Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 276. Ba mươi ba đầu người! Đao Thập Nhị khiến mọi người chấn động! (2)



Chương 276. Ba mươi ba đầu người! Đao Thập Nhị khiến mọi người chấn động! (2)




“Một trận chiến thu được một vạn tiểu công, đúng là điều kỳ diệu.”
“Sao Đao Thập Nhị lại làm được như thế?”
Cảm giác kinh sợ, nghi hoặc, ngưỡng mộ dần xuất hiện trên gương mặt vô số võ giả đang ở đây.
Nhưng nhiều hơn là hưng phấn!
Điều này cũng đồng nghĩa với việc Đao Thập Nhị đã trở lại!
Người từng khiến Bắc Lỗ phải sợ hãi trở lại rồi.
Thậm chí giờ bên phía Bắc Lỗ phần treo thưởng của Đao Thập Nhị vẫn cao nhất.
“Đổi cho ta một viên đan dược cảnh giới Thần Lực!”
Lục Trường Sinh nhìn lướt qua danh sách.
Đan dược lần trước đã dùng giờ hắn không dùng lại được nữa.
Thế nên hắn chọn một viên Thần Huyết Đại Đan.
Loại đan dược này có yêu cầu rất cao với thân thể người sử dụng.
Ít nhất phải đạt trên năm trăm đỉnh mới dùng được.
Đương nhiên Lục Trường Sinh đáp ứng được điều kiện này.
Vì thế một vạn tiểu công bị xóa đi, nhưng đổi lại trong tay Lục Trường Sinh có thêm một viên Thần Huyết Đại Đan.
Lục Trường Sinh cầm theo Thần Huyết Đại Đan quay về tiểu viện của mình.
Chuyện ầm ĩ bên ngoài chẳng hề ảnh hưởng tới hắn.
“Bắt đầu thôi.”
Lục Trường Sinh nuốt thẳng Thần Huyết Đại Đan.
Một khi luyện hóa xong viên Thần Huyết Đại Đan này thì thân thể Lục Trường Sinh sẽ tăng lên tới tám trăm đỉnh.
Khoảng cách cấp độ Thiên Đỉnh càng lúc càng gần!
Bên phía Bắc Lỗ, một người áo đen đi tới nơi ở của Thiên Tâm.
“Thiên Tâm, Đao Thập Nhị lại xuất hiện rồi, hắn chỉ có một mình mà diệt được cả tiểu đội Thanh Huyền!”
Võ giả áo đen trầm giọng nói.
Thế nhưng Thiên Tâm như thể chẳng nghe thấy, hắn không buồn ừ hữ gì cả.
Võ giả áo đen sầm mặt, lạnh giọng nói: “Thiên Tâm, Đao Thập Nhị vẫn chưa chết, nhiệm vụ lần trước ngươi cũng không hoàn thành!”
Thiên Tâm chậm rãi mở mắt.
“Đúng, ta không hoàn thành nhiệm vụ, thế nên ta cũng không lấy được Ngộ Đạo Đan.”
“Có điều giờ có viên Ngộ Đạo Đan đó hay không cũng chẳng quan trọng nữa, ta cảm giác Sát Lục Ý Cảnh của mình sắp viên mãn rồi.”
“Thế nên Đao Thập Nhị sống hay chết cũng chẳng can hệ gì tới ta cả.”
Lời Thiên Tâm nói khiến võ giả áo đen cũng phải biến sắc.
Thật ra võ giả áo đen không thể đại diện cho cả Bắc Lỗ quốc được.
Huống chi thân phận của Thiên Tâm còn rất đặc biệt.
Thiên Tâm thực ra đã được Bắc Vực Thiên Tông chọn, tuy vẫn chưa chính thức nhập tông nhưng cũng coi như đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông rồi.
Mà Bắc Vực Thiên Tông lại là tồn tại cao cao tại thượng, vượt lên tất thảy.
Đừng nói tới võ giả áo đen, ngay cả hoàng thất Bắc Lỗ cũng không dám gây chuyện với đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông.
Chỉ cần Thiên Tâm không muốn ra tay thì chẳng ai có thể ép hắn được.
“Hừ.”
Võ giả áo đen hừ lạnh.
“Thiên Tâm, ngươi không ra tay thì thôi.”
“Thánh Nguyên Nhất ra tay cũng sẽ giết được Đao Thập Nhị!”
Rõ ràng là võ giả áo đen đang rất bất mãn, nói xong lập tức xoay người rời đi.
Hắn muốn đi tìm Thánh Nguyên Nhất.
Hoàng thất Bắc Lỗ không thể ra lệnh cho Thiên Tâm được nhưng Thánh Nguyên Nhất không phải đệ tử của Bắc Vực Thiên Tông, thế nên vẫn phải nghe lệnh của hoàng thất Bắc Lỗ như những kẻ khác.
Tuy Đao Thập Nhị rất mạnh nhưng chắc chắn không phải là đối thủ của Thánh Nguyên Nhất.
Có điều rắc rối duy nhất chính là việc Linh Cơ tiên sư đã rời đi, nếu muốn tìm Linh Cơ tiên sư lần nữa thì sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Nhưng hiện giờ Đao Thập Nhị hành động rất ngang tàng.
Hắn cũng không cố tình tránh né ai.
Có lẽ lần này không cần Linh Cơ tiên sư tỏa định thì Thánh Nguyên Nhất cũng sẽ tìm được Đao Thập Nhị thôi.
Sau khi võ giả áo đen hậm hực rời đi.
Trong đầu Thiên Tâm lại lóe lên vài hình ảnh.
Đó là hình ảnh của Vưu Thế Phi, Dương Chân, Đồng Huyền và Thiết Uyên.
Cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở Đao Thập Nhị.
Thế nhưng lúc đó Đao Thập Nhị cũng không khiến Thiên Tâm phải khắc sâu ấn tượng.
“Từ đầu khi ta tới chiến trường Bắc Vực đã không phải vì Bắc Lỗ quốc.”
“Ta chỉ muốn tìm được đối thủ, hoàn thiện Sát Lục Ý Cảnh. Tiếc là cuối cùng vẫn không được như ý nguyện.”
“Thôi, thêm một thời gian nữa, đợi Sát Lục Ý Cảnh viên mãn ta sẽ rời khỏi chiến trường Bắc Vực, tới Bắc Vực Thiên Tông...”
Thiên Tâm lắc đầu, lần nữa nhắm hai mắt lại.
...
“Xong! Thân thể đã lên tới tám trăm đỉnh!”
Lục Trường Sinh cảm nhận nguồn sức mạnh đang tăng nhanh trong người mình.
Một viên Thần Huyết Đại Đan giúp thân thể Lục Trường Sinh tăng lên tới tám trăm đỉnh.
Cách cấp độ Thiên Đỉnh càng lúc càng gần.
Lục Trường Sinh đứng dậy, đã sang ngày mới, lại đến lúc tới chiến trường Bắc Vực “săn giết” rồi.
“Cạch.”
Lục Trường Sinh đẩy cửa ra.
Bên ngoài có một bóng người quen thuộc.
“Đao Thập Nhị, Thánh Nguyên Nhất của Bắc Lỗ quốc đang tìm ngươi đấy.”
“Tuy Thánh Nguyên Nhất không phải Thiên Tâm, cũng không mạnh bằng Thiên Tâm. Thế nhưng một khi Thánh Nguyên Nhất tìm được ngươi thì e rằng ngươi cũng sẽ phải chết!”
“Có điều nếu ngươi tổ đội với ta, thì dù có gặp phải Thánh Nguyên Nhất hắn cũng chẳng làm gì được ngươi!”
Người đang nói là Tống Vô Tình.
Hắn vẫn luôn muốn tổ đội cùng Đao Thập Nhị.
“Thánh Nguyên Nhất đang tìm ta?”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Thiên Tâm không xuất hiện vì có chuyện gì ngoài ý muốn ư?
Hay bởi Thiên Tâm chẳng coi trọng hắn, thế nên Thiên Tâm không muốn ra tay mà chỉ có Thánh Nguyên Nhất xuất hiện thôi.
“Tống Vô Tình, cảm ơn tin tức của ngươi.”
“Nhưng ta sẽ không tổ đội cùng ngươi.”
Lục Trường Sinh nói xong thì lao thẳng tới chiến trường Bắc Vực.
Tống Vô Tình vẫn cau mày.
Đao Thập Nhị không muốn tổ đội cùng hắn chẳng lẽ vì đã chắc chắn mình có thể đối phó với Thánh Nguyên Nhất ư?
Thế nhưng kẻ đó là Thánh Nguyên Nhất đấy!
Dù Đao Thập Nhị có thể tiêu diệt toàn bộ tiểu đội Thanh Huyền nhưng sao hắn có thể là đối thủ của Thánh Nguyên Nhất được?
Thánh Nguyên Nhất cũng như Tống Vô Tình, tuy không đạt tới sức mạnh vạn đỉnh khủng bố nhưng vẫn có thể bộc phát sức mạnh hơn sáu nghìn đỉnh.
Cả hai đều là võ giả hàng đầu trong cấp độ Thiên Đỉnh.
Còn Thiên Tâm thì sao?
Đó là trường hợp đặc biệt, trăm năm mới có một, không thể nào so sánh được.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh đi tới chiến trường Bắc Vực. Hết chương 276.



Bạn cần đăng nhập để bình luận