Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2134: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (3)

Lục Trường Sinh trở về động phủ.
Hắn đang chải vuốt lại khí vận.
Khí vận khổng lồ không ngừng đổ dồn về cơ thể Lục Trường Sinh.
Tất nhiên muốn tiêu hóa hết chỗ khí vận này thì cần phải có một khoảng thời gian.
Theo thời gian trôi qua, linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh cũng đang gia tăng một cách ổn định.
54%, 55%, 56%, 57%, 58%…
Chớp mắt linh hồn Tử Cực đã tăng lên đến 65%.
Lập tức tăng hẳn 12%.
Tốc độ tăng trưởng như vậy đã rất lớn.
Lục Trường Sinh đoán rằng đây không chỉ là khí vận từ đại vũ trụ.
Hẳn còn liên quan đến việc danh tiếng “Giới Chủ” của hắn đã vang dội khắp các dị vũ trụ.
Khí vận thật sự rất kỳ diệu.
Bất kể khí vận ở đâu, chỉ cần có khí vận là thậm chí có thể xuyên qua phạm vi của vô số vũ trụ rồi tác động lên tu sĩ.
Ngay cả Thời Không Trường Hà cũng không thể ngăn cản khí vận.
Ngoài vật chất Bất Hủ thì khí vận là thứ Lục Trường Sinh cảm thấy kỳ diệu nhất.
Thời Không Trường Hà cũng không thể làm gì được chúng.
Không biết qua bao lâu.
“Ầm.”
Một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Trước đây Lục Trường Sinh chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra biến cố như vậy.
Rõ ràng Lục Trường Sinh cảm ứng được bản thể của mình.
Chính là vị diện Chân giới sau khi “thăng duy” vẫn ở bên cạnh Giới Hải.
Dù chỉ có thể tích rất nhỏ nhưng đó cũng là bản thể của hắn.
Bản thể của Lục Trường Sinh vốn vẫn luôn thử nghiệm đủ loại tần suất đặc biệt, hy vọng có thể ăn khớp với tần suất linh hồn của các chiều không gian khác, từ đó hấp thụ linh hồn của các chiều không gian và dòng thời gian khác.
Nhưng suốt mấy nghìn năm nay hầu như chẳng thu hoạch được gì.
Dường như chuyện này chỉ có thể dựa vào vận may mà thôi.
Nhưng vừa rồi bản thể của Lục Trường Sinh cảm nhận được một tần suất đặc biệt, như thể phù hợp với linh hồn của một chiều không gian khác.
Một cảm giác quen thuộc bỗng nhiên trào dâng.
“Xoẹt.”
Linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh dường như “nhìn thấy” được “chính mình” của một chiều không gian khác.
Ánh mắt hắn xuyên qua vô số không gian, vô số thời gian, vô số vũ trụ.
Rơi vào một “Lục Trường Sinh” khác.
Không có bất cứ sự giao tiếp nào.
Hai bên chỉ nhìn lẫn nhau.
Trong nháy mắt dường như Lục Trường Sinh đã hiểu được mọi thứ về đối phương.
Đối phương vẫn gọi là “Lục Trường Sinh”.
Vẫn ở một thế giới siêu phàm.
Vẫn vươn lên từ phàm nhân.
Hơn nữa còn đi ra từ một thôn nhỏ, chỉ có điều ngay từ đầu đối phương đã bộc lộ thiên phú tu hành nên được đưa vào một tông môn lớn.
Sau đó tông môn bị diệt, bạn bè bị giết hại, ngay cả thôn nhỏ cố hương cũng bị tàn sát trong loạn thế.
Tính tình của “Lục Trường Sinh” đại biến, hắn trở thành một tán tu vừa chính vừa tà, cuối cùng thành tựu Siêu Thoát .
Đúng vậy, chỉ là một kẻ siêu thoát nhất cảnh.
Thậm chí còn chưa đạt đến nhị cảnh.
Trở thành kẻ siêu thoát nhất cảnh, linh hồn của “Lục Trường Sinh” cũng được lột xác, đồng thời nhìn thấy Thời Không Trường Hà và biết được mọi thứ.
Đáng tiếc hắn lại có linh hồn kém cỏi hơn trong vô số dòng thời gian và chiều không gian.
Một ngày nọ tần suất linh hồn của hắn trùng hợp với tần suất linh hồn của Lục Trường Sinh bên này.
Lúc này “Lục Trường Sinh” biết mình khó thoát khỏi cái chết.
Linh hồn của hắn sẽ không tự chủ được mà bị linh hồn của Lục Trường Sinh tới từ đại vũ trụ “nuốt chửng”.
Về cơ bản tần suất linh hồn không thể ăn khớp.
Một khi đã ăn khớp, chắc chắn linh hồn yếu hơn sẽ bị linh hồn mạnh hơn nuốt chửng.
Linh hồn của Lục Trường Sinh hiện tại chính là linh hồn Tử Cực.
Dù trong vô số dòng thời gian thì nó cũng là loại linh hồn vô cùng mạnh mẽ.
Tất nhiên đối phương không thể chống cự được.
Có lẽ đã rất lâu.
Hoặc có lẽ chỉ trong chớp mắt.
Linh hồn của “Lục Trường Sinh” bị nuốt gọn.
Sau đó tần số linh hồn đặc biệt cũng biến mất.
Lục Trường Sinh bỗng nhiên hiểu ra.
Hắn cúi xuống, nhanh chóng cảm ứng được linh hồn của mình.
“Đây là… linh hồn lột xác?”
Lục Trường Sinh vô cùng kinh ngạc.
Hắn biết rõ, khi linh hồn của hắn là linh hồn Tử Cực đã rất mạnh mẽ rồi.
Nhưng muốn lột xác thì có vẻ vẫn còn một khoảng cách.
Không ngờ sau khi nuốt chửng “chính mình” tại một dòng thời gian.
Linh hồn của hắn lập tức bước vào giai đoạn lột xác.
“Ầm ầm.”
Trong đầu Lục Trường Sinh vang lên một tiếng nổ lớn.
Chuyện linh hồn lột xác không phải bình thường.
May mắn thay Lục Trường Sinh đã có kinh nghiệm, vậy nên hắn không hề hoảng sợ.
Theo thời gian dần trôi, linh hồn Tử Cực của Lục Trường Sinh đột nhiên xuất hiện một tia kim quang.
Chỉ có điều tia kim quang này rất mờ nhạt.
Nếu không nhìn kỹ thậm chí còn không nhận ra.
Tuy nhiên thứ đó đích thực là kim quang.
Chỉ là kim quang này rất nhỏ bé.
Có không quá mười tia kim quang.
Nhưng sự xuất hiện của kim quang chính là sự lột xác về chất.
Quan trọng hơn là Lục Trường Sinh còn cảm nhận được một chút khí tức “Bất Hủ”.
Đúng vậy, những tia sáng màu vàng kim mờ mờ này khiến Lục Trường Sinh mơ hồ cảm nhận được khí tức “Bất Hủ”.
Lục Trường Sinh lập tức liên tưởng đến cái gọi là “Bất Hủ Chân Ý”.
Chẳng lẽ “Bất Hủ Chân Ý” thực sự có liên quan tới linh hồn?
Tuy nhiên đây chỉ là suy đoán của Lục Trường Sinh mà thôi.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra kiểm tra tình hình của mình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 600 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Hoàng Kim: 0 (Hoàng kim bất hủ, có thể tồn tại cả vạn năm giữa Thời Không Trường Hà)
Trên bảng thuộc tính, “linh hồn Tử Cực” đã biến mất.
Trở thành “linh hồn Hoàng Kim”.
Thậm chí phía sau còn có chú giải “hoàng kim bất hủ”.
“Lại là Bất Hủ …”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia khác thường.
Vậy thì “Bất Hủ” của linh hồn và Bất Hủ Chân Ý có liên quan gì với nhau không?
“Linh hồn Hoàng Kim này có thể tồn tại trong Thời Không Trường Hà cả vạn năm, quả thực rất mạnh, nhưng dường như vẫn chưa chạm đến cảnh giới Chúa Tể tam cảnh?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận