Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1818: Lĩnh hội nghìn loại đại đạo trên bia đại đạo! Khói lửa nổi lên, Đại Thánh cũng xuất hiện, Thánh Tông đại chiến! (3)

“Dù Ngộ Đạo Thánh Tông nội tình thâm hậu nhưng không có đệ tử mới gia nhập, không có thêm nguồn máu mới thì nhiều năm sau Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta cũng sẽ suy bại. Chuyện này đã đến tình trạng cấp bách rồi.”
“Chư vị Đại Thánh thấy nên làm gì đây?”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông vừa dứt lời, các vị Đại Thánh trong đại điện đều xôn xao.
Chuyện này đúng là vấn đề lớn.
Thậm chí tình hình còn rất nghiêm trọng.
Kỳ thực địa bàn Ngộ Đạo Thánh Tông khống chế không hề nhỏ.
Nhưng chỉ dựa vào địa bàn dưới trướng Ngộ Đạo Thánh Tông thì vẫn chưa đủ.
Dù sao sinh ra thiên tài không hề dễ.
Bình thường vạn người không có một, thậm chí cả tỷ người cũng không có một thiên tài.
Trước kia từ bốn phương tám hướng có rất nhiều người nghe danh tìm tới bái nhập Ngộ Đạo Thánh Tông.
Dù sao Ngộ Đạo Thánh Tông có ưu thế đặc biệt, ví dụ như Ngộ Đạo Trì.
Ngay cả cao giai Đại Thánh cũng khát khao muốn bước vào Ngộ Đạo Trì một lần.
Nhưng giờ thì khác.
Cấm khu Thiên Yêu nằm ngay cạnh Ngộ Đạo Thánh Tông, đó chính là uy hiếp lớn.
Thế lực khác cũng bắt đầu mượn chuyện cấm khu Thiên Yêu, trắng trợn gieo rắc những tin đồn bất lợi với Ngộ Đạo Thánh Tông.
Quan trọng hơn là những thế lực kia bắt đầu cưỡng ép ngăn cản.
Ví dụ như không để người ở các địa bàn dưới trướng bọn hắn tiến vào Ngộ Đạo Thánh Tông vân vân.
Thế nên Ngộ Đạo Thánh Tông muốn tuyển được đệ tử thiên tài lại càng thêm khó khăn.
“Hừ, làm sao được chứ? Tất nhiên chọn ra một vài thế lực để khai đao thôi!”
“Không sai, ai ngăn cản thì đánh kẻ đó. Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta vẫn chưa suy bại đâu, giờ chúng đã dám cưỡng ép ngăn cản, tưởng Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta không có người hả?”
“Cửu Nguyên Thánh Tông dạo gần đây sôi động lắm, vậy cứ khai đao với Cửu Nguyên Thánh Tông đi. Một tông môn chưa từng sinh ra Đại Đế mà cũng xứng xưng là ‘Thánh Tông’ sao?”
“Không sai, khai đao với Cửu Nguyên Thánh Tông đi, vừa chèn ép khí thế của Cửu Nguyên Thánh Tông mà cũng tiện thể tuyên cáo uy nghiêm của Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta!”
“Chèn ép Cửu Nguyên Thánh Tông không thành vấn đề. Vấn đề là nếu ngộ nhỡ con Thiên Yêu kia động thủ thì hậu quả sẽ khó mà lường được…”
Một vị Đại Thánh nhắc tới “Thiên Yêu”.
Toàn bộ đại điện gần như trở nên yên tĩnh chỉ trong nháy mắt.
Không ai nói lời nào nữa.
Dù là Đại Thánh trước đó hãy còn cất giọng đầy căm phẫn giờ cũng đỏ bừng mặt, không dám nói một câu.
Đúng vậy, ngộ nhỡ lúc bọn hắn đối phó với Cửu Nguyên Thánh Tông mà Thiên Yêu lại tranh thủ ra tay lần nữa thì sao?
Chuyện thế này không ai nói chắc được?
Nhất thời, bầu không khí trong đại điện trở nên cực kỳ ngột ngạt.
Thiên Yêu hệt như tảng đá lớn đặt trong lòng vô số Đại Thánh, đè nặng tới mức các vị Đại Thánh không cách nào thở nổi.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng biết tình trạng hiện tại, quan trọng nhất chính là con Thiên Yêu kia.
“Thôi, bản tọa sẽ đích thân gửi tin cho Thiên Yêu, trả giá đắt cũng phải ổn định con Thiên Yêu kia.”
“Nếu có thể ổn định Thiên Yêu thì chư vị Đại Thánh có bằng lòng động thủ với Cửu Nguyên Thánh Tông không? Không nói tới chuyện tiêu diệt Cửu Nguyên Thánh Tông nhưng nhất định phải đánh cho chúng cúi đầu, không dám ngăn cản đệ tử tìm tới Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta nữa.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông lên tiếng.
Mắt các vị Đại Thánh sáng lên.
“Nếu có thể ổn định Thiên Yêu tất nhiên chúng ta có thể áp chế Cửu Nguyên Thánh Tông!”
“Không sai, chỉ là Cửu Nguyên Thánh Tông mà thôi, ta đã muốn dạy chúng một bài học lâu rồi.”
“Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông càng ngày càng không coi Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta ra gì, lần này nhất định phải cho Cửu Nguyên Thánh Tông biết ai mới là bá chủ thực sự?”
Nhất thời, các vị Đại Thánh trong đại điện đã lấy lại được tự tin ban đầu.
Bọn hắn cũng chỉ e ngại Thiên Yêu thôi.
Như Thiên Yêu không ra mặt thì Ngộ Đạo Thánh Tông sao lại phải sợ Cửu Nguyên Thánh Tông?
“Đúng, nếu có thể ổn định Thiên Yêu thì tất cả chúng ta đều có thể ra tay!”
Cuối cùng các vị trưởng lão cũng bàn bạc thỏa đáng và đưa ra quyết định.
Về phần Lục Trường Sinh.
Hắn là khách khanh trưởng lão, bình thường không cần làm gì, nhưng lúc thế này chỉ cần hắn không từ chối rõ ràng thì cũng sẽ phải đi theo.
Mà Lục Trường Sinh cũng không định từ chối.
Cửu Nguyên Thánh Tông cũng là nơi có rất nhiều thiên kiêu, dù chưa từng sinh ra Đại Đế nhưng lại có thể xưng là “Thánh Tông” thì sao đơn giản được?
Huống chi chuyến này không phải chỉ có một mình hắn phải đi.
Mà là Ngộ Đạo Thánh Tông dốc toàn lực đánh một trận với Cửu Nguyên Thánh Tông.
Lục Trường Sinh thích nhất hỗn chiến.
Với thực lực của hắn, trong lúc hỗn chiến nhất định có thể thu hoạch rất nhiều chỗ tốt.
Đến lúc đó lại có thêm một đống sức mạnh bản nguyên Ám Vực, vậy sao phải từ chối?
Bởi vậy Lục Trường Sinh không hề phản đối, ngược lại còn để Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông biết hắn nguyện ý xuất chiến.
Tất nhiên Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông không khỏi mừng rỡ.
Thế là toàn bộ Ngộ Đạo Thánh Tông bắt đầu chuẩn bị.
Dù sao Ngộ Đạo Thánh Tông còn phải đưa ra điều kiện có thể khiến Thiên Yêu hài lòng, để Thiên Yêu không động thủ với Ngộ Đạo Thánh Tông.
Điều kiện này tất nhiên rất hà khắc.
Chỉ còn chờ xem Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông ổn định Thiên Yêu thế nào thôi.
Chắc chắn Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông đã chuẩn bị từ lâu.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Sau ba tháng, nét mặt Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông rạng rỡ, ra lệnh triệu tập các vị Đại Thánh lần nữa.
Lần này triệu tập tất cả các Đại Thánh.
“Chư vị, bản tọa đã ổn định Thiên Yêu. Chí ít trong vòng trăm năm Thiên Yêu sẽ không động thủ với Ngộ Đạo Thánh Tông, chúng ta có thể chuyên tâm đối phó Cửu Nguyên Thánh Tông.”
“Lần này mục tiêu là hủy diệt Cửu Nguyên Thánh Tông. Nếu thật sự không diệt được Cửu Nguyên Thánh Tông thì cũng phải cướp đoạt địa bàn của Cửu Nguyên Thánh Tông, ép Cửu Nguyên Thánh Tông nhường ra mảnh đất sản sinh tài nguyên tu hành thật lớn, cũng không cho phép Cửu Nguyên Thánh Tông ngăn cản đệ tử tìm tới Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận