Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 422. Phi kiếm, phù chú, thần thức! Lục Trường Sinh chiến đạo đồng, hoàn toàn nghiền ép! (2)



Chương 422. Phi kiếm, phù chú, thần thức! Lục Trường Sinh chiến đạo đồng, hoàn toàn nghiền ép! (2)




“Chỉ có thể trơ mắt nhìn đao máu rơi xuống người họ.
“Phập phập”
Ánh đao xuyên qua cơ thể.
Cơ thể ba tên đạo đồng, lập tức như tờ giấy mỏng, nháy mắt đã bị chém thành hai nửa.
Bàn về tố chất thân thể, thân thể đạo đồng cũng tương đương với cấp bậc Đoán Thể, ngay cả cảnh giới cảnh giới Thần Lực cũng không so được, thì sao có thể ngăn được một đao Lục Trường Sinh chém ra?
“Cạch.”
Lục Trường Sinh tra đao vào vỏ.
“Quá yếu...”
Lục Trường Sinh cảm thấy thất vọng.
Trong Cổ Vực, đạo đồng vẫn là trự trị trên cả vũ giả cảnh giới Thần Cương.
Thậm chí, đến cảnh giới Thần Tàng, vũ giả mới có thể miễn cưỡng so tài với tiên sư.
Trên lý luận là cùng cấp bậc.
Nhưng sức chiến đấu thực tế lại không bằng tiên sư.
Về phần đạo đồng.
Lực tấn công, lực phòng thủ, theo nghĩa nào đó thì không khác tiên sư.
Chỉ cần không thể áp chế được thần thức của đạo đồng, thì gần như có thể coi đạo đồng thành một tiên sư mà đối đãi.
Nhưng ba tên đạo đồng này gặp phải Lục Trường Sinh, rõ ràng bị Lục Trường Sinh khắc chế.
Lĩnh vực cảnh giới viên mãn áp chế quá mạnh mẽ đối với thần thức của đạo đồng.
Lại còn có Tâm Kiếm.
Ba tên đạo đồng này thật sự không hề có sức đánh trả, đã bị Lục Trường Sinh chém chết.
Một cảnh này, rơi vào trong mắt những vũ giả kia.
Cho dù bọn họ biết rõ Lục Trường Sinh rất khủng bố, là tuyệt đại thiên kiêu có thể nghịch phạt Thần Tàng.
Nhưng khi nhìn thấy Lục Trường Sinh không tốn sức chút nào chém chết ba tên đạo đồng như chém dưa thái rau, bọn họ vẫn cảm thấy vô cùng chấn động.
“Đây chính là sức mạnh nghịch phạt Thần Tàng phát ra của Lục Trường Sinh sao? Quả thật quá mạnh!”
“Lục Trường Sinh còn chưa thi triển lĩnh vực hoá thật. Vì vậy hắn còn chưa thi triển thủ đoạn nghịch phạt Thần Tàng. Nhưng cho dù như thế, Lục Trường Sinh chém giết ba tên đạo đồng, thoạt nhìn lại dễ dàng như vậy.”
“Ba tên đạo đồng bị áp chế! Nếu như không gặp trúng Lục Trường Sinh, mà đổi thành bất kỳ một cường giả cảnh giới Thần Cương nào khác, chỉ sợ đối mặt với phi kiếm của đạo đồng còn không có sức đánh trả, đã sớm bị phi kiếm đâm xuyên rồi.”
“Lĩnh vực cảnh giới viên mãn, cộng thêm bí pháp tinh thần, quả thật hoàn toàn khắc chế đạo đồng!”
“Chẳng qua, ba tên đạo đồng này là người của Tử Long Đạo Quân. Đạo đồng chết rồi, Tử Long Đạo Quân sao có thể để yên?”
“Tranh thủ thời gian chạy! Cảnh tượng náo nhiệt này không thể xem rồi. Một khi Tử Long Đạo Quân tức giận, có lẽ sẽ kiêng kỵ Cổ Vực Thiên Tông sau lưng Lục Trường Sinh, nhưng chúng ta không có núi dựa lớn như vậy. Nếu bị Tử Long Đạo Quân coi thành đối tượng xả giận, thì phiền phức.”
Những vũ giả này xem xong “náo nhiệt”, lập tức chuồn mất.
Rõ ràng cũng biết “náo nhiệt” này không thể tiếp tục ngốc nhìn thêm.
Nếu không thì rất nguy hiểm.
Lục Trường Sinh phi thân tới trước thi thể của ba tên đạo đồng, bắt đầu tìm kiếm một trận.
Trên người ba tên đạo đồng này còn có pháp khí và phù chú.
Chuẩn bị còn rất đầy đủ, xuất thân cũng rất giàu có.
Thậm chí còn có đan dược.
Chỉ đáng tiếng, đều tiện nghi cho Lục Trường Sinh rồi.
Những thứ này, tuy không thể đổi thành điểm cống hiến, lại không có tác dụng gì với vũ giả. Nhưng nếu trao đổi với tiên sư, thì vẫn có thể đổi được không ít thứ tốt.
“Tử Long Đạo Quân...”
Lục Trường Sinh nhíu mày.
Một Đạo Quân!
Hay là chủ nhân Tử Long phong của Tiên Linh giáo.
Đây cũng không phải là một nhân vật bình thường.
Đạo đồng tương đương Thần Cương.
Tiên sư tương đương Thần Tàng.
Còn về Đạo Quân, vậy thì tương đương với ở trên Thần Tàng.
Thật sự là một nhân vật lớn!
Lục Trường Sinh giết đạo đồng của Tử Long Đạo Quân. Tuy không nhất định kinh động tới Tử Long Đạo Quân cao cao tại thượng, nhưng kinh động tiên sư trên Tử Long phong thì là chắc chắn.
Hiện tại Lục Trường Sinh cũng không muốn chống lại tiên sư.
Đạo đồng có thiếu sót, nhưng tiên sư thì không.
Thậm chí thủ đoạn của tiên sư còn rất nhiều.
Hiện tại Lục Trường Sinh còn chưa phải Thần Tàng, không cần thiết phải cứng đối cứng với tiên sư.
“Chỉ tiếc cảm ngộ Bạo Phong Lĩnh Vực mới chỉ cảm ngộ được một nửa, còn lãng phí một viên Ngộ Đạo Đan...”
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc, tuy cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nhưng hắn vẫn phải đi.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh đi rồi.
Lang Khốc Hạp vẫn là Lang Khốc Hạp như cũ. Nhưng không có bất kỳ một vũ giả nào.
Chỉ còn lại một đầu linh thú cùng với thi thể của ba đạo đồng.
Lục Trường Sinh không biết Tử Long Đạo Quân có thể tra ra được là hắn đã giết ba đạo đồng hay không.
Nhưng hắn cũng không sợ.
Đạo Quân cao cao tại thượng, không có khả năng ra thay với hắn.
Còn về tiên sư?
Cổ Vực Thiên Tông đã dùng hành động thực tế nói cho mọi người, nếu muốn bỏ qua quy củ lấy lớn hiếp bé đối phó với Lục Trường Sinh, thì sẽ phải gặp hậu quả như thế nào.
Nếu tiên sư lại để đạo đồng ra tay, thì đối với Lục Trường Sinh, hắn có đủ thủ đoạn để hoàn toàn khắc chế đạo đồng, về cơ bản cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới hắn.
Lục Trường Sinh chưa vội chưa trở lại Cổ Vực Thiên Tông, mà tới chỗ một khe núi.
Khe núi này không có tiếng tăm gì, vì vậy cũng không có vũ giả.
Chỉ là thỉnh thoảng có gió lớn gào thét qua. Trái lại cũng là một chỗ tốt để cảm ngộ cảnh giới Phong Bạo.
Lục Trường Sinh dứt khoát ở lại, tiếp tục dùng Ngộ Đạo Đan, cảm ngộ Bạo Phong Lĩnh Vực.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Nháy mắt đã qua ba ngày.
Đến ngày thứ tư, trên người Lục Trường Sinh xuất hiện Bạo Phong Lĩnh Vực.
Toàn bộ Bạo Phong Lĩnh Vực đều đang nhanh chóng biến hoá.
Bên trong đầy rẫy gió bão khủng khiếp, gào thét quét qua, giống như xé nát toàn bộ.
Cuối cùng Bạo Phong Lĩnh Vực viên mãn rồi!
“Lần này dùng thời gian bảy ngày. Tiêu tốn một viên Ngộ Đạo Đan. Ăn tổng cộng mười ba viên Ngộ Đạo Đan!”
Lục Trường Sinh vẫn rất hài lòng.
Hắn lặng lẽ cảm nhận lực tâm linh của mình.
Lực tâm linh của hắn, ắt hẳn mới tăng thêm mười lăm nấc.
E là đạt tới hơn chính mươi nấc rồi. Hết chương 422.



Bạn cần đăng nhập để bình luận