Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 370. Ba viên Ngộ Đạo Đan, Tinh Không Lĩnh Vực cuối cùng viên mãn! (3)



Chương 370. Ba viên Ngộ Đạo Đan, Tinh Không Lĩnh Vực cuối cùng viên mãn! (3)




Cuối cùng cũng không thoát khỏi cái chết!
Không vào Thần Tàng đều toi công!
Lúc này Lục Trường Sinh mới thật sự cảm nhận được, lực tâm linh mới là mấu chốt!
Nếu thành Thần Tàng, thì nấc tâm linh nhất định phải đạt tới một trăm.
Chứ không phải cố gắng ngưng tụ mười tầng tám tầng Thần Cương gì đó.
Chẳng có chút ý nghĩa nào.
Thực lực hiện giờ của Lục Trường Sinh, không thể nói là hoàn toàn vô địch trong vũ giả cảnh giới Thần Cương.
Nhưng hẳn là một trong những người đỉnh cao nhất.
Hoàn toàn đủ dùng.
Điều hắn cần nhất là nâng cao lực tâm linh, mở não vực, thăng lên cảnh giới Thần Tàng!
“Trước mắt ta có hai mươi bảy nghìn điểm cống hiến.”
“Còn thiếu ba mươi nghìn điểm cống hiến mới có thể đổi ba viên Ngộ Đạo Đan.”
Lục Trường Sinh cũng không vội đổi Ngộ Đạo Đan.
Hai viên Ngộ Đạo Đan cũng không thể khiến Tinh Không Lĩnh Vực của hắn viên mãn.
“Đúng rồi, có thể tới hẻm núi Thiên Uyên bắt sâu đất.”
“Hơn nữa cũng có thể thuận lợi dựa vào cuồng phong ở hẻm núi Thiên Uyên để cảm ngộ Bạo Phong Lĩnh Vực.”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Sâu đất, ban đầu hắn đã bắt mười con, mỗi con sâu đất một trăm điểm cống hiến, cộng lại là một nghìn điểm cống hiến.
Hơn nữa hắn còn là đệ tử hạt giống, phần thưởng cho nhiệm vụ tăng gấp bội.
Lục Trường Sinh nghỉ ngơi một lát, buổi chiều đi tới hẻm núi Thiên Uyên.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã tới hẻm núi Thiên Uyên.
Trong hẻm núi rất ít người, phần lớn đều là đệ tử ngoại môn.
Lục Trường Sinh ngồi ở sườn núi.
Sau đó nhắm mắt, phóng thích Cảm Tri Lĩnh Vực.
Lợi dụng Cảm Tri Lĩnh Vực, cảm ngộ Bạo Phong Lĩnh Vực.
Tuy cảm ngộ lĩnh vực, tốc độ thăng cấp tương đối chậm.
Nhưng tích tiểu thành đại, lĩnh vực của Lục Trường Sinh cũng có thể tăng lên một chút.
Dù sao, Lục Trường Sinh cũng không thể biến Ngộ Đạo Đan thành cơm ăn.
Lần này, Lục Trường Sinh thật sự bình tĩnh lại.
Ngày nào cũng tới hẻm núi Thiên Uyên, cảm ngộ Bạo Phong Lĩnh Vực, bắt sâu đất.
Thậm chí thẳng tới buổi tối, hắn còn có thể cảm ngộ được Tinh Không Lĩnh Vực.
Đúng là một mũi tên trúng ba con chim.
Trong nháy mắt, đã hơn một tháng trôi qua.
Lục Trường Sinh bắt sâu đất, cuối cùng cũng tích lũy được bốn nghìn điểm cống hiến.
“Có thể đổi ba viên Ngộ Đạo Đan rồi.”
Bây giờ tổng cộng điểm cống hiến của Lục Trường Sinh đã tới ba mươi mốt nghìn.
Mặc dù đã sớm vượt qua ba mươi nghìn, nhưng hắn vẫn phải giữ lại một chút điểm cống hiến.
Do đó, mới kéo dài thêm mấy ngày, tiếp tục bắt vài con sâu đất.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã thuận lợi đổi được ba viên Ngộ Đạo Đan.
Đến đêm, Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn tinh không.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh uống một viên Ngộ Đạo Đan, bắt đầu cảm ngộ Tinh Không Lĩnh Vực.
Hiệu quả của Ngộ Đạo Đan vẫn rất tốt.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được rõ Tinh Không Lĩnh Vực của mình đang nhanh chóng tăng cao.
Ngay thứ nhất, ngày thứ hai, ngày thứ ba...
Mãi tới ngày thứ ba.
Cũng là lúc Lục Trường Sinh sử dụng viên Ngộ Đạo Đan thứ ba.
Thực ra, trước khi sử dụng viên Ngộ Đạo Đan thứ ba, Tinh Không Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh, đã đạt tới chín mươi chín phần trăm.
Chỉ là, lên tới chín mươi chín phần trăm thì dường như không thể nâng cao được nữa.
Bước này, rất khó.
Lục Trường Sinh cũng biết một vài chuyện của nội môn.
Trong nội môn căn bản không có lĩnh vực viên mãn giả.
Đúng, chẳng có ai cả.
Nghe nói, hình như sau khi lên tới chân truyền, thì lĩnh vực có thể viên mãn rồi.
Nhưng, cũng chưa chắc tới cảnh giới Thần Cương thì có thể viên mãn.
Ngược lại, vũ giả cảnh giới Thần Cương có thể khiến lĩnh vực viên mãn.
Chỉ là, độ khó rất lớn.
Hơn nữa, rất nhiều vũ giả cũng cảm thấy không đáng, mất nhiều hơn được.
Một số vũ giả không chịu tin, dùng mấy viên Ngộ Đạo Đan, muốn khiến lĩnh vực viên mãn.
Kết quả mắc kẹt ở bình cảnh, không có cách nào khác.
Bình cảnh mà những vũ giả đó cảm nhận được hẳn là tiến độ lĩnh vực 99%.
Trước kia Lục Trường Sinh cảm thấy với ngộ tính của mình thì sẽ không có bình cảnh gì đó.
Không ngờ, hắn cũng gặp phải bình cảnh.
Nhưng, nghe nói một khi lĩnh vực viên mãn, cũng có thúc đẩy cực lớn đối với tâm linh.
Lục Trường Sinh cũng muốn thử một chút.
Với ngộ tính đã hơn bốn nghìn hiện giờ của hắn., tiếp tục sử dụng Ngộ Đạo Đan khiến lĩnh vực viên mãn, có lẽ cũng không khó khăn cho lắm.
Cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn dùng viên Ngộ Đạo Đan thứ ba.
Hắn không phân tâm.
Chỉ có một suy nghĩ, khiến Tinh Không Lĩnh Vực viên mãn.
Dần dần, Lục Trường Sinh rơi vào trong trạng thái cảm ngộ.
Hắn ngước nhìn tinh không trên đỉnh đầu.
Sau đó, không tự chủ được phóng Tinh Không Lĩnh Vực ra.
Tầng Tinh Không Lĩnh Vực này, thoạt nhìn rất hư ảo.
Tuy nhìn giống tinh không trên đỉnh đầu, nhưng lại có khác biệt về bản chất.
Một chân thực, một hư ảo.
Khác nhau một trời một vực!
Lục Trường Sinh lẳng lặng đắm chìm trong cảm ngộ.
Dường như hắn đã nắm bắt được gì đó, nhưng hình như vẫn còn thiếu một chút.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...
Hiệu quả của Ngộ Đạo Đan có thể duy trì khoảng năm canh giờ.
Nhưng, bây giờ đã ba canh giờ, dường như Lục Trường Sinh vẫn chưa có thu hoạch gì.
Từ lúc Lục Trường Sinh bắt đầu sử dụng Ngộ Đạo Đan, chưa từng xuất hiện trường hợp cảm ngộ mấy canh giờ mà không thu hoạch được gì.
Nhưng, Lục Trường Sinh lại rất rõ.
Hắn không phải thật sự không thu được gì.
Hình như lĩnh vực không có biến đổi, như thế hắn chỉ nhìn chằm chằm tinh không trên đỉnh đầu.
Nhưng, Lục Trường Sinh lại nắm được một điểm then chốt.
Khác biệt giữa Tinh Không Lĩnh Vực và tinh không thật sự.
Chân thực!
Tinh không thật sự là thật, còn lĩnh vực của hắn là hư ảo.
Mục đích của lĩnh vực là gì?
Lục Trường Sinh nghĩ tới Kiếm Chi Lĩnh Vực của Tiêu Kiếm.
Hóa thực!
Từ ảo thành thực!
Đó mới là hình thái cuối cùng của lĩnh vực!
“Vù.”
Tinh Không Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh bắt đầu rung động dữ dội.
Như đang muốn lột xác vậy.
Nhưng, từ ảo thành thực, hệt như một chuyện hoàng đường.
Sao có thể hóa từ ảo thành thực dựa vào tưởng tượng được chứ? Hết chương 370.



Bạn cần đăng nhập để bình luận