Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2041: Thời Không Trường Hà chi biến, “Lục Trường Sinh” nhảy vào Thời Không Trường Hà? (3)

“Có tư liệu của Bạch Ngọc Côn không?”
“Đương nhiên là có, Phương sư huynh đã chuẩn bị sẵn cho ngươi rồi.”
Lâm Thanh Loan nhanh chóng lấy tư liệu ra.
Lục Trường Sinh cẩn thận xem xét một lượt.
Không có nhiều tư liệu về Bạch Ngọc Côn, nhưng cũng không ít. Hắn là hậu duệ trực hệ của Chúa Tể Bạch Đế, có thể trực tiếp khiêu chiến Chủ Tướng, không cần từ từ đi lên từ thi đấu tuyển chọn tầng dưới chót.
Không khác gì Lục Trường Sinh.
Thế nhưng mỗi lần Bạch Ngọc Côn khiêu chiến đều có mục tiêu rõ ràng.
Chỉ luôn chọn kẻ bị hắn khắc chế.
Khác với Lục Trường Sinh trước đó, chuyên môn khiêu chiến tồn tại hàng đầu trong cùng cấp độ.
Bởi vậy Bạch Ngọc Côn thuận lợi trở thành chủ lôi đài cấp độ Vương Giả, đồng thời thành công giữ lôi đài chín lần, có được cơ hội khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ “Vô Địch”.
Nguyên nhân Bạch Ngọc Côn khiêu chiến Lục Trường Sinh rất đơn giản.
Trước mắt xem ra, đúng là trong các chủ lôi đài cấp độ Vô Địch chỉ có Lục Trường Sinh yếu nhất.
Không khiêu chiến Lục Trường Sinh thì khiêu chiến ai bây giờ?
Rõ ràng Lục Trường Sinh đã thành “quả hồng mềm” rồi.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không thấy tức giận gì cả.
Hắn không quan tâm việc mình trở thành “quả hồng mềm”.
Chí ít “quả hồng mềm” có một điểm tốt, đó là có thể lên lôi đài chiến đấu.
Chỉ cần có thể lên lôi đài thì Lục Trường Sinh sẽ thu được rất nhiều khí vận, còn có thể đặt cược nguyên tinh, vậy cớ sao phải giận?
Đương nhiên trước mắt Lục Trường Sinh có thể “ngụy trang” kẻ yếu, sau đó chiến đấu thêm mấy trận.
Nhưng không cần thiết.
Suy nghĩ của Lục Trường Sinh rất đơn giản, tất cả đều “tùy tâm”.
Hắn không cần thiết phải dùng những thủ đoạn nhỏ này.
Được chính là được, không được là không được.
Không lâu sau Phương Xuyên cũng trở về.
Thấy Lục Trường Sinh xuất quan, trên mặt hắn cũng nở một nụ cười.
“Lục sư đệ, sắp xếp xong chuyện Bạch Ngọc Côn khiêu chiến rồi, sau ba tháng nữa sẽ bắt đầu.”
“Tên Bạch Ngọc Côn này vô cùng cẩn thận, thực lực cũng không tệ, nhưng có thực lực cấp độ Vô Địch hay không thì rất khó nói. Dù sao mấy lần chiến đấu trước rõ ràng Bạch Ngọc Côn đều giấu dốt, có vẻ hắn muốn giấu nghề để đối phó khiêu chiến cấp độ Vô Địch, là hạng người tâm cơ thâm trầm đấy.”
“Bởi vậy Lục sư đệ nhất định phải cẩn thận.”
Phương Xuyên trầm trọng nói.
“Phương sư huynh yên tâm, ta biết làm thế nào để ứng phó với hắn.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Có lẽ Bạch Ngọc Côn có điều che giấu, nhưng vậy thì sao?
Lần này Lục Trường Sinh đã tích lũy sức mạnh hủy diệt ròng rã 50 năm.
So với 50 năm trước, Lục Trường Sinh càng thêm cường đại.
Nhất là lực công kích.
Ngay cả Viên Cửu Chân có nhục thân phòng ngự vô địch cũng không phải đối thủ của hắn huống chi là Bạch Ngọc Côn?
Hơn nữa 50 năm qua Lục Trường Sinh cũng để Chân giới bành trướng năm lần.
Uy lực của bốn tầng thế giới trong cơ thể được nâng cao một bước.
Giờ Lục Trường Sinh, không sợ bất cứ tu sĩ Siêu Thoát nhất cảnh nào cả.
“Đúng rồi lần này tỷ lệ đặt cược của ngươi hơi thấp, chỉ có khoảng một phẩy năm thôi.”
Lục Trường Sinh hiểu, thật ra mọi người đều thấy rõ.
Về cơ bản thì kẻ khiêu chiến Bạch Ngọc Côn yếu hơn hắn.
Bình thường cấp độ Vương Giả khiêu chiến chủ lôi đài cấp độ Vô Địch đều rất khó thành công.
Xác suất thắng lợi rất thấp.
Chỉ có Lục Trường Sinh là ngoại lệ.
Lần trước Lục Trường Sinh khiêu chiến với Viên Cửu Chân, thật ra cũng bị cho là bên yếu hơn.
Đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không mất cảnh giác.
Chẳng mấy chốc đã đến thời gian ước định để chiến đấu giữ lôi đài.
Lục Trường Sinh đi thẳng tới lôi đài, yên lặng chờ đợi.
Có vẻ Bạch Ngọc Côn vẫn chưa tới.
Thế nhưng đám người xung quanh lôi đài đã rất náo nhiệt.
“Lần này dù tỷ lệ đặt cược của Lục Trường Sinh thấp nhưng hẳn là sẽ ổn.”
“Đúng vậy, Bạch Ngọc Côn khiêu chiến với Lục Trường Sinh, trông thì có vẻ cũng là tìm quả hồng mềm dễ bóp, nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn thì Bạch Ngọc Côn không phải đối thủ của Lục Trường Sinh.”
“Có lẽ Bạch Ngọc Côn vẫn giấu thực lực, nhưng muốn khiêu chiến một vị cường giả cấp độ Vô Địch nghe thì dễ lắm? Nhiều năm qua chỉ có một mình Lục Trường Sinh thành công đánh thắng Viên Cửu Chân, đồng thời thay vào chỗ của đối phương thôi.”
Mọi người bàn tán ầm ĩ, không ai coi trọng Bạch Ngọc Côn.
Lát sau Bạch Ngọc Côn xuất hiện.
Đây là một nam tử có tác phong nhanh nhẹn.
Đối phương nhìn thoáng qua lôi đài, sau đó tiến vào trong.
Hoàn cảnh chiến đấu vẫn là đại vũ trụ như cũ.
Sắc mặt Bạch Ngọc Côn lộ vẻ ngưng trọng.
“Lục Giới Chủ, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng lần này ta đã chuẩn bị đầy đủ, cũng đã nghiên cứu kỹ nhược điểm của ngươi, trận chiến này ngươi thua chắc rồi!”
Bạch Ngọc Côn lên tiếng trước.
Đồng thời nói một cách chắc nịch.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Nhưng cũng chỉ thế thôi, hắn không đáp lại một lời.
Bạch Ngọc Côn đi theo con đường dung luyện đại đạo.
Điểm này khác với Viên Cửu Chân.
“Giết.”
Bạch Ngọc Côn động thủ.
Hắn vừa động thủ đã thấy vô số đại đạo lập loè.
Ngay sau đó một chiếc trường kích to lớn tỏa ra màu vàng kim xuất hiện.
“Gì thế này, Hoàng Kim Chiến Kích?”
“Bạch Đế bệ hạ lại đưa Hoàng Kim Chiến Kích cho Bạch Ngọc Côn à?”
“Sao có thể chứ? Đây là Hoàng Kim Chiến Kích đấy, chỉ có cường giả từ nhị cảnh trở lên mới có thể thôi động, thậm chí chỉ có cường giả tam cảnh mới có thể phát huy ra uy lực khổng lồ của nó, sao Bạch Ngọc Côn có thể thôi động nó được?”
“Đây là chỗ dựa của Bạch Ngọc Côn à? Không ngờ Bạch Đế bệ hạ lại nguyện ý giao Hoàng Kim Chiến Kích cho một gã Siêu Thoát nhất cảnh như Bạch Ngọc Côn…”
Mọi người trông thấy chiến kích màu vàng kim này đều kinh hãi.
Rõ ràng bọn hắn đều biết lai lịch của Hoàng Kim Chiến Kích.
Đây là chí bảo trong tay Bạch Đế, cùng Bạch Đế một đường trưởng thành, cuối cùng lên tới đệ tam cảnh, Bạch Đế lại luyện hóa nó một lần nữa, đúc ra Hoàng Kim Chiến Kích có uy lực kinh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận