Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1976: Kiếp tu xuất hiện! Chân giới bành trướng dẫn đến biến hóa kịch liệt!

Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã thu được 400 viên nguyên tinh.
Cộng với 15 viên nguyên tinh còn lại trước đó, Lục Trường Sinh đã có 450 viên nguyên tinh.
Nhưng vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều mới đủ 12.000 viên nguyên tinh.
Nhưng hơn một tháng nhận tới mười nhiệm vụ.
Nhiệm vụ ở các vị diện xung quanh đã bị Lục Trường Sinh làm hết.
“Hết rồi à?”
Lục Trường Sinh không hài lòng chút nào.
Dù khoảng thời gian này hắn kiếm được 400 viên nguyên tinh, hiệu suất cao hơn Lâm Thanh Loan mấy chục năm mới thu hoạch được hơn trăm viên nguyên tinh nhiều.
Đây chính là Giới Chủ.
Tốc độ kiếm nguyên tinh thật sự rất nhanh.
Nhưng lưng Lục Trường Sinh đang gánh “món nợ kếch xù”.
Hắn không thể hài lòng với chút thù lao ít ỏi ấy được.
“Không được, vị diện Lưu Quang có ít nhiệm vụ quá, dù ta làm nhiệm vụ liên tục nhưng nơi này cũng có mấy nhiệm vụ đâu?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Mấy ngày qua hắn khá rảnh nên lại tới thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, tìm tới chưởng quỹ Chu Dương.
“Chu chưởng quỹ, dạo này gần vị diện thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang không còn nhiệm vụ nào cả. Nếu cứ tiếp tục thế này Lục mỗ không biết đến ngày tháng năm nào mới trả được hết nợ.”
“Hơn nữa ta còn cần nguyên tinh để tu hành. Không biết Chu chưởng quỹ có kiến nghị gì không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Trong khoảng thời gian này hắn và Chu Dương cũng hay liên hệ với nhau, thế nên cũng coi như khá quen thuộc.
Chu Dương cũng biết rõ lai lịch của Lục Trường Sinh.
Hắn biết Lục Trường Sinh hãy còn rất trẻ.
Thậm chí khó có thể tin nổi lại có Giới Chủ còn trẻ như vậy.
Tương lai chắc chắn không thể đo lường.
Chí ít có hy vọng trở thành Giới Chủ nhị cảnh.
Một khi tấn thăng Giới Chủ nhị cảnh thì chính là một bước lên tiên.
Trong đại vũ trụ này cũng có thể coi là nhân vật lớn.
Đừng thấy đại vũ trụ lớn như thế, kẻ siêu thoát nhiều vô số kể như thế.
Tu sĩ có khả năng trở thành nhị cảnh lại rất ít.
Càng không cần nói tới Giới Chủ nhị cảnh lại càng ít hơn.
“Lục đạo hữu, hay ngươi tới tổng bộ đi?”
“Kỳ thực rất ít Giới Chủ ở lại cứ điểm thương hội hẻo lánh, phần lớn bọn hắn đều tới tổng bộ.”
“Mỗi ngày tổng bộ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang có rất nhiều nhiệm vụ vận chuyển, Giới Chủ làm nhiệm vụ vận chuyển không lúc nào đủ, ngươi chỉ cần đồng ý thì chắc chắn tổng bộ sẽ tiếp nhận.”
“Hơn nữa tổng bộ còn rất an toàn, là thánh địa tu hành. Thậm chí còn có rất nhiều Giới Chủ giống Lục đạo hữu.”
Chu Dương đề nghị với Lục Trường Sinh như thế.
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng hơi rung động.
Tổng bộ?
Đây cũng là một cách.
Sở dĩ Lục Trường Sinh tạm thời chọn “ổn định” tại vị diện Lưu Quang cũng vì vị diện Lưu Quang rất gần với vị diện Hỗn Độn.
Như thế vị diện Hỗn Độn xảy ra chuyện gì thì Lục Trường Sinh cũng có thể xử lý kịp thời.
Nhưng nếu nghĩ lại thì khoảng cách với Giới Chủ vốn không phải là vấn đề.
Dù Lục Trường Sinh có ở lại tổng bộ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang nhưng chỉ cần vị diện Hỗn Độn xảy ra chuyện gì thì Lục Trường Sinh vẫn có thể chạy về rất nhanh, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Có lẽ sẽ mất mấy ngày.
Cùng lắm là một tháng.
Lục Trường Sinh hiểu rất rõ tốc độ đi đường của Giới Chủ nhanh tới mức nào.
“Từ tổng bộ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đến vị diện Lưu Quang và vị diện Hỗn Độn mất bao lâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Chu Dương biết Lục Trường Sinh muốn hỏi thời gian Giới Chủ đi đường mất bao lâu.
“Tổng bộ thương hội nằm tại vị diện Vĩnh Hằng Chi Quang, cách vị diện Hỗn Độn và vị diện Lưu Quang rất xa, với tốc độ xuyên qua không gian của Lục Giới Chủ thì hẳn nửa tháng là có thể tới nơi.”
Trong lòng Lục Trường Sinh bắt đầu suy tính.
Hắn là Giới Chủ mà vẫn mất nửa tháng mới về tới nơi được, kỳ thực khoảng cách này đã rất xa.
Nếu là một vị tu sĩ cảnh giới Siêu Thoát bình thường khác.
Chậm rãi bay trong đại vũ trụ.
Mất mấy trăm năm hơn nghìn năm chỉ sợ cũng không bay tới vị diện Vĩnh Hằng Chi Quang được.
“Để ta nghĩ cẩn thận đã, đa tạ Chu chưởng quỹ đề cử.”
“Không có gì, Lục Giới Chủ tiền đồ vô lương, về sau chưa biết chừng ta còn phải dựa vào Lục Giới Chủ đấy.”
Chu Dương tiễn Lục Trường Sinh ra ngoài.
Hắn biết, chắc chắn Lục Trường Sinh sẽ tới tổng bộ.
Dù sao tương lai của Lục Trường Sinh rộng mở, không thể có chuyện cứ ru rú trong vị diện Lưu Quang nhỏ bé này mãi được.
Bất kể là vị diện Lưu Quang hay vị diện Hỗn Độn đều không thể giữ chân Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
“Thanh Loan, hôm nay ta tới gặp Chu chưởng quỹ, hắn đề nghị ta tới tổng bộ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang…”
Lục Trường Sinh gặp Thanh Loan, kể rõ lại chuyện ngày hôm nay cho nàng biết.
Hai người đã là đạo lữ song tu chân chính, không có gì để giấu nhau cả.
Chuyện lớn thế này tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ phải bàn bạc với Lâm Thanh Loan.
Lâm Thanh Loan vừa cười vừa nói: “Trường Sinh, tạm thời ta không thể trở về Thái Nguyên Thánh Tông, vậy thì đi đâu cũng như nhau thôi. Vị diện Lưu Quang cũng tốt mà tổng bộ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cũng được, cũng như nhau cả mà.”
“Mọi chuyện đều vì tu hành là chính!”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Lâm Thanh Loan đúng là rất hiểu lòng người.
Mà sự thật cũng là như thế.
Đối với Lâm Thanh Loan mà nói, vị diện Lưu Quang hay tổng bộ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang kỳ thực cũng không có gì khác nhau.
Dù sao nàng cũng không thể trở về Ám Vực.
“Ngươi yên tâm, chuyến này chúng ta tới vị diện Vĩnh Hằng Chi Quang hẳn là tốc độ ta kiếm được nguyên tinh sẽ nhanh hơn nhiều, nhất định có thể nhanh chóng đạt tới nhất cảnh đỉnh phong, thậm chí là nhị cảnh. Đến lúc đó chống lại Ám Vực hẳn cũng không thành vấn đề, ngươi cũng có thể trở lại Ám Vực bất cứ lúc nào.”
Lục Trường Sinh lại trấn an Lâm Thanh Loan lần nữa.
Sau đó hai người thu thập một phen.
Kỳ thực cũng không có gì có thể thu thập hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận