Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1655: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (2)

Lục Trường Sinh lại tranh thủ thời gian thôi diễn các loại khả năng.
Tranh thủ thôi diễn ra các loại khả năng phát sinh ngoài ý muốn rồi nhớ kỹ trong lòng.
Đến lúc đó nếu thật sự gặp chuyện ngoài ý muốn mới không luống cuống.
Thời gian nhoáng một cái đã qua ba ngày.
Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ, đi tới điện Đạo Tổ.
Bảy vị Đạo Tổ đều đã có mặt đông đủ.
“Đi thôi.”
Bàn Tổ lên tiếng, bảy vị Đạo Tổ, cộng thêm Lục Trường Sinh là có tám người, trực tiếp bay đến chỗ sâu trong hư không.
Dù nói sức mạnh bản nguyên ở khắp mọi nơi.
Nhưng trong hư không tồn tại nhiều bản nguyên nhất.
Vả lại động tĩnh khi lấy ra sức mạnh bản nguyên rất lớn, tại hư không trống trải cũng không sợ tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Lục Trường Sinh đứng cách bảy vị Đạo Tổ một khoảng.
Vì sợ bị dư ba ảnh hưởng.
Dù sao đây cũng là lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên.
Là bảy vị Đạo Tổ tranh đấu với “ý chí của Thiên giới”.
Lục Trường Sinh bất cẩn chịu ảnh hưởng sợ rằng sẽ hôi phi yên diệt.
Bởi vậy tất nhiên chỉ dám đứng nhìn từ xa.
Lục Trường Sinh đứng vững.
Sau đó hắn nhìn bảy bóng người đằng xa.
Đây chính là toàn bộ tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất của Thiên giới.
Bảy vị Đạo Tổ!
Giờ bảy vị Đạo Tổ này chuẩn bị lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên, đó là đấu với trời thật sự!
“Bắt đầu đi.”
Bàn Tổ dứt lời, sắc mặt các vị Đạo Tổ đều ngưng trọng không gì sánh được.
“Rầm.”
Bàn Tổ dẫn động sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Đến cảnh giới Đạo Tổ, chỉ cần tại Thiên giới là có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên.
Đây cũng là nguyên nhân giúp Đạo Tổ tại Thiên giới mạnh mẽ hơn Đế Quân.
Thế nhưng có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên cũng không có nghĩa là có thể lấy ra sức mạnh bản nguyên.
Dẫn động sức mạnh bản nguyên dựa vào ý chí của Thiên giới.
Nhưng sức mạnh bản nguyên lại thuộc về Thiên giới.
Nếu Đạo Tổ muốn lấy ra hoặc luyện hóa một tia sức mạnh bản nguyên thì sẽ bị ý chí của Thiên giới phản phệ.
Một khi bị ý chí của Thiên giới phản phệ, tới cả Đạo Tổ cũng có khả năng triệt để vẫn lạc.
Đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng dù đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm thì bảy vị Đạo Tổ cũng không mảy may do dự, tất cả đều chuẩn bị buông tay đánh cược một lần.
Theo sức mạnh bản nguyên được dẫn động, hư không dần dần tản ra cảm giác uy áp kinh khủng.
Cảm giác tựa như có thể hủy thiên diệt địa.
Cảm giác này còn lớn hơn động tĩnh khi Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả vào Thiên giới.
Dù đã rời xa Thiên Đình nhưng đông đảo Tiên Nhân tại Thiên Đình vẫn cảm ứng được động tĩnh lớn như vậy.
Một số Đại La Kim Tiên có vẻ cũng biết bảy vị Đạo Tổ đang làm gì.
Bọn hắn lập tức đi ra ổn định lòng người, giữ vững trật tự của Thiên Đình.
Nhưng bọn hắn cũng nhìn qua hư không với vẻ rất ngưng trọng.
“Không biết bảy vị Đạo Tổ có thể thành công lấy ra một tia sức mạnh bản nguyên hay không?”
“Đây thực sự là tranh với trời, cho dù là Đạo Tổ cũng dữ nhiều lành ít. Vì Trường Sinh Tiên Tôn liệu có đáng không?”
“Bàn Tổ đã lên tiếng thì ai dám không theo? Nhưng Trường Sinh Tiên Tôn đúng là khiến người ta chấn kinh, mới chỉ là Tiên Tôn tấn thăng Thái Ất Tiên Tôn mà đã cần tới bảy vị Đạo Tổ ra mặt lấy một tia sức mạnh bản nguyên. Về sau nếu tấn thăng Đại La, thậm chí Đạo Tổ chẳng phải sẽ càng thêm kinh người ư?”
“Trường Sinh Tiên Tôn vốn là hy vọng của Thiên giới chúng ta, đối mặt với đám U tộc hùng hổ dọa người, các vị Đạo Tổ cũng chỉ có thể buông tay đánh cược một lần thôi…”
Các vị Đại La Tiên Tôn đều biết chân tướng.
Nhưng càng biết chân tướng thì trong lòng bọn hắn lại càng thêm nặng trĩu.
U tộc giống như một thanh đao treo trên đỉnh đầu Tiên tộc.
Ngay cả Đạo Tổ cũng phải liều mạng, huống chi là bọn hắn?
Hiện tại Trường Sinh Tiên Tôn không thể nghi ngờ chính là người được các vị Đạo Tổ gửi gắm rất nhiều kỳ vọng.
“Ầm ầm.”
Hư không chấn động kịch liệt.
Giữa thiên địa phảng phất xuất hiện một tia sáng trắng.
Đó là lôi đình màu trắng.
Tia lôi đình màu trắng này phảng phất có thể hủy diệt hết thảy.
Đây chính là bản nguyên Thiên giới hiện hóa.
Bình thường các vị Đạo Tổ có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên để công kích Đế Quân U tộc.
Tới cả Đế Quân U tộc cũng liên tục bại lui.
“Đoạn!”
Ngay sau đó Bàn Tổ hét lớn một tiếng.
Trong cõi U Minh tựa như xảy ra ba động vô hình, trong nháy mắt giữ chặt tia lôi đình màu trắng kia.
Nhưng lôi đình màu trắng chỉ nhẹ nhàng chấn động đã đánh tan giam cầm vô hình.
Nhưng không sao, sáu vị Đạo Tổ còn lại cũng lập tức ra tay.
Một thanh kiếm quang chói mắt xuất hiện.
Hung hăng chém xuống lôi đình màu trắng.
Đây là Kiếm Tổ.
Bảy vị Đạo Tổ đều có sở trường riêng.
Nhưng nếu luận về lực công kích thì Kiếm Tổ chính là số một!
Không ai có thể vượt qua hắn.
Hiện giờ Kiếm Tổ xuất kiếm, kiếm quang phá toái hư không, loá mắt không gì sánh được.
Kiếm quang bén nhọn trực tiếp chặt đứt tia lôi đình màu trắng kia.
Nhưng thế vẫn chưa xong, sau đó lại có nghìn vạn kiếm quang rơi xuống, trong nháy mắt đã xuyên thủng lôi đình màu trắng, chém nó thành từng mảnh nhỏ, tới khi chỉ còn lại một chút xíu quang mang màu trắng.
“Trấn!”
Sau đó lại có một vị Đạo Tổ ra tay.
Đó là một chiếc chuông lớn màu đen.
Trực tiếp trấn áp một chút ánh sáng màu trắng vào bên trong chuông lớn.
Đừng thấy chỉ có một chút ánh sáng màu trắng mà coi thường, thật ra đây chính là sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Dù chỉ có một chút nhưng kỳ thực cũng vô cùng cường đại.
Muốn nhiều hơn ư?
Các vị Đạo Tổ không dám tham lam.
Nếu muốn lấy ra nhiều bản nguyên Thiên giới hơn, đến lúc đó chỉ sợ bọn họ sẽ chịu thiệt lớn.
Chỉ một chút sức mạnh bản nguyên Thiên giới thế này mà các vị Đạo Tổ cũng không dám cam đoan chắc chắn có thể trấn áp thành công.
“Thùng thùng thùng thùng thùng.”
Quả nhiên, bên trong chuông lớn màu đen vang lên âm thanh và rung động dữ dội.
Sắc mặt bảy vị Đạo Tổ bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận