Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 702: Ba mươi giọt Thiên Linh Thủy mời Lục Trường Sinh ra tay! Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh uy áp toàn bộ núi Hư Linh!

Chương 702: Ba mươi giọt Thiên Linh Thủy mời Lục Trường Sinh ra tay! Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh uy áp toàn bộ núi Hư Linh!
Võ giả bắt đầu cảm ngộ pháp tắc, bắt đầu thôi diễn Thần Thuật, cuối cùng nắm giữ Thần Thông nhưng không có nghĩa là nhục thân không quan trọng.
Nhục thân là căn cơ của võ giả, sao có thể không quan trọng đây?
Đến cấp độ Võ Thánh, muốn rèn đúc Thánh Thể là tương đương với nhục thân tăng lên tới tình trạng phù hợp với Thần Thông, từ đó hòa làm một thể với Thần Thông.
Đến lúc đó sẽ đạt tới tình trạng "ta chính là Thần Thông".
Mà Thánh Thể cường đại hay không lại có quan hệ với việc ngưng tụ Thần Thông, thậm chí có liên quan cả với số lượng Thần Thông.
Ví dụ như có thể lựa chọn Thánh Thể phù hợp với một môn Thần Thông.
Cũng có thể giống như Hỏa Vân Tôn Giả, có dã tâm, muốn rèn đúc Thánh Thể dung nạp cả ba môn Đại Thần Thông đỉnh phong.
Một khi thành công tấn thăng Võ Thánh, như vậy Hỏa Vân Tôn Giả nhất định có thể trở thành một trong các Võ Thánh đỉnh phong.
Tiềm lực vô hạn!
"Tạ ơn Hỏa Vân đạo hữu giải đáp nghi hoặc."
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ.
"Ha ha, không có gì."
"Ta xem Lục đạo hữu, chỉ sợ không đơn giản là có một môn Vô Lượng Thần Thông phải không?"
Hỏa Vân Tôn Giả nhìn qua Lục Trường Sinh với ánh mắt sáng rực.
Lục Trường Sinh từ chối cho ý kiến, chỉ khẽ cười nói: "Quả nhiên trốn không thoát hỏa nhãn kim tinh của đạo hữu."
"Lục mỗ còn có hai viên đạo quả Thần Thông chưa lột xác thành Thần Thông, lần này tới Hồ Tiên Tông chính vì kiếm linh thạch mua sắm Thiên Linh Thủy, để đạo quả lột xác thành Thần Thông."
Hỏa Vân Tôn Giả nghe vậy không khỏi hít sâu một hơi: "Còn đạo quả của hai môn Thần Thông nữa?"
"Với thiên phú và lòng dạ của đạo hữu, hai viên đạo quả Thần Thông này nhất định không thể coi thường, hẳn cũng là Vô Lượng Thần Thông?"
Lục Trường Sinh không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu.
Giờ hắn cũng không sợ bại lộ nữa.
Hắn đã là võ giả cảnh giới Thần Thông, hơn nữa còn là Võ Tôn đỉnh phong.
Hắn không gặp bất cứ nguy hiểm nào với những kẻ dưới cấp độ Võ Thánh cả.
Dù cho ba môn Vô Lượng Thần Thông bại lộ thì đã sao?
Đám người sẽ chỉ cảm thán thiên phú của hắn trác tuyệt mà thôi.
Hỏa Vân Tôn Giả không nói gì nhưng vẻ khó tin đã ngập tràn trên mặt.
Ba môn Vô Lượng Thần Thông!
Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Bản thân Hỏa Vân Tôn Giả chính là người có ba môn Đại Thần Thông đỉnh phong.
Hắn tự hỏi, hắn phải trải qua vô vàn gian khổ, thậm chí còn có may mắn rất lớn nên mới có thể ngưng tụ ra ba môn Đại Thần Thông đỉnh phong.
Mà Lục Trường Sinh thì sao?
Còn hơn hắn một bậc, đối phương ngưng tụ ra ba môn Vô Lượng Thần Thông!
"Nhìn mà than thở, thật sự là chỉ biết nhìn mà than thở."
"Quả nhiên Thánh Thổ to lớn, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, trước kia lão phu là ếch ngồi đáy giếng rồi."
Hỏa Vân Tôn Giả cảm thán một phen, ngược lại cũng thấy có chút thoải mái.
"Ù ù."
Bỗng nhiên, phi chu chấn động.
"Đến núi Hư Linh rồi!"
Giọng nói của Huyền Hồ Chân Nhân truyền đến.
Lục Trường Sinh và Hỏa Vân Tôn Giả đều vội vàng đứng dậy.
Bọn hắn nhìn thấy phía dưới là một dãy núi khổng lồ, kéo dài không biết mấy nghìn dặm.
Phi chu chậm rãi hạ xuống một mảnh đất trống dưới chân núi, nơi này đã có rất nhiều võ giả cùng Kim Đan Chân Nhân tụ tập.
"Là Hồ Tiên Tông."
"Đó là Hỏa Vân Tôn Giả của Hỏa Diễm Cung ư?"
"Đúng vậy, chính là Hỏa Vân Tôn Giả, Võ Tôn đỉnh phong! Lần trước, Hồ Tiên Tông không thu hoạch được một giọt Hóa Đan Dịch nào, lần này chỉ sợ là đã cuống rồi, còn thuyết phục được cả Hỏa Vân Tôn Giả tới hỗ trợ nữa."
"Tính toán thời gian, Hồ Tiên Tông có mấy vị Kim Đan Chân Nhân đại viên mãn đều đang chờ đợi Hóa Đan Dịch để hóa đan thành anh mà. Cho nên lần này Hồ Tiên Tông xem như bỏ hết cả tiền vốn, không tiếc bất cứ giá nào."
"Nhưng nếu chỉ có một mình Hỏa Vân Tôn Giả cũng chưa chắc có thể thu được bao nhiêu Hóa Đan Dịch."
"Hỏa Vân Tôn Giả tuy mạnh nhưng Võ Tôn đỉnh phong cũng có nhiều người không kém Hỏa Vân Tôn Giả, thậm chí là mạnh hơn."
"Ấy? Võ giả sánh vai với Hỏa Vân Tôn Giả là ai thế? Hỏa Vân Tôn Giả tâm cao khí ngạo, sẽ không tùy tiện kết giao với những võ giả khác, hơn nữa nhìn bộ dáng, địa vị của người này cũng rất cao, thái độ của Huyền Hồ Chân Nhân cũng vô cùng khách khí."
"Đúng là không biết thật, đó là một gương mặt xa lạ. Ta cảm nhận được hơi thở sinh mệnh của hắn, tựa hồ còn rất trẻ nhỉ?"
Ngay lập tức, từng ánh mắt đều tập trung vào Lục Trường Sinh cùng Hỏa Vân Tôn Giả.
"Đúng vậy."
"Núi Hư Linh rất rộng lớn, theo lý thuyết có muốn chạm mặt nhau cũng không dễ dàng."
"Nhưng vẫn phải cẩn thận. Một số võ giả, nếu như không thu hoạch được đủ Hóa Đan Dịch, nói không chừng sẽ có ý đồ xấu."
"Chặn giết những võ giả khác, cướp đoạt Hóa Đan Dịch cũng không phải việc không thể xảy ra."
Huyền Hồ Chân Nhân truyền âm.
Loại sự tình này mặc dù có phát sinh nhưng cũng tương đối ít.
Dù sao có thể đi vào núi Hư Linh há lại có kẻ nào là kẻ yếu?
Ai cũng có thủ đoạn bảo mệnh cả.
Muốn chém giết đối thủ cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
"Hỏa Vân lão quỷ, không ngờ ngay cả ngươi cũng tới."
"Thế nào, không đủ vật liệu rèn đúc Thánh Thể à?"
Một lão nhân cao to bỗng nhiên hướng về phía Hỏa Vân Tôn Giả, mở miệng nói.
"Ừm?"
"Triệu Hoài Sơn, chẳng phải lão phu chỉ giết một số đồ tử đồ tôn của ngươi thôi à?”
"Thế nào, không cam lòng hay là lòng mang phẫn uất? Vậy thì tới đi, lão phu ở ngay đây, nếu ngươi có thể giết lão phu, ta cam đoan Hỏa Diễm Cung sẽ không làm phiền ngươi!"
Ánh mắt Hỏa Vân Tôn Giả lạnh băng.
Hắn cũng lười lá mặt lá trái với Triệu Hoài Sơn.
Giữa bọn họ có ân oán, thậm chí ân oán còn không nhỏ.
Triệu Hoài Sơn sầm mặt.
Bị nhiều người nhìn như vậy, hắn cũng cần mặt mũi chứ, thế nhưng hắn không dám chắc mình có thể đánh bại Hỏa Vân Tôn Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận