Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 192. Hải Lãng Ý Cảnh lấn át sáu tên võ giả cảnh giới Thần Lực! (2)



Chương 192. Hải Lãng Ý Cảnh lấn át sáu tên võ giả cảnh giới Thần Lực! (2)




Năm bóng người nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Quách Cửu Linh, trong đó có một nam tử trung niên trông có vẻ rất phong độ, hắn chắp tay nói với Lục Trường Sinh: “Giáo chủ Vạn Độc Giáo Vương Cửu Độc, gặp qua Trang đại hiệp!”
Ánh mắt Lục Trường Sinh như ngưng lại.
“Vạn Độc Giáo, Ly Dương động...”
“Tốt lắm, đều tới đông đủ rồi.”
“Giết sạch các ngươi sẽ chẳng còn rắc rối gì nữa...”
Lục Trường Sinh đương nhiên biết Vạn Độc Giáo vì sao lại tới tìm mình.
Hắn đã giết trưởng lão hộ pháp Triệu Vô Cực của Vạn Độc Giáo, mà đối phương là võ giả cảnh giới Thần Lực, trong chốn giang hồ Vạn Độc Giáo nổi danh là có thù tất báo, thế nên sao có thể bỏ qua được?
Mà giờ Vạn Độc Giáo cũng đã tới báo thù!
“Giết!”
Vương Cửu Độc có tên “Cửu Độc” đương nhiên là bởi hắn am hiểu độc công.
Bốn vị trưởng lão cảnh giới Thần Lực sau lưng hắn cũng lập tức đánh về phía “Trang Thập Tam”, mỗi kẻ đều phát ra khí huyết và khí thế chỉ thuộc về võ giả cảnh giới Thần Lực.
Cùng lúc đó khí huyết của Vương Cửu Độc phóng ra khỏi cơ thể, chẳng ngờ không chỉ có màu máu mà trong đó còn lẫn lộn cả màu đen.
“Có độc!”
Trong khí huyết của Vương Cửu Độc thế mà cũng có độc.
Năm cao thủ cảnh giới Thần Lực cùng lúc tấn công Lục Trường Sinh, tựa như sông cuộn biển gầm, sức mạnh khủng bố nháy mắt buông xuống.
“Tới hay lắm!”
Lục Trường Sinh hít sâu một hơi.
“Thần Long tam biến!”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh tung ra một quyền, trực tiếp thi triển cả Thần Long tam biến.
Sức mạnh lên tới hai trăm bốn mươi đỉnh lao vút về phía Vương Cửu Độc.
Thế nhưng khi Lục Trường Sinh còn chưa tới gần Vương Cửu Độc thì lại bị khí huyết của đối phương trùm lên.
Lục Trường Sinh lập tức cảm nhận được khí huyết vận chuyển chậm hẳn đi.
Làm cho sức mạnh của một quyền vừa rồi cũng giảm mạnh.
Đây là độc công!
Có thể đem độc luyện thành khí huyết thì dù thân thể còn chưa phải là vạn độc cũng không kém nhiều lắm.
Chỉ là dù khí huyết của Lục Trường Sinh có chút trì trệ nhưng sức mạnh từ một quyền của hắn vẫn lên tới gần hai trăm đỉnh như cũ.
Kình phong khủng bố đập vào mặt, trong bốn tên trưởng lão cảnh giới Thần Lực không có một ai đạt tới cấp độ Bách Đỉnh hết.
Mà lúc này bốn người lại đang vây kín Lục Trường Sinh.
Quyền của Lục Trường Sinh đập về phía tên trưởng lão gần mình nhất, thế nhưng ba trưởng lão còn lại vẫn tấn công Lục Trường Sinh từ các cánh, dường như chúng không hề để ý tới việc Lục Trường Sinh sẽ đánh chết tên trưởng lão kia chút nào.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Quyền của hắn hạ xuống, chắc chắn có thể giết chết tên trưởng lão Vạn Độc Giáo trước mặt.
Thế nhưng đòn tấn công của ba tên trưởng lão còn lại cũng sẽ rơi xuống người hắn.
Hắn đúng là võ giả cảnh giới Thần Lực đấy, nhưng thần lực là sức lực lớn vô cùng chứ không phải sức phòng ngự cực mạnh.
Nếu thật sự bị ba trưởng lão cảnh giới Thần Lực đánh trúng thì dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Đến lúc đó chẳng phải chất độc lẫn trong khí huyết của Vương Cửu Độc sẽ có cơ hội xâm nhập vào người hắn hay sao?
“Chỉ cần nhanh hơn các ngươi thì các ngươi sẽ không có cơ hội khiến ta bị thương!”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên lãnh ý.
Thân hình hắn không hề đình trệ, vẫn tung một quyền về phía tên trưởng lão trước mặt.
Một quyền này không có bất cứ điều bất ngờ gì.
Sức mạnh hai trăm đỉnh bùng nổ, nháy mắt đã đánh gãy tay tên trưởng lão kia, hơn nữa uy lực không giảm, tiếp tục theo đà đổ xuống đầu đối phương.
“Bùm”.
Đầu đối phương nổ tung, chất lỏng trắng đỏ văng đầy đất.
“Tứ trưởng lão! Sao ngươi dám!”
Vương Cửu Độc trợn trừng mắt nhìn, như thể sắp tóe ra lửa tới nơi.
Tứ trưởng lão đã chết!
Đây chính là một vị trưởng lão cảnh giới Thần Lực!
Mà trong toàn Vạn Độc Giáo có bao nhiêu võ giả cảnh giới Thần Lực chứ?
Cộng cả Triệu Vô Cực thì Vạn Độc Giáo đã bị “Trang Thập Tam” giết mất hai vị võ giả cảnh giới Thần Lực, chắc chắn là một tổn thất không nhỏ.
Ba tên trưởng lão còn lại cũng không ngờ “Trang Thập Tam” lại hung hãn tới vậy, thật sự lựa chọn đánh chết Tứ trưởng lão.
Chẳng lẽ Trang Thập Tam muốn đồng quy vu tận ư?’
“Chết đi!”
Ba tên trưởng lão không hề do dự.
Nếu Trang Thập Tam đã muốn đồng quy vu tận thì chúng cũng sẽ không nương tay, tuyệt đối không để Tứ trưởng lão chết một cách vô ích như vậy!
Cả ba trưởng lão cảnh giới Thần Lực cùng bùng nổ, chúng đều có sức mạnh vượt qua năm mươi đỉnh, thậm chí sau khi thi triển bí pháp mỗi kẻ đều đã có sức mạnh gần một trăm đỉnh.
Giáo chủ Vạn Độc Giáo Vương Cửu Độc cũng điên cuồng bùng nổ khí huyết, để chất độc trong khí huyết ăn mòn “Trang Thập Tam”.
“Trang Thập Tam chết chắc rồi!”
Quách Cửu Linh đứng đằng xa xem cuộc chiến thì thào như thế.
“Trang Thập Tam” quả là hung hãn, chỉ với một quyền đã đánh chết một võ giả cảnh giới Thần Lực.
Thế nhưng điều này cũng đẩy Trang Thập Tam vào cục diện nguy hiểm.
Có điều trong lòng Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh.
Thậm chí sau khi cảm nhận được đòn tấn công của ba tên trưởng lão kia đã gần trong gang tấc Lục Trường Sinh vẫn không có chút kinh hoảng nào.
“Vù vù”.
Đột nhiên trên thân Lục Trường Sinh như tỏa ra một luồng khí tức cực kỳ thần dị.
Cùng với khí tức thần dị này, mọi người thoáng như nghe thấy âm thanh sóng vỗ dạt dào.
“Ào ào ào”.
Mọi người như thấy bầu trời xuất hiện sóng lớn, hơn nữa còn đang cuồn cuộn quét ngang qua nơi đây.
Giờ phút này, tất cả mọi người như thể đã bị sóng gió ngập trời kia làm cho kinh hoảng.
Tất cả những người có mặt hơi khựng lại.
Ngay cả ba tên trưởng lão cũng vậy.
Chỉ có một mình Lục Trường Sinh không bị ảnh hưởng, bởi đây là Hãi Lãng Ý Cảnh của hắn!
Trong thời khắc chỉ mành treo chuông, Lục Trường Sinh đã thi triển Hãi Lãng Ý Cảnh.
Đương nhiên cũng không chấn nhiếp được bao lâu.
Thế nhưng chấn nhiếp chỉ trong nháy mắt với Lục Trường Sinh cũng là đủ rồi.
Thần Long tam biến trong cơ thể hắn nháy mắt bùng nổ, hơn nữa còn liên tục đánh ra ba quyền.
“Ầm ầm ầm”. Hết chương 192.



Bạn cần đăng nhập để bình luận