Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1625: Bí mật của Thái Ất, bất tử bất diệt! (3)

Dù là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ khi trước cũng không có thiên phú cao như vậy.
Nói về tốc độ tu hành, Lục Trường Sinh chính là người đứng thứ nhất của Tiên tộc từ trước tới nay!
Thật sự là từ xưa đến nay không một ai có thể vượt qua hắn.
“Khổ Hải Tiên Tôn quá khen rồi. Lần này ta đến đây là muốn thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn, rốt cuộc đạo quả bất hủ là sao?”
“Ta có ba viên đạo quả, nhưng hình như đều đã không thể tiến thêm được nữa…”
Lục Trường Sinh khiêm tốn thỉnh giáo.
“Đạo quả không thể tiến thêm được nữa?”
Khổ Hải Tiên Tôn ngẩn ra.
Chuyện này đúng là hắn cũng không biết làm sao.
“Ngươi thử phóng xuất đạo quả ra để ta xem thử được không?”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đây cũng không phải là chuyện bí mật gì cả.
Dù sao hắn đang muốn thỉnh giáo Khổ Hải Tiên Tôn nên cũng không thể che giấu được.
Thế là Lục Trường Sinh phóng xuất ba viên đạo quả ra ngoài.
“Vù vù.”
Ba viên đạo quả toả ra ánh sáng chói lọi.
Quang mang rực rỡ chói lòa.
“Đây là… Ba viên đạo quả!”
Khổ Hải Tiên Tôn đột nhiên trợn to hai mắt, nhìn chòng chọc ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh.
Dù hắn biết Lục Trường Sinh có ba viên đạo quả.
Nhưng trước kia cũng là nghe đồn, giờ là lần đầu tiên hắn được thấy.
“Ba viên đạo quả…”
Khổ Hải Tiên Tôn không khỏi cảm khái.
Đặc biệt là ba viên đạo quả này đều có uy áp cực kỳ đáng sợ.
Rõ ràng là Kim Tiên đỉnh phong.
Ai có thể ngờ nổi Lục Trường Sinh vừa mới tấn thăng Kim Tiên thế mà đã vọt lên Kim Tiên đỉnh phong luôn đâu?
“Khổ Hải Tiên Tôn, ba viên đạo quả của ta đã đến cực hạn, không thể tiến thêm được nữa, vậy phải làm cách nào mới có thể tiến thêm một bước, đạt tới đạo quả bất hủ đây?”
Lục Trường Sinh hỏi tiếp.
Bên trên Kim Tiên chính là Thái Ất Kim Tiên, nhất định phải có đạo quả bất hủ.
Nếu những người khác vừa tấn thăng Kim Tiên mà đã muốn đạo quả bất hủ để tiếp tục tấn thăng Thái Ất thì chắc chắn là mơ tưởng xa vời, căn cơ bất ổn.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Căn cơ của hắn vững chắc không gì sánh được.
Hiện tại đã đạt đến cấp độ Kim Tiên đỉnh phong.
Hắn có tư cách hỏi thăm về chuyện đạo quả bất hủ.
Thậm chí là có tư cách trùng kích Thái Ất!
“Trường Sinh Tiên Tôn, muốn đạo quả bất hủ chỉ có một cách, chính là để đạo quả dung nhập vào Thiên giới.”
“Chỉ khi nào đạo quả dung nhập Thiên giới thì đạo quả mới có thể bất hủ. Trừ khi gặp phải Thiên Nhân Ngũ Suy, còn thi Thái Ất gần như sẽ bất tử.”
“Ngươi có biết vì sao thực lực của Tiên tộc chúng ta rõ ràng kém xa U tộc nhưng vẫn có thể ngăn cản thế tiến công của U tộc không?”
“Nguyên nhân rất đơn giản, cũng vì Thái Ất Kim Tiên của Tiên tộc chúng ta có đạo quả bất hủ. Để đạo quả dung nhập vào Thiên giới, chỉ cần Thiên giới không phá, chỉ cần không gặp Thiên Nhân Ngũ Suy thì Thái Ất Tiên Tôn chúng ta chính là bất tử bất diệt!”
“Cho dù vẫn lạc ngoài chiến trường Thiên Ngoại cũng không thành vấn đề, chỉ cần có thời gian là có thể một lần nữa dựng dục lại từ Thiên giới, hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng gì. Đây cũng là nguyên nhân từng có rất nhiều Thái Ất Tiên Tôn có thể yên tâm ngao du khắp Hỗn Độn. Cũng vì dẫu có gặp chuyện gì ngoài ý muốn thì Thái Ất Kim Tiên dựa vào việc đạo quả dung nhập Thiên giới, là bất tử bất diệt.”
Khổ Hải Tiên Tôn chậm rãi nói.
Đây chính là bí mật của tu hành.
Bây giờ Khổ Hải Tiên Tôn chẳng hề giấu diếm mà giải thích cặn kẽ mọi việc cho Lục Trường Sinh biết.
“Đoàng.”
Lục Trường Sinh cảm thấy não mình ầm vang.
Chấn động!
Thực sự chấn động!
Chẳng phải thế này cũng giống với phân thân Huyết Nhục của hắn sao?
Chỉ cần còn phân thân Huyết Nhục ẩn nấp ở đâu đó thì hắn sẽ bất tử bất diệt.
Không, kỳ thực còn mạnh hơn phân thân Huyết Nhục.
Phân thân Huyết Nhục vẫn khả năng bị người khác tìm ra và triệt để diệt sát.
Nhưng Thái Ất Kim Tiên lại khác.
Thái Ất Kim Tiên không chết!
Điểm này cực kỳ quan trọng.
Bất kể thế nào, chỉ cần Thiên giới bất diệt thì Thái Ất Kim Tiên cũng sẽ không chết.
Đây mới thực sự là bất tử.
Xông xáo trong Hỗn Độn còn chẳng sợ.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã hiểu vì sao so về chỉnh thể Tiên tộc kém xa U tộc.
Thế nhưng Tiên tộc lại có thể giằng co với U tộc lâu như vậy.
Thì ra là bởi Thái Ất Kim Tiên có điểm đặc thù như thế.
Chuyện này khiến Lục Trường Sinh không khỏi giật mình.
“Khoan, nếu Thái Ất Kim Tiên không chết thì sao phải nghe theo mệnh lệnh của Thiên Đình, đi vào chiến trường Thiên Ngoại?”
Lục Trường Sinh nghĩ đến một vấn đề.
Không phải mỗi vị Thái Ất Tiên Tôn đều có giác ngộ cao.
Không có khả năng.
Đối mặt với U tộc.
Chưa chắc tất cả mọi người sẽ chọn xông lên ngăn cản.
Cũng có một số người không nguyện ý tiến vào chiến trường Thiên Ngoại.
Thế nhưng Thiên Đình gần như đã hội tụ tất cả Thái Ất Kim Tiên.
Đây cũng không phải việc chỉ dựa vào giác ngộ là được.
Trong mắt Khổ Hải Tiên Tôn lóe lên vẻ khác lạ, hắn gật đầu rồi nói: “Không ngờ ngươi có thể chú ý tới điểm này. Không thể có chuyện người người đều một lòng vì việc chung, huống chi là Thái Ất Kim Tiên cao cao tại thượng đúng không?”
“Một khi Thái Ất Kim Tiên bị tiêu diệt, dù có thể dựng dục một lần nữa nhưng cần thời gian nhất định. Thời gian này có thể là mấy chục năm, cũng có thể là mấy trăm năm, còn tùy vào tình trạng đạo quả của mỗi một vị Thái Ất Kim Tiên.”
“Thế nên nếu không vạn bất đắc dĩ không có người nào muốn chết cả, Thái Ất Kim Tiên cũng không ngoại lệ.”
“Đại La Tiên Tôn có thể chém giết Thái Ất Tiên Tôn, thế nhưng không cách nào khiến vẫn lạc Thái Ất Kim Tiên. Nhưng Đạo Tổ thì khác, Đạo Tổ nắm giữ Đạo, thậm chí có thể điều động một tia sức mạnh bản nguyên của Thiên giới, cũng có thể sử dụng sức mạnh bản nguyên này để “đá văng” đạo quả của Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên ra khỏi Thiên giới. Tới lúc đó bất kể là Thái Ất hay là Đại La cũng sẽ vẫn lạc.”
“Bởi vậy, đối mặt với nguy hiểm vẫn lạc còn ai dám vi phạm mệnh lệnh của Đạo Tổ nữa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận