Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1530: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất! (3)

Sau khi rời khỏi đạo tràng Trường Sinh, Liệt Dương Tiên Quân mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao, ở trong đạo tràng Trường Sinh hắn cũng cảm thấy bị kiềm chế, không thoải mái chút nào.
“Tiên Quân, ngài sao phải khách khí với một kẻ chỉ là Chân Tiên như thế? Cho dù có đạo tràng nhưng cũng chỉ là đạo tràng Chân Tiên…”
Chân Tiên bên cạnh Liệt Dương Tiên Quân nhịn không được hỏi.
Tính tình Tiên Quân nhà mình thế nào hắn biết rất rõ, có bao giờ đối phương khách khí với một Chân Tiên như vậy đâu?
Chuyện này không bình thường!
“Hừ, ngươi cho rằng Lục Trường Sinh là Chân Tiên bình thường sao? Đạo tràng Trường Sinh của hắn e là Thiên Tiên đi vào đánh nhau thật thì Thiên Tiên không chết cũng phải lột một lớp da.”
“Người này đã thành lập đạo tràng, đại thế đã thành, hắn còn ngưng tụ ra ba viên đạo quả, về sau tấn thăng Thiên Tiên là chuyện sớm hay muộn thôi.”
“Các ngươi về sau tuyệt đối không nên đối địch với người nọ, nhớ lấy.”
Liệt Dương Tiên Quân trầm giọng nhắc nhở thuộc hạ.
Trong lòng Chân Tiên kia run lên.
Ngay cả Tiên Quân cũng nói đừng đối địch, vậy chắc chắn không sai.
Lục Trường Sinh này thế mà khiến Tiên Quân nhà mình phải kiêng kị tới vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Sau đó hai người Liệt Dương Tiên Quân không ở lại lâu, họ bay về phía chân trời, biến mất không còn tăm tích.
Trong đại điện của đạo tràng Trường Sinh, ánh mắt Lục Trường Sinh sâu không thấy đáy.
“Tiên Quân…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Tiên Tiên Quân.
Thậm chí, trên “sân nhà” của hắn là đạo tràng Trường Sinh mà hắn cũng không chắc có thể lưu chân Liệt Dương Tiên Quân.
Không thể không nói, Thiên Tiên đúng là vượt trội hơn Chân Tiên.
Ngay cả Đại Tiên, nếu như bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh chẳng phải là mặc cho Lục Trường Sinh xâm lược sao?
Nhưng Thiên Tiên thì khác.
Liệt Dương Tiên Quân sở dĩ dám vào vào đạo tràng Trường Sinh vì đối phương chắc chắn có thể lấy sức một mình đánh vỡ đạo tràng.
Nhưng có lẽ Liệt Dương Tiên Quân không biết đạo tràng của Lục Trường Sinh không tầm thường.
Bất kể là Tiên bảo hay đạo quả đều không phải thứ Chân Tiên bình thường có thể so sánh.
Dù sao Liệt Dương Tiên Quân không nắm chắc, bởi vậy hắn mới rời khỏi đạo tràng Trường Sinh.
Đây chỉ là một vị Tiên Quân.
Nếu là hai vị Tiên Quân, thậm chí ba vị Tiên Quân thì sao?
Đương nhiên, Thiên Tiên không có rảnh rỗi như vậy, ai nấy đều nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Nhất là trong tình cảnh máu U tộc chỉ có một giọt, Lục Trường Sinh cũng chỉ có mỗi máu U tộc mới khiến Thiên Tiên cảm thấy hứng thú.
“Máu U tộc…”
Trong khoảng thời gian này Lục Trường Sinh đã phân tích máu U tộc.
Máu U tộc quả là rất thần kỳ.
Nhưng dù đã phân tích thấu triệt, cũng không thể mang đến bất cứ trợ giúp nào cho Lục Trường Sinh.
Có điều lần này Liệt Dương Tiên Quân tới đạo tràng Trường Sinh cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.
Chí ít thông qua Liệt Dương Tiên Quân, Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ hơn về chiến trường Thiên Ngoại.
Đúng là có một nơi gọi là chiến trường Thiên Ngoại.
Đúng thật là phải đối mặt U tộc.
Thế nhưng không giống trong tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Các Tiên Nhân không chém giết cùng U tộc.
Ngược lại bọn hắn chém giết cùng sinh mệnh do U tộc khống chế.
U tộc ngược lại như là thống soái tọa trấn sau màn.
Thậm chí qua giọng điệu của Liệt Dương Tiên Quân còn có thể suy đoán ra, Tiên tộc hẳn đang ở thế yếu.
Tình trạng hiện tại không thể lạc quan.
Đương nhiên, chuyện này không liên quan gì tới Lục Trường Sinh.
Chiến trường Thiên Ngoại có Đạo Tổ tọa trấn, không cần những kẻ khác bận tâm.
Lục Trường Sinh tiếp tục luyện hóa tinh thạch để tu luyện, tiếp tục gia tăng đặc tính Nhục Thân Bất Hủ.
Theo thời gian từng ngày trôi qua, Lục Trường Sinh lại rơi vào trạng thái chuyên tâm tu hành.
Thời gian tiếp theo không còn bất cứ kẻ nào tới quấy rầy hắn nữa.
Còn những chuyện vặt vãnh, Lục Trường Sinh đều giao cho mấy người Cự Phủ Tiên Nhân và Thương Lan Chân Tiên.
Lục Trường Sinh cũng có thời gian tu hành an bình.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Tu hành không hỏi thời gian, trong chớp mắt đã qua hai mươi năm.
Lục Trường Sinh chưa bao giờ bế quan lâu như vậy.
Thế nhưng chỉ có hai mươi năm, đối với Chân Tiên có mười mấy vạn năm tuổi thọ mà nói thật sự không đáng nhắc tới.
Có lẽ mọi người tùy tiện bế quan đều mất mấy trăm hơn ngàn năm.
Có điều Lục Trường Sinh không cần bế quan lâu như vậy.
Bởi vì hai mươi năm tu hành không gián đoạn đã giúp nhục thân của Lục Trường Sinh hoàn toàn có đặc tính bất hủ.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng của mình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 53.080.000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần đạo quả: 36% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 42% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 6% (Thần Thông Vĩ Lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 99%
Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp độ Chân Tiên
Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển
Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn
Trên bảng thuộc tính, ngộ tính đang tăng một cách ổn định.
Giờ đã vượt qua 50 triệu điểm.
Khoảng cách 100 triệu điểm không còn xa nữa.
Sau đó chính là Hồng Trần đạo quả.
Lục Trường Sinh không bỏ hết thời gian để luyện hóa tinh thạch.
Thời gian còn lại, Lục Trường Sinh luôn tu luyện Thần Thông Hư Giới.
Ngày qua ngày, năm qua năm, mỗi năm Hồng Trần đạo quả tăng lên 1%, sau hai mươi năm tăng lên 20% tiến độ, từ đó đạt đến 36% như hiện tại.
Uy lực của Thần Thông Hư Giới tăng vọt.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn có cảm giác mình có thể cùng Thiên Tiên tranh phong.
Đương nhiên, loại cảm giác này có phải là ảo giác hay không cũng rất khó nói.
Nhưng biến hóa lớn nhất tất nhiên là đặc tính Nhục Thân Bất Hủ, đã đạt đến 99% tiến độ.
Hoặc là nói, đoạn thời gian trước đã đạt đến 99% tiến độ.
Thế nhưng tới giờ này dường như vẫn dừng lại ở 99% tiến độ.
Nhưng Lục Trường Sinh biết rõ, đó không phải dừng lại mà là đang chuẩn bị nghênh đón lột xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận