Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 794: Một cái tát đánh bay Võ Thánh! Các đại Thánh địa chấn động! (5)

Chương 794: Một cái tát đánh bay Võ Thánh! Các đại Thánh địa chấn động! (5)
Nhưng làm sao có khả năng đó được?
Bây giờ Lục Trường Sinh đã hiểu tại sao sau khi võ giả ở Thánh địa biết hắn ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông thì thái độ đều sẽ thay đổi và cảm thấy chấn động rồi.
Vì ngưng tụ được Vô Lượng Thần Thông quá khó.
Chỉ là đệ tử có chút dã tâm trong Thánh địa ắt hẳn đều đã thử ngưng tụ Vô Lượng Thần Thông, nhưng độ khó này gần như làm người ta phải tuyệt vọng.
"Đạo hữu, ngươi gia nhập Thánh địa Thiên Hà là để mượn chúng sinh chi thế ở đó, dùng cho việc tu luyện Thánh Thể phải không?"
Từ chưởng môn đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy."
Lục Trường Sinh gật đầu.
Đây không phải là bí mật gì, hầu như ai cũng biết cả.
"Võ giả bên ngoài Thánh địa muốn có được đầy đủ chúng sinh chi thế đúng là việc rất phiền phức."
"Chỉ có chúng sinh chi thế ở Thánh địa mới đủ cho việc tu hành của võ giả cảnh giới Nhân Thánh, mang lại chút hy vọng thăng cấp lên Địa Thánh."
"Nhưng chúng sinh chi thế ở Thánh địa lại không thể cung cấp hết cho một mình đạo hữu. Trên thực tế, đạo hữu chỉ có thể được chia sẻ một phần nhỏ mà thôi."
"Đạo hữu có nghĩ tới việc gia nhập vào Thánh địa Thanh Sơn, nhận thêm chúng sinh chi thế từ Thánh địa Thanh Sơn chúng ta không?"
"Đến khi ấy, đạo hữu có thể sở hữu chúng sinh chi thế từ hai Thánh địa, chẳng phải tốc độ sẽ như ngày đi vạn dặm sao?"
Lời của Từ chưởng môn làm Lục Trường Sinh có chút động lòng.
Thậm chí hắn còn cảm thấy rất kinh ngạc, lúc trước hắn vừa nghĩ tới khả năng này, vậy mà bây giờ Từ chưởng môn đã đề nghị luôn rồi.
Chúng sinh chi thế quá khổng lồ cũng có thể đè ép Võ Thánh, không phải là càng nhiều càng tốt.
Nếu Thánh Thể không đủ mạnh, không chịu nổi sự khổng lồ đó thì sẽ trở thành mối nguy hại với việc tu hành.
Lục Trường Sinh thì khác, Thánh Thể Hỗn Độn của hắn mạnh đến mức nào cơ chứ?
Đừng nói là chúng sinh chi thế ở hai Thánh địa, có là của mười Thánh địa cũng không thành vấn đề gì.
Lục Trường Sinh chỉ có một yêu cầu với chúng sinh chi thế, đó là càng nhiều càng tốt!
Nhưng đây rõ ràng là một vấn đề phiền phức, cùng gia nhập vào hai Thánh địa một lúc ư?
Chẳng phải là bắt cá hai tay rồi sao?
Nhất là khi Thánh địa Thanh Sơn và Thánh địa Thiên Hà không hòa thuận, minh tranh ám đấu từ lâu.
Thánh địa Thiên Hà sẽ đồng ý để Lục Trường Sinh gia nhập Thánh địa Thanh Sơn sao?
Nếu hai Thánh địa này đánh nhau thì Lục Trường Sinh nên giúp ai đây?
Một vấn đề ấu trĩ như vậy, đường đường là chưởng môn của một Thánh địa, chắc chắn Từ chưởng môn đã từng cân nhắc qua, thế nhưng hắn vẫn nói ra.
Gây xích mích, ly gián à?
Cũng không phải.
Một chưởng môn đâu cần dùng đến biện pháp vụng về như vậy.
Rốt cuộc Từ chưởng môn muốn làm gì đây?
"Từ chưởng môn, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám. Rốt cuộc thì ngươi muốn Lục mỗ làm gì? Xin mời nói thẳng ra đi."
"Bằng không, Lục mỗ không có công thì không nhận lộc."
Lục Trường Sinh vừa liếc mắt đã nhận ra lời nói của Từ chưởng môn có hàm ý khác.
E là đối phương có chuyện gì đó cần hắn làm giúp.
Dù gì đi nữa, chúng sinh chi thế không phải là thứ có thể tùy tiện chia sẻ cho người khác được.
Võ Thánh bên ngoài phải dùng bao nhiêu thủ đoạn để có được chúng sinh chi thế? Làm sao có chuyện Thánh địa Thanh Sơn dễ dàng chia sẻ chúng sinh chi thế cho Lục Trường Sinh như vậy được?
Từ chưởng môn mỉm cười rồi trả lời luôn: "Lục đạo hữu, ngươi có biết vì sao ở Thánh Thổ lại có rất ít Địa Thánh không?"
"Hóa Thần trong Tiên Đạo cũng vậy, Nguyên Anh Chân Quân còn thấy được chứ Hóa Thần thì vô cùng ít ỏi."
Trong lòng Lục Trường Sinh run lên.
Đúng là hắn vẫn luôn nghĩ tới chuyện này.
Địa Thánh sánh ngang với Hóa Thần. Ở Thánh Thổ, dù cho là Địa Thánh hay Hóa Thần, tất cả đều cực kỳ hiếm thấy.
Thậm chí cho đến bây giờ khi đã suy nghĩ rất kỹ, Lục Trường Sinh nhận thấy dường như ở Thánh Thổ rộng lớn này, ngoại trừ ở Thánh địa ra thì không có bất cứ vị Võ Thánh nào có thể trở thành Địa Thánh.
Ở những nơi bên ngoài Thánh địa, Võ Thánh chính là để chỉ Nhân Thánh.
Khi trước, Lục Trường Sinh cảm thấy có thể do chúng sinh chi thế không đủ, nhưng Thánh Thổ có nhiều thế lực như vậy, ít nhiều gì cũng phải có một vài thế lực có đủ chúng sinh chi thế, giúp Nhân Thánh tu luyện Thánh Thể đến trạng thái viên mãn.
Vậy thì tại sao lại không có Địa Thánh?
Lẽ nào trong này còn có bí ẩn gì đó ư?
Nhìn thấy nét mặt nghi hoặc của Lục Trường Sinh, Từ chưởng môn cười, nói: "Xem ra Lục đạo hữu cũng hiểu việc từ Nhân Thánh tới Địa Thánh là một bước nhảy vọt về bản chất."
"Võ Đạo và Tiên Đạo ở giai đoạn đầu có vẻ hoàn toàn khác nhau. Thế nhưng khi đạt tới Địa Thánh ở Võ Đạo và Hóa Thần ở Tiên Đạo thì đã đến lúc trăm sông đổ về một biển rồi."
"Với Hóa Thần của Tiên Đạo, "Thần" chính là chỉ Thần Linh. Thần Linh là do trời đất sinh ra, là Thần Linh tự nhiên thai nghén mà thành. Nếu khó hiểu quá thì hãy đổi sang một cách lý giải khác dễ hiểu hơn, đó là ở một mức độ nào đó, Thần Linh sẽ đại diện cho một loại quy tắc trong trời đất. Hóa Thần phải tìm hiểu quy tắc này, vì lẽ đó nếu muốn thành tựu Hóa Thần thì nhất định phải có những mảnh vỡ của Thần Linh, như vậy mới có thể tìm hiểu một cách trực quan được."
"Nếu không, dựa vào việc tự lĩnh ngộ bằng cách quan sát trời đất của Nguyên Anh Chân Quân thì chuyện muốn thành tựu Hóa Thần sẽ khó như lên trời."
"Tương tự như vậy, về phía Võ Đạo, muốn lên đến Địa Thánh cũng cần Thần Linh, nói cách khác là cần quy tắc của trời đất. Võ giả đấu tranh với thiên nhiên, sức mạnh lớn lao tập trung về tự thân, tuy không cần tìm hiểu quy tắc trời đất nhưng cũng cần sức mạnh của Thần Linh, hoặc là cần sức mạnh của quy tắc trời đất để hoàn thiện Thánh Thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận