Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 289. Đã hết ba ngày! Sau một năm lại gặp Thiên Tâm! (3)



Chương 289. Đã hết ba ngày! Sau một năm lại gặp Thiên Tâm! (3)




Khi một loại ý cảnh đạt tới 99% thì dường như cũng xảy ra thay đổi nào đó.
Lúc này trong lòng Lục Trường Sinh như bừng tỉnh.
Ba loại ý cảnh cũng được mà bốn loại ý cảnh cũng thế.
Thậm chí năm loại sáu loại bảy loại hay là mười loại ý cảnh, trước mặt Sát Lục Ý Cảnh tiến độ 99% đều chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.
Hết thảy đều sẽ bị đánh tan, bị trấn áp!
Rốt cuộc Lục Trường Sinh cũng đã hiểu, vì sao khi đó mấy người Vưu Thế Phi rõ ràng thực lực cũng không kém, nhưng bốn người liên thủ mà vẫn không ngăn được một kích của Thiên Tâm.
Không đối đầu trực diện với Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm thì vĩnh viễn cũng không hiểu được, Sát Lục Ý Cảnh sắp viên mãn rốt cuộc khủng bố tới nhường nào.
“Keng.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh rút đao mà không hề do dự.
Một tia quang mang huyết sắc nháy mắt cắt qua hư không.
Lục Trường Sinh rút đao khỏi vỏ.
Thần Long tam biến lập tức tăng phúc cho thân thể Lục Trường Sinh, một đao kia chém ra áng chừng có sức mạnh lên tới sáu nghìn đỉnh.
Ngoài ra ba loại ý cảnh của Lục Trường Sinh rõ ràng đã chồng lên nhau rồi gia trì lên đao pháp.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn không cảm nhận được bất cứ tăng phúc nào.
Bị trấn áp rồi!
Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm trực tiếp trấn áp ba loại ý cảnh của Lục Trường Sinh.
Khiến ba loại ý cảnh này không thể gia trì cho hắn được.
Thế nên một đao này chỉ có sức mạnh sáu nghìn đỉnh.
“Ầm.”
Ánh đao màu máu hạ xuống nhưng Thiên Tâm chỉ tung nhẹ một quyền ra cản.
Huyết sắc đầy trời cuộn lên, nháy mắt bao phủ ánh đao màu máu của Lục Trường Sinh.
Biến mát.
Ánh đao của Lục Trường Sinh hoàn toàn biến mất.
Đồng tử trong mắt Lục Trường Sinh khẽ co lại.
Đây là lần đầu tiên hắn rút đao khỏi vỏ nhưng không có tác dụng gì.
Thậm chí Thiên Tâm vẫn đứng nguyên tại chỗ, chẳng hề nhúc nhích mảy may.
“Ta vẫn coi thường ngươi quá rồi...”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Thiên Tâm không hổ là Thiên Tâm, người đứng đầu trên bảng Thần Lực!
Thiên Tâm không có nhiều thủ đoạn hoa hòe hoa sói.
Hắn chỉ có Sát Lục Ý Cảnh.
Có thể nói là tu luyện “thuần túy” tới cực hạn.
Lục Trường Sinh thừa nhận hắn đã quá coi thường Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm.
Không ngờ Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm có thể trấn áp tới mức ba loại ý cảnh của hắn đều không gia trì cho đao pháp được nữa.
Càng không thể phát huy ra uy lực của ba loại ý cảnh chồng lên nhau.
Nhưng sao Lục Trường Sinh lại không có chuẩn bị trước được?
“Tới ta rồi!”
Khóe miệng Thiên Tâm nhếch lên thành một nụ cười.
Hắn chỉ một ngón tay ra.
Ngón tay này lập tức hướng về phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh còn nhớ rõ một ngón tay này, lần trước một ngón tay của Thiên Tâm cũng đã đâm chết Vưu Thế Phi.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cũng đối đầu trực diện với ngón tay này của Thiên Tâm.
Sát Lục Ý Cảnh khủng bố nháy mắt trấn áp Lục Trường Sinh.
Khiến Lục Trường Sinh không thể nhúc nhích gì được.
“Lâm!”
Đột nhiên Lục Trường Sinh thi triển bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn.
Áp lực xung quanh dường như lập tức trở thành hư không.
Cùng lúc đó, tinh thần của Thiên Tâm cũng chấn động.
Ngón tay giơ ra thế mà hơi khựng lại.
Có điều cũng chỉ có vậy mà thôi.
Tinh thần của Thiên Tâm cực kỳ cô đọng, bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn chỉ có thể trấn trụ đối phương trong một chớp mắt.
Mà một chớp mắt dường như không thể thay đổi gì cả.
“Trảm!”
Lục Trường Sinh khẽ quát một tiếng.
Cùng với tiếng quát của hắn, Tâm Kiếm Lục Trường Sinh vừa chuyển hoán thành công nháy mắt chém vào trong tinh thần của Thiên Tâm.
"Rầm."
Tâm Kiếm nhập thể, tựa như một tiếng sấm đùng đoàng, trong nháy mắt đã khiến đầu Thiên Tâm đau nhói.
Tinh thần của Thiên Tâm cô đọng tới mức nào?
Lúc trước ngay cả Thánh Nguyên Nhất liên tục dùng Tâm Kiếm chém vào tinh thần của Thiên Tâm cũng không thể khiến tinh thần hắn rung chuyển mảy may.
Vậy mà lúc này Thiên Tâm cảm giác được tinh thần mình như thể bị xé rách.
"Tâm Kiếm?"
Sắc mặt Thiên Tâm rốt cục cũng thay đổi.
Hắn biết rõ sự khủng bố của Tâm Kiếm.
Tâm Kiếm của Thánh Nguyên Nhất không chém được tinh thần Thiên Tâm không có nghĩa là Tâm Kiếm yếu.
Ngược lại, Tâm Kiếm thật ra rất mạnh.
Là bí truyền tối cao của Tâm Kiếm Tông, thử hỏi sao Tâm Kiếm lại yếu được chứ?
Chỉ có Thánh Nguyên Nhất mới yếu thôi.
Tâm Kiếm của Thánh Nguyên Nhất rung chuyển không được tinh thần Thiên Tâm, không có nghĩa là Tâm Kiếm của Lục Trường Sinh cũng không rung chuyển được Thiên Tâm.
Giờ phút này, Tâm Kiếm của Lục Trường Sinh dường như đã chém rách tinh thần Thiên Tâm.
Thế nhưng điều đó xảy ra cũng không phải là Tâm Kiếm của Lục Trường Sinh mạnh hơn Thánh Nguyên Nhất, mà là bởi vì bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn.
Lục Trường Sinh thi triển ra bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn, chấn động tinh thần của Thiên Tâm, sau đó lại tiếp tục thi triển ra Tâm Kiếm.
Tương đương với việc phối hợp bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn cùng Tâm Kiếm.
Hai loại thủ đoạn này hỗ trợ lẫn nhau, bộc phát ra uy năng vô cùng khủng bố.
Tới cả tinh thần của Thiên Tâm cũng đã bị rung chuyển.
Tinh thần bị rung chuyển khiến Sát Lục Ý Cảnh của Thiên Tâm cũng lập tức tán loạn.
"Vù vù."
Ba loại ý cảnh bị trấn áp của Lục Trường Sinh thừa dịp này bộc phát, trong nháy mắt gia trì lên đao pháp.
Bầu trời lập tức lại trở tối.
Như thể huyết sắc vừa rồi đều là phù dung sớm nở tối tàn.
Nhưng trong hư không vẫn có một vệt quang mang huyết sắc như cũ, chớp mắt lao tới.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thiên Tâm lại lần nữa bộc phát ra Sát Lục Ý Cảnh.
"Tâm ý ta cô đọng như một, muốn rung chuyển tinh thần của ta là chuyện không có khả năng!"
Giọng Thiên Tâm như tiếng sấm, nổ vang bên tai Lục Trường Sinh.
Cùng lúc đó, ba loại ý cảnh gia trì trên đao pháp của Lục Trường Sinh lại bị trấn áp lần nữa.
Một đao của hắn lúc này tương đương với sáu nghìn đỉnh.
Tuy rất khủng bố nhưng vẫn bị Thiên Tâm điểm một cái là tan như cũ.
Hai người rơi vào thế giằng co. Hết chương 289.



Bạn cần đăng nhập để bình luận