Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 332. Lĩnh vực dung hợp mọi người kinh hãi, nghiền áp Mạnh Phương ngoại môn chấn động! (2)



Chương 332. Lĩnh vực dung hợp mọi người kinh hãi, nghiền áp Mạnh Phương ngoại môn chấn động! (2)




Nhưng Mạnh Phương lẽ nào đã không gượng dậy nổi?
Không thể nào!
Thực lực Mạnh Phương vẫn khủng bố như trước, ngoại trừ lĩnh vực dung hợp của Lục Trường Sinh, ai dám nói có thể chắc chắn đánh bại được Mạnh Phương?
Cho dù là hai vị còn lại của Tam Đại Cấm Kỵ, cũng không dám nắm chắc.
“Chúc mừng Lục sư huynh.”
Lục Trường Sinh cũng từ lôi đài đi xuống.
Các đệ tử ngoại môn xung quanh đều lần lượt chúc mừng.
Bọn họ hiểu rõ, từ giây phút này, Lục Trường Sinh đã khác với bọn họ.
Ngoại môn Tứ Đại “cấm kỵ”, gần như có thể trăm phần trăm ngưng tụ thần cương, hơn nữa không chỉ đơn giản là ngưng tụ thần cương, thậm chí có thể giành được tất cả thân phận đệ tử hạt giống ở nội môn, tiền đồ vô lượng!
Lục Trường Sinh cũng gật đầu tỏ ý.
Sau đó cũng biến mất khỏi đám người.
“Ha ha ha, lần này giàu to rồi.”
“Ván cược, chúng ta thắng!”
“Thật ra, chúng ta đã sớm biết Lục sư huynh có thể đánh bại Mạnh Phương.”
“Nói thêm cho các ngươi một thông tin, ở hẻm núi Thiên Uyên Lục sư huynh từng một đao đánh bại ba sư huynh nội môn. Cho dù là cảnh giới Thần Cương, cũng đánh không lại Lục sư huynh, Mạnh Phương làm sao thắng được?”
Lục Trường Sinh chiến thắng Mạnh Phương, tiếng tăm lan truyền.
Các đệ tử trước đây từng chứng kiến Lục Trường Sinh đánh bại ba vị sư huynh nội môn ở hẻm núi Thanh Uyên, liền tuôn ra một tin tức chấn động.
Lục Trường Sinh vậy mà đã đánh bại sư huynh nội môn?
Phải biết rằng, đệ tử nội môn, đều là võ giả cảnh giới Thần Cương.
Một đao đánh bại ba vị sư huynh nội môn, là khủng bố cỡ nào?
“Vậy nghĩa là, khi nãy Lục sư huynh vẫn chưa thể hiện toàn bộ sức mạnh?”
“Hẳn là vậy.”
“Lục sư huynh đó rốt cuộc mạnh tới mức nào?”
Nhất thời, mọi người đều trố mắt đứng nhìn.
Bọn họ không dám tưởng tượng, Lục Trường Sinh rốt cuộc mạnh tới đâu?
Ngược lại với huyên náo ở ngoại môn, viện số 12 lại yên tĩnh hơn nhiều.
Lục Trường Sinh trở về trong viện.
Nhớ lại trận đấu khi nãy, hắn cũng không kìm được cảm thán sức mạnh của Thủy Long Quyển Lĩnh Vực sau khi dung hợp lĩnh vực.
Nghiền áp hoàn toàn Kiếm Chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương.
Hắn nhìn rất rõ, Kiếm Chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương thật ra vô cùng mạnh.
Thế nhưng, vẫn không địch lại Thủy Long Quyển Lĩnh Vực.
“Nếu như Tinh Không Ý Cảnh và Bộc Bố Ý Cảnh diễn hóa ra lĩnh vực, không biết có thể dung hợp thành một lĩnh vực mới hay không?”
Lục Trường Sinh thấp giọng nói thầm.
Hắn thật ra rất mong chờ.
Dù sao, Tinh Không Ý Cảnh và Bộc Bố Ý Cảnh cũng là ý cảnh do hắn phân tách.
Có thể phân tách, có lẽ có thể dung hợp.
Cứ xem sau khi diễn hóa lĩnh vực, liệu có thay đổi gì hay không.
Chỉ là, muốn diễn hóa được lĩnh vực, vẫn phải dựa vào Ngộ Đạo Đan.
Lục Trường Sinh bây giờ đã giành được thân phận đệ tử hạt giống, có thể tới sảnh nhiệm vụ giao quặng Thâm Hải Huyền Thiết rồi.
Vì thế, Lục Trường Sinh nhấc quặng Thâm Hải Huyền Thiết lên, lập tức đi tới sảnh nhiệm vụ.
Trong sảnh nhiệm vụ, người người vội vàng.
Thế nhưng, khi bọn họ thấy Lục Trường Sinh khiêng quặng Thâm Hải Huyền Thiết, ai ai cũng dừng bước, không rời mắt nhìn chằm chằm quặng Thâm Hải Huyền Thiết trên vai Lục Trường Sinh.
“Đây là… quặng Thâm Hải Huyền Thiết?”
“Không sai, đây chính là quặng Thâm Hải Huyền Thiết, một cân quặng Thâm Hải Huyền Thiết có thể đổi được một trăm điểm cống hiến. Một khối quặng Thâm Hải Huyền Thiết to như vậy, phải hơn trăm cân ấy nhỉ?”
“Hơn một trăm cân quặng Thâm Hải Huyền Thiết, tìm được ở đâu vậy?”
“Nhìn trang phục, hẳn là đệ tử ngoại môn. Từ khi nào đệ tử ngoại môn cũng có thể tìm được quặng Thâm Hải Huyền Thiết?”
Ánh mắt của rất nhiều đệ tử trong sảnh nhiệm vụ đều rất ngưỡng mộ.
Một khối quặng Thâm Hải Huyền Thiết to như vậy, có thể gặp mà không thể cầu.
Ở thâm hải, cho dù là vũ giả cảnh giới Thần Cương cũng không dễ dàng đặt chân vào, huống hồ là một đệ tử ngoại môn?
Đệ tử ngoại môn, đều là vũ giả cảnh giới Thần Lực.
Có được khối quặng Thâm Hải Huyền Thiết to như vậy, chỉ có thể nói là do may mắn.
Sảnh nhiệm vụ không chỉ có đệ tử ngoại môn.
Đệ tử nội môn thậm chí là đệ tử chân truyền cũng có.
Từng ánh mắt đều tập trung trên người Lục Trường Sinh, nhưng không làm Lục Trường Sinh thấy khó chịu.
Hắn rất bình tĩnh.
“Thình thịch”.
Lục Trường Sinh bỏ quặng Thâm Hải Huyền Thiết xuống, nện xuống nền sảnh nhiệm vụ.
“Trưởng lão, ta muốn giao nộp nhiệm vụ quặng Thâm Hải Huyền Thiết.”
Lục Trường Sinh trực tiếp mở miệng.
Loại nhiệm vụ này, căn bản không cần đi lĩnh thưởng.
Chỉ cần có, liền có thể trực tiếp nhận điểm cống hiến.
“Thật sự là quặng Thâm Hải Huyền Thiết?”
Trưởng lão ở sảnh nhiệm vụ đứng dậy, tiến tới chỗ quặng Thâm Hải Huyền Thiết xem xét kĩ càng.
Rất nhanh, trưởng lão đã xác nhận xong, đấy chính là quặng Thâm Hải Huyền Thiết.
Vì thế, ông ước lượng trọng lượng.
“115 cân, có ý kiến gì không?”
Trưởng lão hỏi.
“Không có ý kiến.”
Lục Trường Sinh đưa cho trưởng lão thẻ bài thân phận.
“Đệ tử hạt giống?”
Trưởng lão thoáng có suy tư.
Phần thưởng của đệ tử hạt giống nhân đôi, lần này Lục Trường Sinh nhận được 23000 điểm cống hiến.
Trước đó Lục Trường Sinh bắt địa trùng được 1000 điểm cống hiến.
Hiện tại Lục Trường Sinh đã tích lũy được 24000 điểm cống hiến.
Rất nhiều đệ tử ngoại môn cho dù ở bên ngoài đủ mười năm cũng chưa chắc đã tích lũy được nhiều điểm cống hiến như vậy.
Đây xứng với một chữ “cự khoản” rồi.
Ít nhất ở Bắc Vực Thiên Tông, tuyệt đối thuộc vào “cự khoản”.
“Đệ tử hạt giống ngoại môn?”
“Chưa bao giờ gặp qua.”
“Lục Trường Sinh sao? Hình như từng nghe qua.”
“Hơn hai vạn điểm cống hiến, có thể đổi hai viên Ngộ Đạo Đan rồi.”
“Tại sao ta không có vận may tốt như vậy, có được một khối quặng Thâm Hải Huyền Thiết to như thế.”
Rất nhiều đệ tử ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Lục Trường Sinh trực tiếp rời khỏi sảnh nhiệm vụ, tới sảnh trao đổi.
Sảnh trao đổi vô cùng lộng lẫy.
Các loại trân bảo, đan dược, các loại thần binh gần như cần gì cũng có.
Ví dụ, Lục Trường Sinh vậy mà nhìn thấy thần binh có thể gia tăng lực bạo phát.
Còn có nội giáp phòng thân có thể nhập vào nhục thể vân vân…
Rất nhiều trân bảo, làm người ta hoa cả mắt. Hết chương 332.



Bạn cần đăng nhập để bình luận