Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 292. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn! (3)



Chương 292. Đúc kiếm 14 năm, hài cốt của Thiên Tâm cũng chẳng còn! (3)




Một bước, hai bước, ba bước...
Khi Lục Trường Sinh dừng lại và cẩn thận quan sát hố to thì cũng là lúc hắn lặng đi.
Thiên Tâm ở ngay trong hố.
Hoặc là phải nói, máu thịt lẫn thi thể Thiên Tâm đều đã không còn.
Chỉ còn lại cái hố to bị máu tươi nhiễm đỏ.
Hài cốt của Thiên Tâm đã không còn lại gì, bị thanh kiếm khí huyết nổ tới mức cả thân thể hóa thành bột mịn.
Máu thịt dung nhập vào bùn đất trong hố.
Hài cốt không còn!
Đây mới thực là hài cốt không còn!
Lục Trường Sinh biết thanh kiếm khí huyết của mình rất mạnh.
Thế nhưng sau mười bốn năm đúc kiếm uy năng của nó lại mạnh tới mức vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.
Thiên Tâm đã diễn hóa Sát Lục Ý Cảnh thành Sát Lục Lĩnh Vực.
Nhưng cuối cùng vẫn bị thanh kiếm khí huyết nổ tới mức hài cốt không còn.
Xa xa rất nhiều võ giả ngóng nhìn theo, lập tức tiếng ồn ào vang lên.
Không thấy!
Không thấy Thiên Tâm đâu nữa.
Tìm thế nào cũng không thấy.
Một số người thật ra đã đoán được một loại khả năng nào đó.
Hài cốt không còn!
Thậm chí có vài người to gan tới gần xem xét, họ trông thấy tình cảnh cái hố to từ xa.
Trong hố đều là bùn đất bị máu tươi nhuộm đỏ.
Thậm chí còn có thể trông thấy một ít thịt nát lẫn lộn trong bùn đất.
Cả đám người không khỏi giật mình.
Thiên Tâm chết!
Thật sự chết rồi, hơn nữa còn là hài cốt không còn!
Chấn động!
Khó có thể tin!
Ai mà ngờ tới sẽ có kết cục như vậy chứ?
Đường đường là người đứng đầu bảng Thần Lực, không nói áp đảo một đời nhưng hắn cũng đã áp chế chiến trường Bắc Vực trong thời gian hơn một năm.
Không một ai dám khiêu chiến Thiên Tâm.
Đủ thấy Thiên Tâm đáng sợ thế nào!
Thế nhưng giờ Thiên Tâm đã chết.
Hơn nữa tới hài cốt cũng không còn.
Do đánh một trận với Đao Thập Nhị rồi trực tiếp bị đối phương oanh sát.
"Rốt cuộc Đao Thập Nhị mạnh tới mức nào rồi?"
"Có lẽ cảnh giới Thần Cương cũng chỉ vậy mà thôi?"
"Đều nói vạn đỉnh có thể phá cương, ngươi cảm thấy một kiếm vừa rồi của Đao Thập Nhị chỉ có sức mạnh vạn đỉnh sao?"
"Kiếm kia của Đao Thập Nhị kia thuần túy là khí huyết nổ tung, nhưng sức mạnh khí huyết thuần túy cũng có thể khủng bố đến mức này ư?"
"Thiên Tâm đã lĩnh ngộ Sát Lục Ý Cảnh tới viên mãn, thậm chí còn diễn hóa ra Sát Lục Lĩnh Vực. Thế mà khi đối mặt với sức mạnh khí huyết thuần túy vẫn gần như không thể đánh trả. Thì ra khí huyết cũng có thể cứng cỏi đến mức này, có thể miểu sát cả võ giả hàng đầu trong cảnh giới Thần Lực."
Rất nhiều võ giả đều chú ý tới thanh kiếm khí huyết.
Đương nhiên họ có thể cảm ứng ra thanh kiếm khí huyết hoàn toàn là sức mạnh khí huyết thuần túy.
Nhưng về cơ bản đến cảnh giới Thần Lực sẽ không có ai chú ý tới khí huyết nữa.
Cũng không có ai lại tận lực tu luyện khí huyết.
Võ giả cảnh giới Thần Lực gần như dốc toàn bộ tinh lực vào việc nâng cao tố chất thân thể và lĩnh ngộ ý cảnh.
Ai lại dốc sức đi tu luyện khí huyết làm gì chứ?
Khí huyết không phải là loại sức mạnh mà đám võ giả Luyện Thể kia mới có thể tu luyện sao?
Thế nhưng hiện giờ Đao Thập Nhị lại cho tất cả mọi người thấy chỗ kinh khủng của sức mạnh khí huyết.
Có thể hoàn toàn không bận tâm tới ý cảnh, thậm chí không bận tâm cả lĩnh vực.
Một khi khí huyết tích lũy đến mức độ nào đó cũng sẽ rất kinh thiên động địa, võ giả cảnh giới Thần Lực đỉnh tiêm, thậm chí là võ giả cảnh giới Thần Cương cũng chưa chắc có thể chống đỡ nổi.
"Có lẽ chúng ta đều sai rồi, tới cảnh giới Thần Lực mà muốn gia tăng chiến lực thì chưa chắc cứ phải điên cuồng lĩnh ngộ ý cảnh. Có lẽ, khí huyết cũng là một phương hướng hay đấy."
Nhất thời rất nhiều võ giả đều như có điều suy nghĩ.
Chỉ là chính Lục Trường Sinh cũng rất rõ ràng.
Ý cảnh chắc chắn vô cùng trọng yếu.
Chỉ đơn thuần tu luyện khí huyết không có khả năng thay đổi gì hết.
Hắn cũng chỉ là từ từ tích lũy khí huyết dư thừa, sau đó phóng ra một lần duy nhất nên mới có uy lực như vậy.
Hiện giờ thanh kiếm khí huyết của hắn cũng biến mất rồi.
Nếu gặp lại Thiên Tâm, sợ rằng người chết sẽ là Lục Trường Sinh.
Thế nhưng ở chiến trường Bắc Vực chỉ có một Thiên Tâm!
"Vưu Thế Phi, Dương Chân, Đồng Huyền, Thiết Uyên."
"Một năm rồi, hôm nay ta dùng Thiên Tâm tế điện các ngươi!"
Lục Trường Sinh nghĩ tới mấy người Vưu Thế Phi.
Lúc này, chấp niệm sâu trong lòng hắn rốt cuộc đã hoàn toàn biến mất.
Suy nghĩ thông suốt, tâm tình thoải mái.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua hố to.
Trong hố to chỉ còn lại duy nhất một tấm lệnh bài tinh xảo.
Không phải vàng không phải ngọc, không biết nó được làm bằng vật liệu gì.
Lục Trường Sinh giương tay chộp một cái, nắm lệnh bài lên.
Trên lệnh bài có khắc mấy chữ nhỏ.
"Bắc Vực Thiên Tông..."
Lục Trường Sinh chưa từng nghe về "Bắc Vực Thiên Tông" bao giờ.
Nghe tên thì đây hẳn là một tông môn, chẳng lẽ Thiên Tâm là đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông?
Chỉ là tấm lệnh bài hãy còn nguyên vẹn sau trận nổ mạnh của thanh kiếm khí huyết thì hẳn là vật bất phàm.
Thế là Lục Trường Sinh cất lệnh bài đi, hắn không quay đầu lại mà trực tiếp quay về thành Bắc Lăng.
Bắc Lăng thành, Diễn Võ Lâu.
Khi Lục Trường Sinh bước vào Diễn Võ Lâu, phía sau và hai bên hắn có rất nhiều người đi theo.
"Chúc mừng Đao tiên sinh chém giết Thiên Tâm, đoạt lấy vị trí thứ nhất trên bảng Thần Lực, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực!"
Đột nhiên, một thanh âm vang lên trong đám người đông đúc.
Ngay sau đó, các võ giả khác cũng như thể mới hồi thần, cả đám trăm miệng một lời hô lên thật to.
Chém giết Thiên Tâm, đoạt lấy vị trí thứ nhất trên bảng Thần Lực!
Đây là vinh quang nhường nào?
Dù hiện giờ bảng Thần Lực vẫn chưa đổi mới, thế nhưng đợi lần sau khi bảng Thần Lực đổi mới thì chắc chắn Đao Thập Nhị sẽ leo lên vị trí đầu tiên ngay lập tức!
Võ giả trong thành Bắc Lăng đều vô cùng kích động.
Thậm chí có người còn đỏ bừng cả mặt bởi quá hưng phấn. Hết chương 292.



Bạn cần đăng nhập để bình luận