Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1106. Lục Trường Sinh vượt qua sáu tầng của tháp Thông Thiên, long trời lở đất! (3)



Chương 1106. Lục Trường Sinh vượt qua sáu tầng của tháp Thông Thiên, long trời lở đất! (3)




Ở trong tháp Thông Thiên, đương nhiên tháp linh sẽ không chết.
Bị hủy diệt mười nghìn lần cũng không chết được.
Đây chính là chỗ đặc biệt của tháp Thông Thiên.
Chỉ cần tháp Thông Thiên không bị phá hủy, thì những tháp linh này sẽ mãi mãi không bao giờ chết.
Trên một ý nghĩ nào đó, đây cũng là một kiểu “Bất tử”.
Một khi tháp Thông Thiên biến mất, thì những tháp linh này cũng sẽ không tồn tại nữa.
“Lục Trường Sinh, bây giờ cho ngươi hai lựa chọn.”
“Ngươi có thể chọn phần thưởng của tầng thứ năm của tháp Thông Thiên.”
“Hoặc, ta nói cho ngươi biết, nguyên nhân chiến lực của những tháp linh như bọn ta lại lớn mạnh như vậy.”
“Trong hai lựa chọn này, ngươi chỉ có thể chọn một.”
Huyền Thiên Cương bình tĩnh nói.
Hắn cho Lục Trường Sinh hai lựa chọn.
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Phần thưởng của tầng thứ năm của tháp Thông Thiên chắc chắn rất phong phú, điều này không thể nghi ngờ được.
Chỉ là, có thể trợ giúp hắn lớn tới mức nào?
Vó thể giúp hắn trực tiếp trở thành Võ Đạo Chí Tôn không?
Điều này căn bản là không thể nào!
Muốn trở thành Võ Đạo Chí Tôn, vẫn nên dựa vào chính mình, từ từ tôi luyện nhục thể đến cấp Thiên Thánh mới có một tia hi vọng như vậy.
Xem ra, Huyền Thiên Cương chỉ dùng mấy trăm Võ đạo nhưng lại bùng phát ra chiến lực còn đáng sợ hơn cả Thiên Đạo chi chủ bình thường, có vẻ loại bí thuận và thủ đoạn này còn quan trọng hơn bảo vật đơn thuần hơn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cũng đã đưa ra quyết định.
“Nói cho ta biết, tại sao chiến lực của ngươi lại lớn mạnh như vậy?”
Câu nói này của Lục Trường Sinh rõ ràng đã đưa ra lựa chọn.
Huyền Thiên Cương bật cười.
“Trước đây, ta cũng là một Bách Đạo chi chủ.”
“Nhưng sau này ta biết không có hi vọng trở thành Võ Đạo Chí Tôn, nên đã bắt đầu nghiên cứu Võ đạo, nghiên cứu xem làm cách nào để nâng cao chiến lực của bản thân.”
“Về sau ta tìm được một bí thuật, Toái Đạo Chi Pháp.”
“Chính là phá vỡ một phần Võ đạo, ví dụ phá một phần mười Võ đạo. Một khi những Võ đạo này bị phá vỡ, thì có thể lập tức sản sinh ra chiến lực đáng sợ gấp mười, hàng chục lần.”
“Dưới sự bùng nổ của sức mạnh này, đương nhiên ta có thể bùng phát ra sức mạnh đáng sợ vượt qua cả bản thân mình. Thậm chí chiến lực lập tức nâng lên gấp mười mấy lần!”
“Khuyết điểm duy nhất chính là một khia phá đạo, thì sẽ rất khó hồi phục, cần nghỉ ngơi rất lâu, từ từ mới có thể hồi phục lại. Hơn nữa, một lần không thể phá quá nhiều đạo, tối đa chỉ phá năm mươi phần trăm. Một khi vượt quá năm mươi phần trăm, thì Võ đạo sẽ tan vỡ, ngươi sẽ vĩnh viễn giảm đi một Võ đạo, lợi bất cập hại.”
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Đây chính là Toái Đạo Chi Pháp!
“Cảm ơn.”
“Có thể tặng Toái Đạo Chi Pháp cho ta không?”
Lục Trường Sinh lại hỏi.
“Toái Đạo Chi Pháp không phải là bí mật gì, co ngươi cũng không sao.”
Sau đó, Huyền Thiên Cường điểm một cái.
Lập tức, một luồng ánh sáng trắng bay về phía Lục Trường Sinh.
Ý thức của Lục Trường Sinh lóe lên, lập tức biết thông tin ẩn chứa trong ánh sáng trắng.
Hiển nhiên là Toái Đạo Chi Pháp.
Toái Đạo Chi Pháp này đúng là rất nguy hiểm.
Thực ra đâu chỉ năm mươi phần trăm chứ?
Có lúc, cho dù không phá năm mươi phần trăm Võ đạo, thì toàn bộ Võ đạo cũng có khả năng bị phá vỡ rồi.
Hơn nữa, cho dù chỉ phá một phần mười Võ đạo.
Ngắn thì vài tháng, dài thì vài năm mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Với lại, phá đạo nhiều lần, ít nhiều gì cũng sẽ tạo thành một số tổn hai với Võ đạo của mình.
Cho đó, dù các Thiên Thánh có biết tới Toái Đạo Chi Pháp, nhưng cũng sẽ không tu luyện, càng sẽ không sử dụng.
Một khi sử dụng rồi, thì nói không chừng sau này Võ đạo sẽ tan vỡ.
Đó chính là tai họa ngầm.
Mất Võ đạo, thì tôi luyện nhục thể thế nào?
Nhục thể không mạnh, sao có thể là người duy nhất trở thành Võ Đạo Chí Tôn được?
Nhưng, Lục Trường Sinh lại có suy nghĩ khác.
“Toái Đạo Chi Pháp không đáng sợ tới vậy.”
“Phá một phần mười Võ đạo, thực ra cũng coi như rất mạnh rồi.”
“Vậy, phá một phần mười Võ đạo, hình như sẽ không có chút ảnh hưởng nào, cùng lắm là mấy ngày thậm chí là một hai ngày có có thể hồi phục hoàn toàn.”
“Ta có mười nghìn Võ đạo, nếu mỗi Võ đạo đều phá một phần một trăm, vậy cũng tương đương với phá vỡ một trăm Võ đạo rồi! Hơn nữa còn là uy năng do phá vỡ toàn bộ một trăm Võ đạo sản sinh ra, vậy thì phải đáng sợ tới mức nào chứ?”
“Cộng thêm mười nghìn Võ đạo của ta cũng có thể bùng phát uy năng, đồng nghĩa với việc phá vỡ hết một trăm Võ đạo trêm cơ sở sức mạnh của mười nghìn Võ đạo.”
“Lúc đó, chiến lực của ta sẽ mạnh tới mức nào?”
Lục Trường Sinh đã khó mà tưởng tượng được.
Nếu phá vỡ một phần mười của mỗi Võ đạo thì sao?
Vậy sẽ tương đương với việc hắn đã phá vỡ hết một nghìn Võ đạo.
Cấp uy năng đó...
Thực ra Lục Trường Sinh đã không dám nghĩ tới nữa.
Tóm lại, uy năng nhất định sẽ long trời lở đất.
“Quả nhiên, trước đây ta kiên trì giữ mười nghìn Võ đạo, trở thành Vạn Đạo chi chủ là lựa chọn đúng đắn.”
“Mười nghìn võ đao, uy thế rất lớn...”
Lục Trường Sinh thầm lẩm bẩm.
Phá vỡ một phần một trăm Võ đạo, có thể sử dụng bình thường, hoàn không chịu chút tổn hại nào.
Phá vỡ một phần mười Võ đạo, cũng coi như là có chút tổn hại, cần mấy tháng mới có thể hồi phục, nhưng lại có thể trở thành đòn sát thủ!
Thậm chí, nếu sau khi thi triển Pháp Thiên Tượng Đại rồi mới phá đạo...
Lục Trường Sinh cảm thấy, hắn đã sinh ra ảo giác.
Nếu không, đi tìm Võ Đạo Chí Tôn tu luyện làm gì?
Đương nhiên, cũng chỉ là ảo giác.
Hắn sẽ không kiêu căng tới mức cảm thấy mình vừa thăng tới cấp Thiên Thánh, đã dám đi tìm Võ Đạo Chí Tôn.
Hay, chờ tới khi mười nghìn Võ đạo viên mãn rồi mới đi tìm Võ Đạo Chí Tôn?
Dù sao, một khi Võ đạo viên mãn, thì uy năng của phá đạo vẫn có thể tiếp tục tăng lên.
“Nhớ kỹ, Phá Đạo Chi Phá là thuật, đường tắt.” Hết chương 1106.



Bạn cần đăng nhập để bình luận