Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 604: Lục Trường Sinh rốt cục trở về, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (5)

Chương 604: Lục Trường Sinh rốt cục trở về, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (5)
Lục Trường Sinh hiểu ra.
Hắn biết cường giả Đạo Cơ ra tay với tiên sư đích thực là phá hủy quy tắc.
Lúc trước Lục Trường Sinh gây ra chuyện rất lớn nhưng cũng không có võ giả Đạo Cơ hoặc là Trúc Cơ Đạo Quân nào công khai ra tay với Lục Trường Sinh chỉ có cảnh giới Thần Tàng.
Cũng bởi đây là quy tắc tất cả mọi người đều tuân thủ.
Nhưng giờ trưởng lão điện Chấp Pháp của Cổ Vực Thiên Tông lại phá vỡ quy tắc ấy.
Dù là ngộ sát thì rốt cuộc cũng đã phá vỡ quy tắc.
Nếu như đối phương không có thân thế sâu xa gì thì cũng thôi, nhưng đối phương lại có lai lịch lớn, là đệ tử của Không Linh Đạo Quân.
Nhìn thái độ Chung Dự thế này, Không Linh Đạo Quân có lẽ thật sự không đơn giản.
"Rầm."
Đúng lúc này, một luồng khí tức Đạo Cơ cường đại xuất hiện. ‌
"Không Linh Đạo Quân, ngươi đừng có quá đáng!' ‌
"Dù thật sự chém giết đệ tử của ngươi thì tính sao?"
"Để lão phu ra gặp ngươi!"
Nghe được thanh âm này, sắc mặt Chung Dự lập tức biến đổi.
"Không hay rồi, là Văn trưởng lão..."
Văn trưởng lão này chính là trưởng lão điện Chấp Pháp đã ngộ sát đệ tử của Không Linh Đạo Quân.
Vốn Chung Dự đã khuyên Văn trưởng lão, dặn đối phương tuyệt đối không được ra ngoài.
Thế nhưng Không Linh Đạo Quân lại liên tục khiêu khích Cổ Vực Thiên Tông, Văn trưởng lão cũng không chịu nổi nữa.
"Lục Trường Sinh, chuyện của ngươi sự đợi chút đã, ta đi một lát rồi về."
Chung Dự biết, Văn trưởng lão ra mặt thì chuyện này không xong rồi.
Không Linh Đạo Quân kia cũng không phải kẻ vớ vẩn.
Văn trưởng lão dám xuất hiện, Không Linh Đạo Quân chỉ sợ cũng thực sự có can đảm hạ sát thủ!
Chung Dự không muốn nhìn thấy Văn trưởng lão cứ như vậy bị người ta chém giết.
"Điện chủ xin cứ tự nhiên."
Chung Dự lập tức đứng dậy, thân ảnh nhoáng một cái đã xông ra điện Chấp Pháp, hướng phía ngoài sơn môn bay đi.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, dù sao cũng là chuyện lớn của Cổ Vực Thiên Tông.
Thế nên Lục Trường Sinh cũng theo sát phía sau, nhanh chóng bay ra sơn môn.
Giờ phút này, ngoài sơn môn Cổ Vực Thiên Tông.
Văn trưởng lão lăng không đứng giữa trời.
Thế nhưng hắn vừa mới rời khỏi sơn môn.
Một ngọn núi lập tức ầm ầm rơi xuống.
Pháp bảo!
Đây là một kiện pháp bảo rất đáng sợ.
Hơn nữa còn do Đạo Quân thôi động, uy lực cực kỳ khủng bố.
Một khi đè xuống, Văn trưởng lão chắc chắn sẽ phải chết!
"Không Linh Đạo Quân..."
Văn trưởng lão liếc mắt thấy được Không Linh Đạo Quân.
Hắn tựa hồ cũng không nghĩ đến chuyện Không Linh Đạo Quân thế mà thật sự dám ra tay với mình ngay bên ngoài sơn môn Cổ Vực Thiên Tông.
Ánh mắt Không Linh Đạo Quân lạnh băng: "Lấy lớn hiếp nhỏ, phá vỡ quy tắc, giờ ta sẽ chém ngươi để tế điện đệ tử của bản Đạo Quân!"
Không Linh Đạo Quân chính là Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm.
Trong Tử Dương Tiên Tông có thể xếp vào ba vị trí đầu. Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm như thế đừng nói tới Văn trưởng lão, ngay cả Chung Dự cũng không phải đối thủ của hắn.
Đây cũng là lýdo Chung Dự một mực chịu ra mặt.
Hắn thật sự không phải là đối thủ của Không Linh Đạo Quân.
"Không Linh Đạo Quân, dừng tay!"
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Chung Dự chạy tới.
Hắn gần như không có thời gian suy nghĩ, lập tức thi triển ra thần thuật.
"Phù..."
Một trận cuồng phong tàn phá bừa bãi.
Trong cuồng phong còn tràn ngập cát vàng.
Đây là thần thuật, hơn nữa còn là thần thuật tổ hợp.
Mặc dù chưa viên mãn nhưng uy lực cũng rất khủng bố.
Thần thuật trực tiếp bao trùm lên pháp bảo tựa như ngọn núi lớn kia.
Pháp bảo như ngọn núi lớn hơi khựng lại.
Trong chớp mắt ấy một tay Chung Dự kéo Văn trưởng lão ra sau lưng bảo vệ.
"Không Linh Đạo Quân, đủ rồi!' ‌
"Nơi này là sơn môn của Cổ Vực Thiên Tông ta, đừng có đi quá giới hạn!"
Chung Dự hét lớn một tiếng. ‌
"Quá giới hạn?"
"Cổ Vực Thiên Tông các ngươi mới thật sự là quá giới hạn!"
"Thế nhưng Chung Dự ngươi tới vừa đúng lúc. Nếu như ngươi muốn che chở Văn trưởng lão thì bản Đạo Quân sẽ chém cả ngươi!"
Không Linh Đạo Quân vung tay lên.
Từng chiếc phi kiếm chói mắt vắt ngang ở trong hư không xuất hiện.
Cuối cùng phi kiếm nhập lại thành một thanh cự kiếm cao mấy trăm trượng, vắt ngang ở hư không, tản ra uy thế kinh khủng.
Thấy cảnh này, sắc mặt Chung Dự đại biến.
Không Linh Đạo Quân thật sự không hề kiêng dè chút nào.
Hắn muốn hạ sát thủ!
Không Linh Đạo Quân cũng không sợ lão tổ Thần Thông của Cổ Vực Thiên Tông ra tay.
Chuyện đó căn bản không có khả năng.
Nơi này không phải trong sơn môn của Cổ Vực Thiên Tông mà là tại bên ngoài sơn môn.
Hắn cũng là Trúc Cơ Đạo Quân, là cấp độ ngang với Đạo Cơ, không phá vỡ quy tắc.
Dù Không Linh Đạo Quân rất phẫn nộ nhưng cũng không đánh mất lý trí.
Một mực kêu gào bên ngoài sơn môn, nhưng lại không hề tiến vào trong sơn môn Cổ Vực Thiên Tông.
Hắn cũng đợi được Chung Dự và Văn trưởng lão ra ngoài.
"Thần thuật, Kình Thiên!"
Chung Dự không cần nghĩ ngợi, lập tức phóng ra thần thuật mạnh nhất. ‌
Văn trưởng lão cũng như vậy, đồng dạng phóng xuất ra thần thuật.
Thế nhưng ánh mắt Không Linh Đạo Quân vẫn lạnh băng như cũ.
"Thiên Kiếm, Trảm!"
Thanh thiên kiếm to lớn kia hướng thẳng đến chỗ Chung Dự cùng Văn trưởng lão.
Một kiếm này cơ hồ không cách nào ngăn cản.
Trong nháy mắt cắt đứt thần thuật của hai vị cường giả Đạo Cơ.
Ngay cả Chung Dự cũng không đỡ nổi.
Một kiếm này hạ xuống, Chung Dự và Văn trưởng lão sẽ phải chết!
Cơn giận của Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm thật sự không thể đỡ, không thể địch nổi!
Lúc này, trong hư không có một bóng người từng bước đi tới.
Nhìn như chậm nhưng kỳ thực trong nháy mắt đã bước tới trước thanh cự kiếm trên bầu trời.
Lục Trường Sinh thông qua Cảm Tri Lĩnh Vực đã biết tất cả chuyện xảy ra ở đây.
Văn trưởng lão không nói tới, Lục Trường Sinh không biết hắn.
Thế nhưng Chung Dự có ân với Lục Trường Sinh, lúc Lục Trường Sinh ở cảnh giới Thần Tàng đối phương vẫn luôn chiếu cố đến Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn Chung Dự rơi vào hiểm cảnh?
"Trấn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận