Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 322. Hai loại lĩnh vực nghiền ép ba cường giả! Đao Thập Nhị hùng bá thành Trạm Hải! (3)



Chương 322. Hai loại lĩnh vực nghiền ép ba cường giả! Đao Thập Nhị hùng bá thành Trạm Hải! (3)




Như thể không thể động đậy được.
"Ý cảnh!"
"Không, hình như không phải ý cảnh, là lĩnh vực..."
Trong đám người cảnh giới Thần Lực cũng có kẻ kiến thức rộng rãi.
Thấy cảnh này, đều mở to hai mắt, giọng nói cũng đang run rẩy.
Lĩnh vực!
Đây chính là lĩnh vực đấy!
Toàn bộ thành Trạm Hải có rất nhiều cường giả cảnh giới Thần Cương, thế nhưng có ai diễn hóa ra lĩnh vực không?
Không có một ai hết!
Lĩnh vực vừa ra, mấy trăm tên bang chúng Hội Tam Giao, mười mấy tên võ giả cảnh giới Thần Lực đều bị trấn áp.
Ngay cả võ giả cảnh giới Thần Cương mà muốn tránh thoát lĩnh vực của Lục Trường Sinh cũng còn khó, nói gì tới những võ giả cảnh giới Thần Lực thậm chí là cảnh giới Luyện Thể này?
Vẻn vẹn một cái lĩnh vực đã trấn áp hết thảy!
Cùng lúc đó, khí huyết trên người Lục Trường Sinh nháy mắt bộc phát.
Khí huyết vô cùng vô tận, hóa thành từng chuôi lợi kiếm.
Tựa như khí huyết hóa sợi tơ, lúc này khí huyết của Lục Trường Sinh hóa thành kiếm.
Với khí huyết Lục Trường Sinh hiện tại, chuyện này dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa mỗi một thanh kiếm khí huyết đều vô cùng sắc bén.
Cho dù là võ giả cảnh giới Thần Lực, trong tình cảnh bị lĩnh vực của Lục Trường Sinh trấn áp cũng không chống lại được việc bị khí huyết bắn giết.
"Hạ."
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
Vô số thanh kiếm khí huyết trong nháy mắt rơi xuống.
Chỉ là kiếm không nhằm vào những bang chúng phổ thông.
Mà chỉ nhằm vào mười mấy tên võ giả cảnh giới Thần Lực.
"Tha mạng."
"Chúng ta nguyện ý thần phục."
"Xin Đao tiên sinh tha mạng."
Đám võ giả cảnh giới Thần Lực hoàn toàn sụp đổ.
Thế nhưng đã quá muộn.
Vô số thanh kiếm khí huyết rơi xuống, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể chúng, xuyên thủng những chỗ yếu hại trên người chúng.
Khả năng khôi phục của võ giả cảnh giới Thần Lực đúng là rất lợi hại.
Nhưng nếu nơi yếu hại bị xuyên thủng thì vẫn sẽ chết.
"Rầm."
Thanh kiếm khí huyết rơi xuống, hết thảy đều yên lặng.
Bốn phía tràn ngập khói bụi.
Bên trong dường như có rất nhiều người đang kêu rên.
Tới khi khói bụi tan hết, mọi người mới thấy rõ tình trạng bên trong.
Khắp nơi đều là thi thể.
Khắp nơi đều là tiếng kêu rên.
Mấy chục vị võ giả cảnh giới Thần Lực, quá nửa trong đó thân thể đều thủng trăm nghìn lỗ, rõ ràng là đã mất mạng.
Thế nhưng cũng có một số kẻ tương đối may mắn.
Tránh được những điểm yếu hại trên người nên chỉ bị thương chứ chưa chết.
Với sức mạnh sinh mệnh kinh khủng của cảnh giới Thần Lực, nếu không chết thì việc khôi phục chỉ là vấn đề thời gian.
Thế nhưng chúng sợ rồi.
Vừa mới chúng mới đứng trên bờ vực sống chết.
"Thần phục, chúng ta nguyện ý thần phục."
Võ giả cảnh giới Thần Lực may mắn sống sót lập tức la lớn.
Ánh mắt Lục Trường Sinh lại quay về phía mấy trăm tên bang chúng Hội Tam Giao.
Mấy trăm tên bang chúng nhìn thấy một màn trước mắt, kẻ nào kẻ nấy đều chấn động.
Chúng biết, lời Đao Thập Nhị nói có lẽ đều là thật.
Ngay cả ba người cầm đầu cũng đều đã chết, bọn chúng lấy gì để chống cự đây?
"Thần phục, chúng ta cũng nguyện ý thần phục."
Mấy trăm tên bang chúng lập tức quỳ rạp xuống đất, nguyện ý thần phục.
Lục Trường Sinh quay người, nói với Vân Hải Đường: "Chuyện còn lại giao cho các ngươi, phái Thiên Nữ tiếp thu Hội Tam Giao sẽ không có vấn đề nữa chứ?"
"Không có vấn đề, tuyệt đối không có vấn đề!"
Vân Hải Đường lập tức trả lời.
Nàng không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Mười mấy võ giả cảnh giới Thần Lực đấy.
Một chiêu!
Chỉ cần một chiêu, đã khiến đám võ giả cảnh giới Thần Lực tử thương quá nửa.
Ngay cả võ giả cảnh giới Thần Cương trong thành Trạm Hải cũng không có thủ đoạn khủng bố như thế.
Trên thực tế, khi võ giả diễn hóa ra lĩnh vực.
Thủ đoạn của võ giả sẽ dần dần thoát ly nhận thức của người bình thường.
Số lượng.
Chiêu thức.
Thật ra chẳng có ý nghĩa gì hết.
Lĩnh vực vừa xuất hiện, hết thảy sẽ trấn áp!
Lục Trường Sinh ngẩng đầu.
Hắn nhìn qua hư không xung quanh.
Rõ ràng có vô số ánh mắt đang thăm dò.
Đều là võ giả của các thế lực lớn.
Hoặc là cảnh giới Thần Lực, hoặc là cảnh giới Thần Cương.
Nhưng Lục Trường Sinh không bận tâm.
Đợi tin tức về cái chết của ba kẻ cầm đầu Hội Tam Giao và U Hải lão tổ truyền đi, các thế lực trong thành Trạm Hải sẽ biết nên làm thế nào.
"Ta về thương hội Viễn Dương trước."
Lục Trường Sinh không có hứng thú với việc vặt vãnh như tiếp nhận Hội Tam Giao.
Giao cho Vân Hải Đường, hắn cũng yên tâm.
Thế là Lục Trường Sinh lại quay về thương hội Viễn Dương.
Lúc này đã là ban đêm.
Trên trời không có ánh trăng, ngược lại là có vô số ngôi sao lấp lánh.
Trong không khí thật ra hãy còn mùi máu tươi nhàn nhạt.
Trên mặt đất cũng hãy còn vết máu.
Người của thương hội Viễn Dương đang ra sức thanh tẩy.
Lục Trường Sinh nghĩ tới chuyện xảy ra hôm nay.
Bốn tên võ giả cảnh giới Thần Cương.
Vậy mà trước mặt hắn lại chẳng hề có sức đánh trả.
Đây chính là sức mạnh của lĩnh vực!
Tại vương triều Đại Ngư cảnh giới Thần Cương cũng coi là nhóm người mũi nhọn rồi.
Tại mỗi địa phương cũng xem như bá chủ.
Thế nhưng căn bản không được Bắc Vực Thiên Tông để tâm tới.
Có lẽ Bắc Vực Thiên Tông chỉ tùy tiện phái ra một tên nội môn đệ tử hạt giống cũng có thể thoải mái quét ngang hết thảy.
Dù sao phàm là đệ tử hạt giống thì gần như đều đã diễn hóa ra lĩnh vực.
Đây chính là điểm khác biệt.
"Nước cạn không nuôi ra giao long được."
"Chờ phái Thiên Nữ có tin về quặng Thâm Hải Huyền Thiết rồi ta sẽ trở về."
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Giờ hắn đã có thể ngạo thị toàn bộ thành Trạm Hải.
Nơi này hắn có tiếp tục ở lại cũng không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa.
"Tối hôm nay thời tiết không tệ, sao trời tỏa sáng, vừa hay có thể thử chia tách Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh."
Lục Trường Sinh bắt đầu thử nghiệm lĩnh ngộ Tinh Không Ý Cảnh.
Hắn đã lĩnh ngộ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh.
Hiện giờ cần chia tách chúng ra, chung quy vẫn có một chút trụ cột.
Thế nên Lục Trường Sinh cũng khá tự tin ở việc lĩnh ngộ Tinh Không Ý Cảnh. Hết chương 322.



Bạn cần đăng nhập để bình luận