Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1656: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (3)

Quả nhiên một chút sức mạnh bản nguyên cũng không dễ dàng giam cầm như vậy.
Phải biết, cái chuông lớn màu đen này chính là Đạo khí đấy.
Ngay cả Đạo khí mà cũng có thể đánh nát.
Đủ thấy sức mạnh bản nguyên này khủng bố cỡ nào.
“Răng rắc.”
Rốt cục bên trên chuông lớn màu đen xuất hiện một vết nứt.
“Không hay rồi, không trấn áp sức mạnh bản nguyên Thiên giới được!”
Một vị Đạo Tổ la lớn.
Kỳ thực không cần hắn nói thì mọi người đều thấy cả.
“Hiển hóa ra đại đạo trấn áp!”
Bàn Tổ hét lớn một tiếng.
Các vị Đạo Tổ không khỏi run lên.
Đại đạo.
Đây chính là căn cơ của Đạo Tổ.
Thế nào là Đạo Tổ?
Kỳ thực “ngã đạo bất hủ” chính là Đạo Tổ.
Mỗi một vị Đạo Tổ tất nhiên sẽ nắm giữ ít nhất một đại đạo.
Kỳ thực đại đạo có hàng nghìn hàng vạn, mỗi một loại đại đạo lại phân chia thành nhiều loại nhỏ.
Mà có chia ra thì cũng là một loại đại đạo.
Nhưng dù là đại đạo gì thì nắm giữ cũng rất khó khăn.
Chỉ có Đạo Tổ mới có thể nắm giữ.
Phía dưới đại đạo tất cả đều sâu kiến.
Cũng có nghĩa là đại đạo xuất hiện, tất cả mọi người bên dưới Đạo Tổ đều không chịu nổi một kích.
Đây chính là đại đạo!
Mà đại đạo lại là căn cơ của Đạo Tổ.
Một khi căn cơ tổn hại thì Đạo Tổ cũng sẽ dao động.
Nhưng tình hình thế này các vị Đạo Tổ cũng không thể do dự được nữa.
“Rầm.”
Trong hư không xuất hiện một luồng khí tức sắc bén.
Luồng khí tức sắc bén này che khuất bầu trời, phảng phất như một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
Đồng thời toàn bộ hư không cũng tràn ngập kiếm ý.
Đây là Kiếm Đạo!
Chính là đại đạo Kiếm Tổ nắm giữ.
Kiếm Tổ là người đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi của Bàn Tổ, trực tiếp hiển hóa ra Kiếm Đạo của bản thân.
Nhưng đây vẻn vẹn chỉ là bắt đầu.
Sau khi Kiếm Đạo hiển hóa lại có đại đạo thứ hai, đại đạo thứ ba, đại đạo thứ tư xuất hiện.
Đủ loại đại đạo hiển hóa, thiên địa lập tức biến sắc.
Hư không cũng bị xé rách.
Chẳng khác nào tới ngày tận thế.
Trong tình cảnh này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không thể giữ vững trấn định, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch.
Đây chính là Đạo Tổ!
Nắm giữ uy thế đại đạo, đủ sức hủy thiên diệt địa.
Trước mặt đại đạo, thủ đoạn gì cũng mất tác dụng.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng hướng về nơi đó.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy các vị Đạo Tổ hiển hóa ra đại đạo của bản thân.
Bởi vậy Lục Trường Sinh cũng có cái nhìn trực quan về thực lực của Đạo Tổ.
Đúng là rất mạnh, thậm chí mạnh quá cả tưởng tượng của hắn.
Đạo Tổ và từ Đạo Tổ trở xuống hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
“Bùm.”
Chiếc chuông lớn màu đen cuối cùng vẫn vỡ nát.
Một kiện Đạo khí triệt để bị hủy diệt.
Một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới bên trong đại phát thần uy, ý định trốn vào hư không.
Thế nhưng bảy loại đại đạo nháy mắt trấn áp, đè tia bản nguyên Thiên giới này xuống, khiến nó không cách nào động đậy.
Nhưng đây chung quy cũng là đấu với trời.
Cuối cùng ý chí của Thiên giới cũng phát hiện ra.
Thế là uy áp kinh khủng lần nữa giáng lâm.
Đó là một loại cảm giác khó nói thành lời.
Phảng phất như toàn bộ thiên địa “sống” dậy.
Vô số Chân Tiên, Tiên Quân, Tiên Tôn, Thái Ất Tiên Tôn, thậm chí cả Đại La Tiên Tôn đều cảm giác như bị núi Thái Sơn đè xuống đỉnh đầu.
Tựa như cả mảnh đất trời này đều phải thừa nhận lửa giận khủng khiếp.
Chẳng khác nào sắp phải nghênh đón Thiên Phạt.
Đây chính là ý chí của Thiên giới.
Không ai có thể vi phạm ý chí của Thiên giới.
Nhưng bảy vị Đạo Tổ vẫn đang ngoan cố chống đỡ.
Bọn hắn nhất định phải chống được ý chí của Thiên giới phản phệ.
Nếu không sẽ không đơn giản là thất bại trong gang tấc thôi.
Đám Đạo Tổ bọn hắn thậm chí còn sẽ dữ nhiều lành ít.
Đại đạo của bảy vị Đạo Tổ hiển hóa ra.
Tạo thành một lá chắn tuyệt đối, gắt gao ngăn chặn một tia bản nguyên Thiên giới lại, để ý chí của Thiên giới không thể nhận ra.
Sau đó lại dựa vào bảy loại đại đạo, kiên cường chống đỡ ý chí của Thiên giới.
Đây là một quá trình đấu sức.
Thời gian từng giờ trôi qua.
Bảy vị Đạo Tổ nhất định phải chống đỡ!
Đại khái qua một canh giờ, chấn động trong hư không dần dần kết thúc.
Uy áp kinh khủng cũng dần dần tản đi.
Mọi người cũng không còn cảm giác Thái Sơn đổ xuống hay tận thế giáng lâm nữa.
Rõ ràng là ý chí của Thiên giới đã tán đi.
“Phù…”
Ngay cả bảy vị Đạo Tổ cũng không nhịn được nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cưỡng ép đối kháng với ý chí của Thiên giới, dù là Đạo Tổ cũng phải đối mặt với bờ vực sinh tử tồn vong.
“Chung quy cũng kháng trụ, vì tia bản nguyên Thiên giới này đúng là quá mạo hiểm, nhưng cuối cùng cũng thành công rồi.”
“Thành tựu Đạo Tổ nhiều năm như vậy, không ngờ vẫn gặp nguy cơ sinh tử thế này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận