Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 296. Ý cảnh viên mãn! Cảm Tri Chi Phong hóa lĩnh vực!



Chương 296. Ý cảnh viên mãn! Cảm Tri Chi Phong hóa lĩnh vực!




Thời gian nhoáng một cái đã qua hơn hai tháng.
Chiến trường Bắc Vực, trong thảo nguyên mênh mông đã không còn bóng dáng võ giả nào nữa.
Bất kể là người Bắc Lỗ hay là võ giả của vương triều Đại Ngư đều rất khi ít đi sâu vào trong thảo nguyên.
"Vù..."
Tiếng kèn quân hiệu vang lên.
Mấy chục vạn đại quân Bắc Lỗ vẫn luôn tập trung hoả lực sát biên cảnh lúc này đã bắt đầu rút lui.
Sau quãng thời gian hai năm người Bắc Lỗ chém giết cùng vương triều Đại Ngư trên chiến trường Bắc Vực.
Hôm nay cuối cùng chúng cũng rút quân, hoàn toàn từ bỏ ý đồ xuôi Nam.
Ý thức của Lục Trường Sinh dung nhập vào trong gió.
Hắn có thể trông thấy rõ ràng, mấy chục vạn đại quân của người Bắc Lỗ đang rút lui một cách tuần tự, khuấy động từng đợt khói bụi mù mịt, che khuất cả bầu trời.
Thậm chí theo cơn gió, ý thức của Lục Trường Sinh còn tiến vào bên trong đội quân Bắc Lỗ.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác hết thảy.
"Ba mươi dặm!"
"Áng chừng đây chính là giới hạn rồi."
"Nếu như Cảm Tri Chi Phong muốn phát triển tới trên trăm dặm sợ rằng còn cần Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh hoàn toàn viên mãn sau đó diễn hóa ra lĩnh vực mới được."
Lục Trường Sinh thấp giọng thì thầm.
Diễn hóa lĩnh vực!
Đây là cảnh giới sau khi ý cảnh viên mãn mới đạt tới được.
Trước mắt, trong tất cả ý cảnh của Lục Trường Sinh chỉ có Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh có tư cách diễn hóa lĩnh vực.
Bởi tiến độ của Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh đã đạt đến 99%.
Mấy hôm trước nó đã đã đạt đến 99% rồi.
Nhưng từ 99% đến 100%, cũng chính là đến viên mãn dường như hãy còn thiếu thứ gì đó.
Lục Trường Sinh cũng biết đại khái hắn vẫn thiếu thời cơ.
Tất cả ý cảnh nếu muốn viên mãn đều cần thời cơ.
Ngay cả Thiên Tâm khi trước cũng bị vây ở tiến độ Sát Lục Ý Cảnh 99% rất lâu.
Tới tận khi Lục Trường Sinh ước chiến với Thiên Tâm, cuối cùng trong lúc đại chiến Lục Trường Sinh dùng bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn và Tâm Kiếm rung chuyển tinh thần Thiên Tâm, lúc đó mới khiến Thiên Tâm tìm được thời cơ đưa Sát Lục Ý Cảnh lên tới viên mãn.
Nhờ thế Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm hoàn toàn viên mãn, diễn hóa ra Sát Lục Lĩnh Vực.
Thời cơ tới lúc nào không ai biết chắc được.
Có lẽ trông thấy thứ gì đó sẽ có thể thu hoạch được thời cơ.
Hoặc là tốn mấy chục năm vô ích cũng không thể thu hoạch được thời cơ.
"Thời cơ..."
Lục Trường Sinh cười thầm.
Một khi ngộ tính cao tới mức độ nhất định thì cần gì thời cơ nữa?
Khắp nơi đều là thời cơ!
Bất cứ lúc nào cũng có thời cơ!
Hai ba tháng này trừ lĩnh ngộ ý cảnh hắn cũng không để mình rảnh rỗi.
Lục Trường Sinh gần như đào móc sạch bách các loại vũ kỹ trong Diễn Võ Lâu.
Thế nên ngộ tính của Lục Trường Sinh giờ đã lên tới hơn ba nghìn điểm.
Tương đương với việc ngộ tính cao gấp ba mươi lần người bình thường!
Đây là một con số cực kỳ khủng bố.
Ngộ tính cao gấp ba mươi lần nhưng rõ ràng ý cảnh viên mãn vẫn rất khó, có điều khó đến mấy cũng không cản bước Lục Trường Sinh được.
Lục Trường Sinh nhắm mắt lại, lần nữa đưa ý thức dung nhập vào trong gió.
Phạm vi cảm giác của hắn nhanh chóng mở rộng.
Mười dặm, hai mươi dặm, ba mươi dặm!
Phạm vi ba mươi dặm cũng chính là phạm vi cực hạn của Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh hiện giờ.
"Lĩnh vực cũng chính là để ý cảnh hóa thành lĩnh vực, một khi Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh hóa thành lĩnh vực cũng là triệt để dung nhập vào trong gió."
"Phàm là nơi có gió thì sẽ có cảm giác của ta."
"Những ngày qua ta không ngừng suy nghĩ, đại khái đã biết nên làm thế nào để diễn hóa lĩnh vực..."
Ngộ tính trác tuyệt của Lục Trường Sinh không phải chỉ để trưng cho đẹp.
Sau một khắc, Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
"Rầm" .
Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh hoàn toàn tán loạn.
Đúng, chính là hoàn toàn tán loạn.
Thế nhưng là, ý cảnh tán loạn lại theo gió bay đi, triệt để dung hợp cùng gió.
Chỉ là sau khi tán loạn nó không dung hợp được quá lâu.
Nhưng Lục Trường Sinh kiên trì thử đi thử lại.
Lúc bắt đầu chỉ có mấy giây.
Sau đó thời gian từ từ kéo dài.
Mười giây, ba mươi giây, một phút đồng hồ, ba phút, năm phút đồng hồ, mười phút đồng hồ...
Lục Trường Sinh không nhớ Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh đã tán loạn bao nhiêu lần nữa.
Lúc này tinh thần hắn chấn động.
Ngay sau đó, hắn như thể đã biến thành gió, nhanh chóng thổi ra phía ngoài.
Ba mươi dặm, năm mươi dặm, tám mươi dặm, một trăm dặm...
Cuối cùng Lục Trường Sinh đã có thể cảm nhận rõ ràng trong phạm vi trăm dặm.
Phàm là ở trong phạm vi trăm dặm này, dù chỉ là một con kiến hay một hạt cát đều có thể bị Lục Trường Sinh cảm ứng rõ ràng.
"Lĩnh vực! Đây là Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh diễn hóa ra Cảm Tri Lĩnh Vực."
"Trong phạm vi trăm dặm tất cả đều hóa thành Cảm Tri Lĩnh Vực của ta. Dù là thần thức của tiên sư có lẽ cũng chỉ có vậy thôi nhỉ?"
Lục Trường Sinh mở mắt, trong mắt lóe lên một tia sáng chói lọi.
Tiên sư có thần thức.
Nơi thần thức quét qua thì không một vật gì có thể ẩn giấu dưới thần thức của tiên sư được.
So ra võ giả kém hơn rất nhiều.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại mở ra một lối đi riêng, hắn lĩnh ngộ Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh, đồng thời thúc đẩy Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh đến viên mãn, diễn hóa ra Cảm Tri Lĩnh Vực.
Có thể cảm giác phạm vi trong vòng trăm dặm ngay lập tức.
Hiệu quả hoàn toàn có thể sánh với thần thức của tiên sư.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 3125 (Bốn phương ca tụng)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 4 năm 1 tháng
Tâm Kiếm Quyết: Tiến độ 15% (Tâm Kiếm)
Thiên Địa Chi Phong Ý Cảnh: Tiến độ 81%
Cảm Tri Lĩnh Vực: Tiến độ 1%
Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh: Tiến độ 38%
Hải Lãng Ý Cảnh: Tiến độ 31%
Quả nhiên, Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh đã biến mất, thay vào đó là Cảm Tri Lĩnh Vực.
Trước kia Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh còn cần phải có gió mới thi triển được. Hết chương 296.



Bạn cần đăng nhập để bình luận