Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1658: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (5)

Thế nên được ý chí của Thiên giới coi là một bộ phận của Thiên giới.
Bởi vậy ý chí của Thiên giới trực tiếp dung hợp Hồng Trần đạo quả, gần như không có chút trở ngại nào.
Còn chuyện Hồng Trần đạo quả quá phức tạp?
Đã là một phần của Thiên giới, dù phức tạp nhưng sao phức tạp hơn toàn bộ Thiên giới được?
Đây là “đi đường tắt”.
Nhưng sự thật chứng minh hiệu quả rất tốt.
“Như vậy là xong rồi?”
Lục Trường Sinh mở to hai mắt, cảm tưởng khó mà tin nổi.
Cứ đơn giản vậy thôi à?
Thậm chí cả quá trình còn không có bất cứ khó khăn trắc trở gì.
Hồng Trần đạo quả nhanh chóng dung nhập vào Thiên giới.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh có thể cảm thấy giữa hắn và Thiên giới có một mối liên hệ như có như không.
Thiên giới sẽ không trói buộc đạo quả của Lục Trường Sinh.
Thậm chí sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với việc tu hành của Lục Trường Sinh.
Vẻn vẹn chỉ là để Thiên giới ký lục lại thông tin của đạo quả thôi.
Đạo quả vẫn ở trong cơ thể Lục Trường Sinh như cũ.
Nhưng phương thức này lại khiến Lục Trường Sinh có thể tránh khỏi nguy hiểm vẫn lạc khi ở bên ngoài.
Một khi vẫn lạc, cùng lắm thì hắn lại dựng dục lần nữa từ Thiên giới.
Đến lúc đó vẫn là ba viên đạo quả như cũ.
Nói theo cách khác, Thái Ất Tiên Tôn thật sự bất tử bất diệt. Đương nhiên Thiên Nhân Ngũ Suy là ngoại lệ.
Một khi Thiên Nhân Ngũ Suy giáng lâm thì cả Thái Ất Tiên Tôn cũng phải chết.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Tuổi thọ của Thái Ất Tiên Tôn cao tới tám mươi mốt kỷ.
Một kỷ là 120.000 năm.
Thử nghĩ lại xem đây là bao nhiêu vạn năm tuổi thọ?
Tuổi thọ mênh mông như vậy, dù có nhục thân bất hủ nhưng tâm linh thì sao?
Một khi tâm linh mục nát, nhục thân có mạnh hơn nữa cũng không có tác dụng gì.
Thái Ất Tiên Tôn tu luyện chính là tâm linh.
Chỉ khi nào tâm linh bất hủ mới có thể thành tựu Đại La Tiên Tôn.
Thiên Nhân Ngũ Suy mà Thái Ất Tiên Tôn gặp phải cũng chính là kiếp tâm linh.
Không vượt qua nổi thì chỉ có con đường chết.
Một khi tâm linh mục nát dù có thể một lần nữa dựng dục lại nhưng liệu có ý nghĩa gì nữa?
Lần tới vẫn sẽ chết vì tâm linh sụp đổ.
Nhưng dù sao đã có được tám mươi mốt kỷ tuổi thọ.
Nói là thọ ngang trời đất cũng không sai.
Đến bước này, Thái Ất Kim Tiên gần như không thể vẫn lạc ngoài ý muốn nữa.
Hầu như đều có thể sống hết tuổi thọ rồi chờ đại hạn.
Nếu như tâm linh đủ mạnh mẽ và có thể vượt qua kiếp tâm linh, lại tiếp tục sống qua tám mươi mốt kỷ.
Một mực đến khi tâm linh bất hủ!
Từng có Thái Ất Kim Tiên sống đến cửu kiếp.
Cửu kiếp chính là vượt qua chín lần kiếp tâm linh.
Tương đương với kéo dài tuổi thọ chín lần.
Mỗi một lần đều là tám mươi mốt kỷ tuổi thọ.
Bởi vậy đến cấp độ Thái Ất Kim Tiên, thứ hạn chế tuổi thọ của Tiên Nhân không còn là ngoại vật nữa.
Mà là tâm linh!
Chỉ cần tâm linh ngươi đủ mạnh mẽ thì ngươi có thể sống mãi.
“Tâm linh…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Tâm linh hư vô mờ mịt, nhìn không thấu sờ không được, nhưng lại liên quan đến căn cơ của Thái Ất Kim Tiên.
Có điều sau khi Lục Trường Sinh chính thức bước vào cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, pháp lực bất hủ trong cơ thể hắn cũng tăng vọt.
Hơn nữa còn có hạt nhục thân cũng có chút bành trướng.
Từ Kim Tiên đến Thái Ất Kim Tiên tăng cường không quá nhiều.
Nhưng cũng là gia tăng toàn diện.
Nếu thời gian đủ dài thì pháp lực bất hủ cũng sẽ trở nên lớn lao hơn.
Có pháp lực bất hủ dung dưỡng, các phương diện đều sẽ mạnh hơn nữa.
Nhất là Thần Thông thiên bẩm bên trong đạo quả cũng gia tăng trên diện rộng.
Dù sao đã dung nhập đạo quả vào Thiên giới nên cảm ngộ mọi thứ trong Thiên giới sẽ càng thêm dễ dàng.
Thậm chí Thiên giới còn chủ động gia tăng Thần Thông thiên bẩm bên trong đạo quả.
Đây cũng là nguyên nhân Thái Ất Kim Tiên cường đại hơn Kim Tiên.
Uy lực của Thần Thông thiên bẩm càng không thể so sánh.
Thần Thông thiên bẩm bên trong đạo quả của Thái Ất Kim Tiên đã được ý chí của Thiên giới chủ động tăng cường.
Lục Trường Sinh cũng vậy.
Có điều chỉ có Thần Thông Thôn Linh và Thần Thông Vĩ Lực của hắn là được tăng cường.
Hư giới lại chẳng hề tăng lên.
Đương nhiên Lục Trường Sinh biết nguyên nhân vì sao.
Hiện giờ Hư giới của hắn muốn tăng cường thì nhất định phải dung hợp thên nhiều sức mạnh bản nguyên, sau đó từ hư hóa thực.
Nhưng ý chí của Thiên giới sao có thể cho thêm sức mạnh bản nguyên quý giá?
Mà hiện tại Hư giới đã bắt đầu từ hư hóa thực.
Dù chỉ có một chút xíu khả năng.
Thậm chí xem như vừa mới bắt đầu.
Chỉ xuất hiện một chút hình dáng.
Dù chỉ tăng cường một chút đoán chừng cũng sẽ khiến uy lực của Hư giới xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.
“Tách.”
Lục Trường Sinh ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía bảy vị Đạo Tổ.
“Đệ tử tạ ơn các vị Đạo Tổ!”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ, thể hiện lòng biết ơn của mình.
Thấy thế trên mặt bảy vị Đạo Tổ cũng nở một nụ cười.
Bọn hắn đều biết rõ.
Lúc này, Lục Trường Sinh đã tấn thăng Thái Ất, chính là Thái Ất Tiên Tôn thật sự!
Thậm chí còn trời xui đất khiến bước lên con đường chủ nhân Thế Giới chân chính!
“Tốt lắm Lục Trường Sinh, giờ ngươi về động phủ củng cố tu vi đi.”
Bàn Tổ vung tay lên, để Lục Trường Sinh rời đi.
Lục Trường Sinh hơi khom người, sau đó quay trở về động phủ của mình.
Sau khi về động phủ, Lục Trường Sinh không khỏi cảm khái.
Thật không ngờ Hư giới lại ngoài ý muốn “từ hư hóa thực”.
Quả thật là kinh hỉ.
Trong khi trước đó Lục Trường Sinh không có chút manh mối nào để Hư giới từ hư hóa thực.
Vả lại hắn bây giờ đã thành Thái Ất Tiên Tôn, không cần lo chuyện vẫn lạc nữa, có thể yên tâm tiến về Hỗn Độn.
“Muốn tới Hỗn Độn thì cần chuẩn bị một phen đã…”
Lục Trường Sinh nhìn qua số tiên công.
Vốn tiên công của hắn còn hơn 80.000.
Hắn chuẩn bị đổi một ít vật tư để chuẩn bị sẵn.
Nhưng Lục Trường Sinh kiểm tra tiên công mới biết số tiên công của mình đã thành số âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận