Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1755: Sau vạn năm cuối cùng cũng thành sinh mệnh Hỗn Độn! Toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động! (2)

Hắn có thể đi vào trong Thiên Quang Thánh Tông thì cũng có thể tiến vào trong các thế lực khác ở Bách Hoa Vực.
Hơn nữa cũng sẽ không bị phát hiện.
Khả năng xuyên qua không gian của tháp Hắc Quang quả là không thể coi thường.
Có tháp Hắc Quang, Lục Trường Sinh đi đường cũng dễ dàng hơn nhiều.
“Lục Trường Sinh?”
Thế nhưng chỉ giây lát phía sau Lục Trường Sinh đã xuất hiện một bóng người.
Là Thiên Quang Thánh Nhân!
Thiên Quang Thánh Nhân biết hết nhất cử nhất động trong Thiên Quang Thánh Tông.
Dù tháp Hắc Quang có thể lặng lẽ xuyên thẳng tới đây, nhưng một khi hiện thân thì Lục Trường Sinh sẽ bị Thiên Quang Thánh Nhân phát hiện ngay.
Giờ xem ra đúng là như vậy.
“Gặp qua Thánh Nhân.”
Lục Trường Sinh cung kính hành lễ.
Thế nhưng thần sắc hư ảnh Thiên Quang Thánh Nhân huyễn hóa ra lại lộ vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.
Hắn thân là sinh mệnh Hỗn Độn, tất nhiên liếc mắt một cái đã nhận ra biến hóa của Lục Trường Sinh.
Sinh mệnh Hỗn Độn!
Khí tức tản ra trên thân Lục Trường Sinh rõ ràng là khí tức của sinh mệnh Hỗn Độn.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh biến mất vạn năm thế mà đã thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi ư?
“Ngươi … ngươi thông qua khảo hạch?”
Thiên Quang Thánh Nhân đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, dường như hắn vô cùng kích động.
Lục Trường Sinh tất nhiên biết Thiên Quang Thánh Nhân đang nói chuyện gì.
Thế là hắn gật đầu đáp: “Không sai, đệ tử đã thông qua khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang, trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.”
Chuyện này không có gì để giấu diếm cả.
“Thế mà qua thật rồi…”
Thiên Quang Thánh Nhân ngoài khiếp sợ ra còn có vẻ vô cùng hưng phấn.
Đây chính là khảo hạch sơ cấp của tháp Hắc Quang đấy.
Trong Bách Hoa Vực không một ai có thể thành công thông qua khảo hạch.
Ngoài Lục Trường Sinh!
“Nói vậy là ngươi đã luyện hóa tháp Hắc Quang sao?”
Thiên Quang Thánh Nhân vội hỏi.
Dường như vấn đề này rất quan trọng.
“Ừm?”
“Thánh Nhân, đúng là đệ tử đã luyện hóa tháp Hắc Quang.”
Lục Trường Sinh cũng không giấu diếm.
Dù sao Thiên Quang Thánh Nhân có vẻ cũng biết chuyện thông qua khảo hạch sơ cấp là sẽ nhận được tháp Hắc Quang.
“Tốt, quá tốt rồi!”
Thiên Quang Thánh Nhân không nhịn được cười rộ lên.
“Xin hỏi Thánh Nhân, ngài cần đệ tử làm gì?”
Lục Trường Sinh mơ hồ đoán được Thiên Quang Thánh Nhân cao hứng như vậy hẳn vì muốn hắn giúp việc gì đó.
Hơn nữa rất có thể liên quan với tháp Hắc Quang.
“Lục Trường Sinh, ngươi cũng biết Thiên Ngục phải không?”
Thiên Quang Thánh Nhân hỏi.
“Thiên Ngục? Đệ tử biết, lần trước Thiên Ngục bị phá vỡ khiến rất nhiều sinh mệnh Ám Vực trốn chạy…”
Lục Trường Sinh ngẩn ra.
Sao hắn không biết Thiên Ngục cho được?
Đó chính là mảnh đất lành của hắn đấy.
Lần trước trấn áp sinh mệnh Ám Vực tại thế giới Thiên Ngục, Lục Trường Sinh và hai người Liễu Thanh đã thu được rất nhiều điểm cống hiến.
“Thiên Ngục thật ra là nơi để trấn áp sinh mệnh Ám Vực, nhưng sở dĩ chỉ trấn áp mà không phải giết chết những sinh mệnh Ám Vực kia, nguyên nhân chính vì không làm được.”
“Nơi sâu nhất trong Thiên Ngục vẫn luôn trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực. Lúc trước Thiên Quang Thánh Tông đã thương vong rất lớn mới miễn cưỡng trấn áp được, nhưng cũng chỉ làm được thế thôi.”
“Nhưng sau thời gian trấn áp quá dài, cuối cùng vẫn có sơ hở, thỉnh thoảng Thiên Ngục sẽ sụp đổ, nhờ đó một số sinh mệnh Ám Vực đào tẩu. Lần trước dù hai sinh mệnh Ám Vực kia không chạy trốn nhưng lại khiến năm vị sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông phải ở lại Thiên Ngục trấn áp.”
“Vậy nên bản tọa muốn mời ngươi vận dụng tháp Hắc Quang để giết chết hai sinh mệnh Ám Vực đó. Như thế sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông sẽ không phải trấn áp sinh mệnh Ám Vực, từ đó vẫn luôn bị kiềm chế tinh lực nữa.”
Thiên Quang Thánh Nhân kể rõ sự tình.
Có thể thấy, hai sinh mệnh Ám Vực trong Thiên Ngục quả thực đã khiến Thiên Quang Thánh Nhân hao phí rất nhiều tinh lực.
Thậm chí nhiều năm qua Thiên Quang Thánh Nhân cũng không rời khỏi Bách Hoa Vực đi lịch lãm, chỉ sợ nguyên nhân cũng vì hắn phải trông chừng hai sinh mệnh Ám Vực trong Thiên Ngục kia.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng có điều nghi hoặc.
nhiều năm qua dù Thiên Quang Thánh Tông khó sinh ra sinh mệnh Hỗn Độn nhưng chắc chắn cũng có trên chục vị mới đúng.
Mười vị sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể giết chết hai sinh mệnh Ám Vực sao?
“Thiên Quang Thánh Nhân, rốt cuộc hai sinh mệnh Ám Vực kia có thực lực thế nào? Với thực lực của Thiên Quang Thánh Tông mà vẫn không thể chém giết chúng sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Trường Sinh à, có lẽ ngươi không biết cách phân chia thực lực của sinh mệnh Hỗn Độn rồi.”
“Bình thường vừa mới thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, cũng chính là như ngươi hiện giờ, kỳ thực vẫn chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp. Loại sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp này là sinh mệnh Hỗn Độn có số lượng lớn nhất, về cơ bản phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn đều là sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp.”
“Nếu sinh mệnh Hỗn Độn sơ cấp muốn mạnh hơn thì nhất định phải tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh. Thế nhưng chuyển tiếp sinh mệnh quá khó khăn, đối với sinh mệnh Hỗn Độn mà nói, không tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh thì có thể yên ổn sinh hoạt. Mà tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh rất nguy hiểm, lại rất dễ thất bại. Nếu thất bại sợ rằng sẽ khiến nhục thân sụp đổ, từ đó thân tử đạo tiêu.”
“Bởi vậy rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn thật ra không dám tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh. Thiên Quang Thánh Tông chúng ta tích lũy nhiều năm như vậy, tính cả bản tọa cũng mới chỉ có ba vị sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp sinh mệnh một lần. Mà hai sinh mệnh Ám Vực bị trấn áp trong thế giới Thiên Ngục đều đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần, đánh bại thì dễ nhưng muốn triệt để giết chết chúng lại rất khó, chỉ có thể dựa vào nhân số và sức mạnh của Thiên Ngục để trấn áp hai sinh mệnh Ám Vực kia.”
“Nhưng nếu ngươi có thể điều động tháp Hắc Quang thì lại khác. Dù tháp Hắc Quang chỉ là tử thể nhưng sức mạnh cũng cực kỳ khủng bố, trấn sát sinh mệnh Ám Vực chuyển tiếp sinh mệnh một lần hẳn không thành vấn đề.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận