Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1662: Tiến vào Hỗn Độn, trải qua mười năm mới tới Thâm Uyên! (3)

Trong Hỗn Độn dùng từng mảnh “Hỗn Độn Vực” để phân chia.
Bách Hoa Vực chính là một mảnh Hỗn Độn Vực trong đó.
Bên trong Bách Hoa Vực bao hàm rất nhiều thế giới Hỗn Độn. trải qua mười năm mới tới Thâm Uyên!
Về phần Thiên giới, đây chẳng qua chỉ là một tòa thế giới Hỗn Độn không có gì đặc sắc trong Bách Hoa Vực thôi.
Nói là giọt nước trong biển cả cũng không quá lời.
Hỗn Độn quá lớn.
Rất nhiều người tu hành dùng cả đời cũng không không đi hết Bách Hoa Vực.
Tỷ như trong lịch sử Thiên giới từng có rất nhiều Thái Ất Tiên Tôn tiến vào Hỗn Độn xông xáo, thậm chí cả bảy vị Đạo Tổ cũng thế.
Nhưng cái bọn hắn gọi là xông xáo Hỗn Độn kỳ thực chỉ là xông xáo ngay tại Bách Hoa Vực.
Còn chuyện rời đi Bách Hoa Vực?
Không một ai làm được điều đó.
Bách Hoa Vực đã khổng lồ như vậy càng không cần nói tới Hỗn Độn mênh mông.
“Tòa thế giới Hỗn Độn cách Thiên giới chúng ta gần nhất gọi là Thâm Uyên giới.”
“Thâm Uyên giới do một vị sinh mệnh Hỗn Độn, được xưng là chủ nhân Thâm Uyên khai sáng, thanh danh rất lớn, rất nhiều người tu hành đều lui tới Thâm Uyên, đồng thời tu hành và giao lưu tại nơi này.”
“Trường Sinh Tiên Tôn, hay chúng ta tới Thâm Uyên giới xem sao?”
Khổ Hải Tiên Tôn nói.
Rõ ràng Khổ Hải Tiên Tôn cũng có cách tìm hiểu tin tức.
Hắn biết một số thông tin cơ bản.
Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng biết về Thâm Uyên giới.
Tư liệu Bàn Tổ cho hắn rất kỹ càng.
Thậm chí còn có mục giới thiệu riêng về chủ nhân Thâm Uyên.
Nghe nói chủ nhân Thâm Uyên là một vị sinh mệnh Hỗn Độn vô cùng cường đại.
Chủ nhân Thâm Uyên sinh ra từ trong Hỗn Độn, chính là đứa con của Thâm Uyên trời sinh, vừa ra đời đã vô cùng cường đại. Về sau lại thống nhất toàn bộ Thâm Uyên, sau đó rời khỏi Thâm Uyên để ra ngoài xông xáo, cuối cùng trở thành một vị sinh mệnh Hỗn Độn cường đại, đồng thời xây dựng Thâm Uyên giới thành một thế giới Hỗn Độn chuyên về mậu dịch.
Nếu muốn thành lập một thế giới Hỗn Độn chuyên về mậu dịch trong Hỗn Độn cũng không dễ dàng, thậm chí còn khá gian nan.
Đầu tiên phải đảm bảo thực lực của bản thân đủ cường đại.
Nếu bị cường giả trong Hỗn Độn cướp đoạt hay chiếm lấy, ngay cả an toàn của bản thân cũng không thể bảo vệ thì còn nói gì tới thành lập thế giới Hỗn Độn chuyên về mậu dịch nữa?
Bình thường chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn mới có thể thành lập thế giới mậu dịch.
Dù sao chỉ cần trở thành sinh mệnh Hỗn Độn về cơ bản mới xem như đứng vững được trong Hỗn Độn, đồng thời có thể trở thành bá chủ một phương trong Hỗn Độn.
Nếu không phải sinh mệnh Hỗn Độn thì dù có chiếm cứ một tòa thế giới Hỗn Độn cũng vô cùng nguy hiểm.
Mỗi giây mỗi phút đều phải cảnh giác những cường giả khác sẽ đến cướp đoạt thế giới Hỗn Độn.
Giống như Thiên giới, các vị Đạo Tổ kỳ thực cũng coi như là người thống trị Thiên giới.
Nhưng vậy thì sao?
Khi bị U tộc xâm lấn Thiên giới cũng chỉ có thể phòng ngự, căn bản không có cách nào xua đuổi U tộc.
Mà lão tổ U tộc thật ra cũng không phải sinh mệnh Hỗn Độn.
Chỉ có thể nói là kém một chút nữa thì trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng chính vì kém một chút mới khiến U tộc đánh mất chính thế giới của mình.
Một mực lang bạt kỳ hồ trong Hỗn Độn, như cây không rễ.
U tộc còn vậy huống chi là Thiên giới?
Một khi Thiên giới bị U tộc chiếm cứ, e rằng Tiên tộc cũng sẽ phải dắt díu nhau lưu lạc.
Chỉ có cách sinh ra sinh mệnh Hỗn Độn thì một tòa thế giới Hỗn Độn mới được bảo vệ.
Đây cũng là lý do vì sao các vị Đạo Tổ cổ vũ Tiên Nhân tiến vào Hỗn Độn xông xáo, bởi họ hy vọng Tiên tộc có thể sinh ra một sinh mệnh Hỗn Độn.
Chỉ có như vậy mới có thể giữ vững Thiên giới!
“Được, tới Thâm Uyên giới đi.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Hắn muốn xông pha trong Hỗn Độn thì trước tiên cần phải hiểu rõ tình hình Hỗn Độn đã.
Mà Thâm Uyên giới là thế giới Hỗn Độn chuyên về mậu dịch gần Thiên giới nhất, không tới Thâm Uyên giới thì làm gì còn chỗ nào tốt hơn nữa?
Về cơ bản Tiên Nhân từ Thiên giới tiến vào Hỗn Độn tám phần mười trở lên đều sẽ đến Thâm Uyên giới.
Chỉ là Thâm Uyên giới cách Thiên giới cũng rất xa xôi.
Muốn tới đó chỉ sợ cũng mất thời gian mười năm.
Nhưng hai người không hề sốt ruột, cứ chậm rãi lên đường là đủ.
Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm…
Sau khi hai người di chuyển trong Hỗn Độn tám năm sau thì đột nhiên nghe được một tia động tĩnh.
“Hử?”
“Khí Hỗn Độn đằng trước bị khuấy động, hình như có người đang đánh nhau.”
Khổ Hải Tiên Tôn trầm giọng nói.
Hai người đi trong Hỗn Độn bảy tám năm cũng không gặp chuyện gì.
Vậy mà giờ lại gặp.
“Vòng qua.”
Lục Trường Sinh không muốn gặp rắc rối.
Trong Hỗn Độn tốt nhất không cần xen vào chuyện bao đồng, càng không cần ôm lòng tò mò.
Một khi tò mò quá rất có thể rắc rối sẽ kéo đến.
Mặc kệ phía trước là ai đang chiến đấu thì họ cứ đi vòng qua đủ.
Khổ Hải Tiên Tôn cũng gật đầu đồng ý.
Sau đó hai người tránh qua con đường này.
Thế nhưng sau một tháng hai người lại cảm ứng được phía trước có dư âm chiến đấu kịch liệt.
“Tiếp tục đi vòng.”
Lục Trường Sinh vẫn vững như núi.
Nhưng mấy tháng sau lại có đủ loại dư âm chiến đấu vọng tới.
Như thể Hỗn Độn đã gặp chuyện gì đó rất lớn.
Lúc này bọn hắn lại gặp được một luồng dư âm chiến đấu rất mãnh liệt.
Khổ Hải Tiên Tôn không nhịn được mà lên tiếng: “Trường Sinh Tiên Tôn, nơi này cách Thâm Uyên giới rất gần rồi, liệu có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Chúng ta có cần đi xem thử không, biết đâu có thể hỏi thăm chút chuyện về Thâm Uyên giới cũng nên.” trải qua mười năm mới tới Thâm Uyên!
Lục Trường Sinh nhìn qua Khổ Hải Tiên Tôn.
Hắn nhắm mắt lại.
Không lâu sau Lục Trường Sinh lạnh lùng thốt lên: “Tiếp tục đi vòng, hơn nữa phải tăng tốc lên!”
Khổ Hải Tiên Tôn có vẻ hơi nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận