Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 113: Anh Kiệt Thiếu Niên Hội

Yêu Mãn này thấy Giang Bắc Nhiên thì chắp tay đáp lễ rồi nói:
"Mời Giang sư ca chờ một lát, ta đi thông tri cho đường chủ."
Không bao lâu sau, Yêu Mãn lần nữa chạy về hành lễ rồi nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đường chủ kêu ngài tự đi vào là được.”
"Đa tạ."
Chắp tay chào Yêu Mãn xong, Giang Bắc Nhiên tiến vào trong sân, lúc đi lên thềm đá, Giang Bắc Nhiên muốn đưa tay gõ cửa thì nghe được âm thanh của Trương Hạc Khanh.
"Không cần gõ, trực tiếp vào đi."
Thế là Giang Bắc Nhiên thu tay về, đẩy cửa đi vào:
"Bái kiến đường chủ."
"Bắc Nhiên a, bây giờ muốn gặp ngươi một lần thật không dễ dàng gì."
Nghe ra ý trách cứ trong giọng nói của đường chủ, Giang Bắc Nhiên khom người đáp lại:
"Đường chủ, nếu ngay cả ngài cũng hiểu lầm ta, vậy ta chỉ có thể nói ra chân tướng."
"Chân tướng?"
Trương Hạc Khanh ngồi trước bàn vuông dưới cây trẩu già giương mắt hỏi.
"Vì đẩy mạnh hợp tác giữa Lam Tâm đường cùng Thủy Kính đường, kỳ thật đệ tử đã đồng ý với điều kiện của Thi đường chủ, đó là giúp nàng chiếu cố số hoa cỏ của nàng, cho nên đệ tử mới..."
"Ôi nha nha."
Không đợi Giang Bắc Nhiên nói hết lời, Trương Hạc Khanh đã đứng lên:
"Ngươi xem ngươi kìa. Ta chỉ muốn đùa với ngươi chút thôi. Ngươi nghiêm túc như vậy làm gì. Ngươi hy sinh thế nào ta đều nhìn trong mắt cả.”
"Đa tạ Đường chủ thông cảm."
"Vất vả, vất vả rồi. Đến, trước uống chút trà đi."
Trương Hạc Khanh nói xong thì kéo Giang Bắc Nhiên tới bàn trà. Giang Bắc Nhiên chỉ biết đi theo, khóe miệng không khỏi giật một cái.
Cái chén... Sao lại nhiên hơn một rồi...”
Không nhìn nhiều, Giang Bắc Nhiên chắp tay nói với Trương Hạc Khanh:
"Sáng sớm khi trở về ta thấy Lam Tâm đường đặc biệt náo nhiệt. Kế sách phát triển của đường chủ quả nhiên rất có hiệu quả, đệ tử kính nể."
Trương Hạc Khanh đang chọn lựa lá trà đầu tiên là sững sờ, tiếp lấy phóng khoáng lớn tiếng cười:
"Đó là đương nhiên, không phải vậy thì ngươi cho rằng ta kêu ngươi đi qua bên Thủy Kính đường làm gì?"
"Đường chủ anh minh!"
"Ngươi biết nỗi khổ tâm của ta là được rồi. Mấy năm nay đệ tử mới của Lam Tâm đường ngày càng ít. Tài nguyên tông phái phân xuống cũng ngày càng ít. Mỗi ngày ta đều phát sầu vì chuyện này. May mà Bắc Nhiên ngươi tốt, vì ta phân ưu. Yên tâm, nội đường sẽ không bạc đãi ngươi."
"Đa tạ Đường chủ!"
Để Mao Tiêm vào ấm trà, Trương Hạc Khanh vừa rót nước nóng vừa vừa nói:
"Lam Tâm đường náo nhiệt tuy là chuyện tốt nhưng người gia nhập cũng không ít. Cơ mà đám đệ tử này tuổi trẻ nóng tính, hở tí lại muốn tỷ võ, công khai còn đỡ, ta chỉ sợ chúng vụng trộm ra tay a. Bắc Nhiên, ngươi cảm thấy thế nào?”
Còn có thể thế nào nữa? Nằm nhìn chứ sao.
Giang Bắc Nhiên đã sớm liệu được tình huống này. Giống địch có thiên tính ra vẻ trước mặt người đẹp, đánh nhau vì người phối ngẫu cũng rất bình thường. Bây giờ trong Lam Tâm đường nơi này cũng tràn đầy mùi hormone, nam đệ tử hơi có chút thực lực chỉ sợ nay đều đã tinh trùng thượng não.
Bất quá nếu đường chủ đã hỏi như vậy, Giang Bắc Nhiên cũng không thể qua loa, hắn liền đáp:
"Đường chủ hẳn đã có dự kiến trước rồi. Chúng ta nên hạn chế số lượng đệ tử tới Thủy Kính đường mỗi ngày, tốt nhất lập ra một cửa ải, ghi lại danh tánh những đệ tử tới đó chơi. Lỡ mà xảy ra chuyện gì thì phạm vi tra xét cũng được thu nhỏ lại.”
Trương Hạc Khanh hài lòng gật đầu, lung lay ấm trà cười nói:
"Nói có lý, ngày mai ta sẽ phân phó người đi làm."
"Đường chủ gọi ta về là vì việc này?"
"A, đây chỉ là một trong số đó, vẫn còn một chuyện quan trọng muốn nói với ngươi."
Trương Hạc Khanh thêm chút trà vào trong chén, nói tiếp:
"Gần đây tông chủ Yểm Nguyệt tông xuất quan, thành công đột phá tới Huyền Tông, lại tới sinh thần trăm tuổi. Vì thế hắn quyết định tổ chức yến hội, mời người của các đại tông phái trong Phong Châu tới tham gia."
Lợi hại nha ông nội của ta... Huyền Tông a, đây là bậc cửa mấu chốt bước vào cảnh giới cường giả, lần này e rằng địa vị Yểm Nguyệt tông sẽ tăng lên không ít.
"Không biết đại sự như thế, đệ tử có thể giúp đỡ được gì?"
Trương Hạc Khanh đưa chén trà cho Giang Bắc Nhiên, đáp:
"Khoe khoang nha, chỉ bày yến khẳng định không thể thỏa mãn được họ. Vì thế họ quyết định tổ chức thêm Anh Kiệt Thiếu Niên Hội. Dù sao già đánh nhau sẽ có động tĩnh rất lớn, cho nên đại hội lần này e rằng sẽ cực kỳ náo nhiệt."
Giang Bắc Nhiên nghe xong càng thêm ngơ ngác. Hắn chỉ là đệ tử Luyện Khí ngũ giai mà thôi, việc này sao lại tới phiên hắn rồi.
Thấy ánh mắt đầy nghi hoặc của Giang Bắc Nhiên, Trương Hạc Khanh cười nói:
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì, sở dĩ ta tìm ngươi là vì Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này không chỉ có mỗi luận võ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận