhiên Tử Tang lại tuyên bố nhiệm vụ tu hành mới.
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Nhìn chung hắn đã nắm rõ khảo hạch của tháp Hắc Quang dành cho mình.
Quá nửa là nhắm vào pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
Vì sao muốn tu hành trong thời gian hạn định?
Lục Trường Sinh cho rằng đây là cách để sàng chọn ra người thích hợp.
Hoặc phải nói là sàng chọn thiên tài chân chính.
Nhưng lại có vấn đề mới rồi.
Lục Trường Sinh không thể ở mãi trong tháp Hắc Quang được phải không?
Lục Trường Sinh suy nghĩ.
Trăm năm thì không sao.
Giờ cần tới nghìn năm.
Về sau có phải sẽ lên tới vạn năm không?
Vì thế Lục Trường Sinh hỏi luôn: “Ta có thể rời khỏi tháp Hắc Quang, ra ngoài tu hành không?”
Tử Tang lắc đầu: “Không được, ngươi chỉ có thể ở trong tháp Hắc Quang. Ngươi muốn rời khỏi tháp Hắc Quang cũng được nhưng nếu thế tháp Hắc Quang sẽ không cung cấp bất cứ tài nguyên tu hành nào cho ngươi nữa.”
Lục Trường Sinh cau mày.
Nếu không cung cấp tài nguyên tu hành nữa thì hắn thiệt quá rồi.
“Thôi, coi như bế quan vậy.”
Lục Trường Sinh ngẫm nghĩ, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận tiếp tục tu hành bên trong tháp Hắc Quang.
Sau đó hắn tiếp tục tu luyện pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận