Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 206. Dốc lòng chế tác Vô Ngân cao, tên tuổi thần y vang khắp bốn phương!



Chương 206. Dốc lòng chế tác Vô Ngân cao, tên tuổi thần y vang khắp bốn phương!




Ánh mắt nữ tử lóe lên chờ mong, nàng cắn răng nói: “Không cần Ma Phí Tán, cứ làm luôn đi.”
Nói xong nàng cũng nhắm chặt mắt.
Lục Trường Sinh cũng không chần chờ, hắn cầm một con dao sắc bén lên, bắt đầu rạch mở những vết sẹo trên người nữ tử.
Trên người nữ tử có rất nhiều vết sẹo, sau khi rạch ra hết đầu nữ nử đã phủ kín mồ hôi lạnh, nhưng nàng vẫn cắn răng kiên trì như cũ, có thể thấy ý chí của nàng sắt đá tới nhường nào.
Lục Trường Sinh mất khoảng một canh giờ mới bôi hết Vô Ngân cao lên người nữ tử được.
“Được rồi, chắc khoảng mấy ngày sau vết thương của ngươi sẽ khỏi, hẳn là sẽ không để lại sẹo nữa.”
Lục Trường Sinh nói.
Nữ tử mở mắt, lúc này cũng thở phào một hơi.
Nàng mặc quần áo xong cúi đầu hành lễ với Lục Trường Sinh.
“Ta là Từ Linh, một thời gian ngắn tới có lẽ sẽ lại quấy rầy Lục đại phu, mong Lục đại phu thứ lỗi!”
“Có điều nếu Lục đại phu có yêu cầu gì cũng có thể cho người tìm ta.”
Từ Linh nói xong thì xoay người rời khỏi phòng khám.
Lục Trường Sinh nghĩ Từ Linh hẳn không đơn giản, chắc cũng là người có địa vị trong bang Tứ Hải.
Vì thế hắn gọi Trương Hiên tới hỏi thăm.
“Trương Hiên, nữ nhân vừa rồi tự xưng là Từ Linh, ngươi có quen không?”
Trương Hiên ngẩn ra rồi lát sau mới đáp: “Từ Linh? Chắc không phải phó Đương chủ Từ Linh của Ám Đường chứ? Lục lang trung, thân phận của nàng không đơn giản đâu, thậm chí còn hơi phức tạp nữa. Ngài tốt nhất đừng tiếp xúc với Từ Linh nhiều thì hơn.”
“Vậy là sao?”
“Từ Linh ngoại trừ là phó Đường chủ Ám Đường ra thì còn là con gái của Bang chủ đời trước. Mà Bang chủ hiện nay không phải người thừa kế Bang chủ cũ đã định trước, hơn nữa là dựa vào chút thủ đoạn leo lên. Bởi vậy tuy bên ngoài Bang chủ đối với Từ Linh có phần tử tế nhưng thực ra lại âm thầm gây rất nhiều khó khăn cho nàng.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Từ Linh là con gái của Bang chủ đời trước, đối với Bang chủ hiện nay nhiều ít gì cũng là một mối đe dọa.
Dù sao thì Bang chủ đời trước vẫn có rất nhiều nhân mạch còn ở lại.
Chỉ cần Từ Linh còn ở đây một ngày thì những nhân mạch đó của Bang chủ đời trước cũng sẽ hướng về nàng như cũ.
Thế nên cũng không tránh được việc Bang chủ hiện nay kiêng dè nàng.
Nếu ai tiếp xúc gần gũi với Từ Linh thì cũng sẽ bị Bang chủ nghi kỵ.
Chẳng trách một nữ tử như Từ Linh lại bị điều tới Ám Đường.
Mà Ám Đường cũng chẳng phải nơi tử tế gì, nó chuyên phụ trách nằm vùng, ám sát, thu hoạch tình báo hoặc âm thầm xử lý một số đối thủ của bang Tứ Hải.
Nơi đó chuyên làm những chuyện xấu một cách âm thầm, vậy nên cũng khó tránh việc bị mọi người ghét bỏ.
Có điều Lục Trường Sinh cũng không để ý.
Hắn chỉ là một vị lang trung thôi, Từ Linh cũng chỉ là người bệnh của hắn, hai người chẳng có quan hệ thân thiết gì.
Mấy ngày sau Từ Linh lại tìm tới.
Lần này Từ Linh bị thương, hơn nữa là bị thương ở đùi, máu chảy đầm đìa, nhìn vô cùng đáng sợ.
Có điều cũng chỉ là vết thương ngoài da, không tổn hại gì tới gân cốt, thật ra cũng không nghiêm trọng lắm.
Thế nhưng mấy hôm sau Từ Linh lại tới nữa.
Đây đã là lần thứ ba rồi!
Có điều lần này Từ Linh bị thương ở mặt.
Lục Trường Sinh không kiềm được mà hỏi: “Ám đường hung hiểm vậy cơ à?”
Theo tần suất bị thương của Từ Linh, cứ hai ba ngày lại thấy nàng bị thương một lần, như vậy ai mà chịu cho nổi?
Áng chừng sống được nửa năm cũng coi như may mắn.
Từ Linh liếc qua Lục Trường Sinh, trầm ngâm chốc lát mới mở miệng: “Ta vì muốn kiếm công trạng để đổi Hoán Huyết Đan mới vậy.”
“Lục lang trung, ta cũng nghe nói chuyện của ngươi rồi, ngươi đắc tội với Trần Nham, mà đại ca của Trần Nham là Trần Sơn, hai huynh đệ nhà đó cũng không phải kẻ rộng lượng gì đâu, ngươi phải cẩn thận đấy.”
“Nếu ta đoán không sai thì Lục đại phu hẳn cũng là võ giả Luyện Tạng. Nếu công trạng đủ nhiều ngươi có thể thử đổi lấy một viên Hoán Huyết Đan, nhờ nó hoán huyết một lần, đan dược như vậy là thứ chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.”
Nói xong Từ Linh cũng rời đi luôn.
“Hoán Huyết Đan? Có thể giúp hoán huyết một lần...”
Dường như Lục Trường Sinh đã hiểu ra lý do mà dạo gần đây có nhiều người bị thương tới vậy.
Hẳn là đều do liều mạng kiếm công trạng, sau đó dùng công trạng đổi lấy một viên Hoán Huyết Đan.
Có điều Lục Trường Sinh đã là võ giả cảnh giới Thần Lực, hắn không cần tới Hoán Huyết Đan nữa.
Ngược lại thì hắn rất tò mò về thứ gọi là Hoán Huyết Đan này.
Lúc trước Lục Trường Sinh từng dùng Hoán Huyết Châu, nhưng Hoán Huyết Châu cũng không phải Hoán Huyết Đan, cả hai về bản chất đã có khác biệt, Hoán Huyết Đan là thứ có thể luyện ra mà bản thân Hoán Huyết Châu lại là một loại kỳ vật.
“Trương Hiên, thời gian này ngươi hỏi thăm về chuyện đổi Hoán Huyết Đan trong bang Tứ Hải cho ta.”
“Vâng, lang trung.”
Trương Hiên là người thông minh, cho hắn đi hỏi thăm tin tức cũng rất thích hợp.
Hôm sau Trương Hiên đã hỏi thăm được chút tin tức thật.
“Lang trung, dạo gần đây đúng là bang Tứ Hải có được một ít Hoán Huyết Đan. Nghe nói là do bang Tứ Hải đã trả một cái giá rất lớn để mời tiên sư luyện chế.”
“Bởi thế gần đây các võ giả Luyện Tạng trong bang Tứ Hải mới liều mạng gom góp công trạng, mục đích vì muốn đổi lấy một viên Hoán Huyết Đan.”
Lục Trường Sinh ngẩng phắt đầu lên.
“Khoan đã, ngươi nói tiên sư sao? Là tiên sư gì?”
“Lục lang trung không biết à? Nghe nói mười mấy năm trước có một vị tiên sư tới thành Trạm Hải, tên là Thượng Nguyên tiên sư, người này thành lập một đạo tràng tên Thượng Nguyên đạo tràng, nơi đó tọa lạc ngay tại thành Bắc ấy.”
“Thượng Nguyên tiên sư giỏi về luyện đan, rất nhiều đan dược chất lượng cao trong thành Trạm Hải đều do Thượng Nguyên tiên sư luyện ra.”
Chuyện này cũng là kiến thức cơ bản trong thành Trạm Hải.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không phải người của thành Trạm Hải, vậy nên mới không được rõ. Hết chương 206.



Bạn cần đăng nhập để bình luận